Một cô gái khác lật xem thông tin trên tờ rơi rồi cười nói:
"Bây giờ vào một thẩm mỹ viện bình thường cũng phải tốn vài trăm đến cả nghìn tệ. Có nơi làm một liệu trình chăm sóc da bằng tinh chất cũng mất mấy nghìn, thậm chí cả vạn tệ ấy chứ."
Người bên cạnh nhíu mày, phản bác:
"Nhưng Viện dưỡng sinh này đâu phải thẩm mỹ viện? Cậu nhìn kỹ xem, trên này ghi các hạng mục chủ yếu là massage kinh lạc, tặng kèm trà hoa hồng, đắp mặt nạ nước, sau đó còn có thể nghỉ ngơi trong Viện hai ba tiếng. Những viện dưỡng sinh nhỏ cũng có dịch vụ tương tự, nhưng giá chỉ mấy chục tệ, trong khi ở đây lại đắt gấp mười mấy, hai mươi lần!"
Cô gái cầm tờ rơi suy nghĩ một chút rồi nói:
"Nhưng Viện này mở ở tầng bảy Trung tâm thương mại Trung Hoàn đấy. Nơi đất vàng đất bạc như vậy, giá cả cao hơn một chút cũng không có gì lạ."
Người kia bĩu môi:
"Dù sao thì tôi cũng chẳng dám tiêu tiền vào mấy chỗ thế này. Nếu có tiền, tôi thà vào thẩm mỹ viện làm trẻ hóa da bằng ánh sáng còn hơn..."
"Cô mà cũng dám làm sao? Tôi nghe nói mấy phương pháp như trẻ hóa da bằng ánh sáng hay tiêm nước căng bóng ở thẩm mỹ viện thực ra rất có hại cho da đấy. Ban đầu thì có thể thấy da trắng sáng hơn, nhưng về lâu dài chắc chắn không tốt chút nào..."
Giọng trò chuyện của nhóm cô gái trẻ dần xa.
Oanh Oanh chỉ biết bất lực lắc đầu.
Viện dưỡng sinh của cô nói không có gì đặc biệt cũng đúng, mà nói là đặc biệt nhất cũng chẳng sai.
Bởi vì các dịch vụ trong đó đều vô cùng đơn giản, không quảng cáo phô trương, cũng chẳng chạy theo xu hướng. Nhưng cô có thể đảm bảo một điều—hiệu quả của chúng là tốt nhất. Dần dần, cô cũng sẽ bổ sung thêm nhiều hạng mục khác, nhưng trước mắt, cứ đi từng bước một đã.
Buổi tối, khi về đến nhà, Oanh Oanh nhận được điện thoại từ Phong Tranh.
"Oanh Oanh, ngày mai Viện dưỡng sinh của em mở cửa thử nghiệm đúng không?"
Oanh Oanh cười nhẹ: "Đúng vậy, chị Tranh. Ngày mai chị nhớ dẫn chị Ngữ Kha với chị Tinh Thố đến trải nghiệm nhé."
Ngữ Kha là Cung Ngữ Kha, được mọi người trong nhóm gọi là "Tiểu Công Túa". Còn Hứa Tinh Thố thì được gọi là "Tiểu Hắc Thố". Oanh Oanh từng gặp cả hai trước đây, đều là những cô gái tính cách khá thẳng thắn, dễ gần.
Phong Tranh bật cười: "Được, sáng mai bọn chị sẽ qua."
Cúp máy xong, Phong Tranh lại gọi cho hai người bạn thân, nói với họ về buổi mở cửa thử nghiệm ngày mai.
Cung Ngữ Kha và Hứa Tinh Thố không hề do dự, vỗ n.g.ự.c cam đoan: "Tiểu Phong Tranh cứ yên tâm, ngày mai chị em chúng tớ nhất định giúp Oanh Oanh kéo khách tới đông đủ!"