Vừa dứt lời, cô ta quay đầu nhìn nhóm nữ sinh bên cạnh. Đám người kia hiểu ý, lập tức tiến về phía Oanh Oanh và Vệ Phồn.
Thế nhưng, khi họ chỉ mới đến gần một chút, cả nhóm đột nhiên run b.ắ.n lên. Một luồng hơi lạnh kỳ lạ len lỏi vào từng khớp xương, khiến họ không kìm được mà ôm lấy cánh tay, sắc mặt tái mét.
"Lộ Vi... tớ... tớ lạnh quá..." Một nữ sinh răng va vào nhau lập cập, môi trắng bệch.
Lưu Lộ Vi cau mày, khó chịu nói:
"Các người đừng đùa nữa!"
Nhưng những nữ sinh kia lúc này đều muốn khóc. Bọn họ thật sự không đùa! Cơn lạnh này giống như đột ngột từ giữa mùa hè bị ném thẳng vào giữa trời đông buốt giá. Lạnh đến thấu xương, như thể từ trong cơ thể có thứ gì đó đang rút cạn hơi ấm của họ.
Lưu Lộ Vi còn chưa kịp nổi giận, bỗng dưng cảm thấy một cơn lạnh buốt chạy dọc từ mi tâm xuống tứ chi, rồi lan tới từng ngóc ngách trong cơ thể.
"Sao... sao vậy... lạnh quá..."
Cô ta ôm chặt lấy người mình, cả người run cầm cập.
Thật sự là gặp quỷ rồi.
Vệ Phồn ngơ ngác nhìn đám người trước mặt, không hiểu sao mới vừa rồi còn hùng hổ mà bây giờ lại giống như bị trúng tà, lẩm bẩm:
"Bệnh thần kinh..."
Oanh Oanh khẽ cười:
"Vệ Phồn, chúng ta về lớp thôi, sắp vào học rồi."
Cô chỉ dẫn một luồng âm khí nhỏ vào cơ thể bọn họ. Không nhiều, không phải sát khí, cũng không đủ để gây hại, chỉ cần ra ngoài phơi nắng một lát là khỏi.
Nhưng, cô nào dễ dàng để bọn họ phơi nắng như vậy?
Vệ Phồn không nghĩ nhiều, gật đầu:
"Đi thôi, về nhanh đi. Hình như mấy đàn chị này bị thần kinh rồi."
Hai người rời khỏi nhà vệ sinh.
Đi được vài bước, bỗng nhiên phía sau vang lên một tiếng "rầm" lớn.
Vệ Phồn giật mình quay lại nhìn, chỉ thấy cửa nhà vệ sinh đã bị đóng chặt.
Cô ấy gãi đầu, vẻ mặt ngơ ngác. Cửa này lẽ ra phải có người bên trong đóng lại mới đúng chứ? Nhưng sao lại cảm thấy không đúng lắm nhỉ?
—
Giờ ra chơi, cả trường xôn xao bàn tán.
"Nghe nói chưa? Nhà vệ sinh nữ bên tòa nhà lớp 11 có chuyện kỳ lạ lắm!"
"Có chuyện gì?"
"Nghe bảo mấy đàn chị lớp 12 bị nhốt trong nhà vệ sinh, không biết làm sao mà cửa lại không mở được! Cậu cũng biết mà, cửa nhà vệ sinh trường mình vừa có thể mở từ trong, vừa có thể mở từ ngoài, không thể nào bị khóa trái được. Vậy mà không hiểu sao, lần này lại không thể mở ra!"
"Có thật không? Trường mình đâu có loại cửa dễ bị kẹt thế?"
"Thật đấy! Không ai khóa từ bên ngoài, cũng chẳng có ai chặn cửa, nhưng nó vẫn không mở ra được! Nghe nói trường đã phải gọi cả đội cứu hỏa đến để phá cửa!"
"Trời ơi! Nghe ghê quá! Đi xem thử đi!"
Vệ Phồn mở to mắt, quay sang Oanh Oanh thì thào:
"Oanh Oanh, bọn họ đang nói... không phải là mấy đàn chị đã chặn chúng ta trong nhà vệ sinh hồi nãy chứ?"
Oanh Oanh mỉm cười:
"Không ngoài dự đoán, chắc chắn là họ."
Tất nhiên là bọn họ.
Cô đã trực tiếp phá hỏng lõi khóa cửa, khiến nó không thể mở ra từ cả hai phía. Nếu không thay khóa mới, muốn mở cũng chẳng thể mở được.
Vệ Phồn càng thêm hưng phấn:
"Đi đi đi, chúng ta cũng đi xem!"