Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học

Chương 172

Trường Tiệp An không thiếu nữ sinh xinh đẹp, nhưng người có khí chất đặc biệt như cô lại vô cùng hiếm. Không trang điểm, làn da trắng nõn, vẻ đẹp tinh khôi tựa như tiên nữ, khiến người ta không khỏi ngoái đầu nhìn lại.

Một số nam sinh tụ tập gần cổng, ánh mắt không che giấu sự kinh ngạc. Cuối cùng, có hai người lấy dũng khí bước lên, cười nói:

"Đàn em là học sinh lớp 10 mới phải không? Trước đây bọn anh chưa từng thấy em."

Oanh Oanh ngoan ngoãn gật đầu, ánh mắt mang theo chút ngây thơ.

Cô không phải đang đối phó với tà ma, khi gặp những người không đáng ghét, tính cách cô vốn dịu dàng, lại có chút dễ lừa gạt.

Nam sinh lập tức vui vẻ hơn:

"Vậy đàn em tên gì? Bọn anh dẫn em vào làm thủ tục nhé?"

Oanh Oanh đang định trả lời thì từ xa có một nam sinh cao gầy chạy tới, giọng gọi đầy chắc chắn:

"Oanh Oanh."

Hai nam sinh trước đó nghe thấy giọng nói này liền khựng lại, vô thức quay sang nhìn.

Người vừa gọi không ai khác chính là Viên Chu – con trai của Viên Thành Quân, và đi cùng cậu ta là Đào Lâm – con trai của Đào Hải Diệp.

Hai người này không phải tự nhiên mà lại tôn trọng Oanh Oanh đến vậy. Trước đó, họ chính mắt chứng kiến bản lĩnh thực sự của cô. Hơn nữa, sáng nay trước khi đến trường, cha họ đã căn dặn rất kỹ:

"Hai đứa nhớ chăm sóc Oanh Oanh cho tốt! Không được để ai bắt nạt con bé, cũng không được để lũ nam sinh lêu lổng để ý đến nó."

 

Mặc dù Viên Chu và Đào Lâm đều cảm thấy cha mình có chút lo xa – trong trường này có ai đủ gan dạ để bắt nạt Oanh Oanh chứ? Nhưng họ vẫn ngoan ngoãn nghe lời, sáng sớm đã đến trường để đợi cô, tiện thể giúp cô làm thủ tục nhập học.

Hai nam sinh đang nói chuyện với Oanh Oanh trước đó nhìn thấy Viên Chu và Đào Lâm thì tỏ ra ngạc nhiên, lớn giọng trêu ghẹo:

"Ê, Viên Chu, Đào Lâm! Hai người làm gì vậy? Còn muốn cướp đàn em sao? Bọn tôi chỉ dẫn đàn em đi làm thủ tục thôi, đâu có ăn thịt người ta đâu."

Viên Chu và Đào Lâm liếc nhìn họ một cái, vẻ mặt khó tả, nhưng cũng không buồn giải thích.

Không chần chừ, họ trực tiếp dẫn Oanh Oanh đi làm thủ tục nhập học.

Việc đăng ký diễn ra suôn sẻ, rất nhanh đã xong. Sau đó, Viên Chu và Đào Lâm tiếp tục dẫn cô đến tòa nhà dạy học, đưa cô tới lớp 10A8.

Trước khi rời đi, Đào Lâm dặn dò:

"Oanh Oanh, tôi và Viên Chu học lớp 11A1. Nếu có chuyện gì, cứ đến tìm chúng tôi hoặc nhắn tin cũng được."

Hai người đã thêm cô vào danh sách bạn bè trên điện thoại.

Oanh Oanh gật đầu, trong lòng chợt nhớ đến một người – Thẩm Dư Huề.

Anh năm nay đã lên lớp 12 rồi, không biết hôm nay có đi học không? Anh có học cùng dãy nhà với họ không?

Cô định hỏi Viên Chu và Đào Lâm về Thẩm Dư Huề, nhưng lời đến miệng lại nuốt xuống.

 

Lần trước gặp anh, thái độ anh quá lạnh nhạt. Nếu cứ chạy theo anh như vậy cũng không phải cách hay. Trước hết, cô phải tìm được phương pháp giúp anh đổi mệnh, sau đó mới có thể đường hoàng báo đáp anh.

 
Bình Luận (0)
Comment