Thiên hà Georgia Rohi Castro, hành tinh Behringer, tàu vận chuyển Olimpia, đang ở từ từ tiếp cận này tầng khí quyển của hành tinh xanh này.
" Trung tâm khống chế cảng vũ trụ Behringer, đây là tàu vận chuyển Olimpia, xin được hạ cánh."
"Olimpia, đã được đề nghị, chúng tôi đang xác minh mã số và kế hoạch bay, xin chờ." Một nhân viên không lưu dùng giọng hơi khàn khàn trả lời.
"Nghe rõ, xin nhanh tay một chút, chúng tôi đã chậm gần 10 phút, hiện có người đã cảm thấy sắp hết kiên nhẫn rồi."
"Nghe rõ, chúng tôi sẽ nhanh hết sức. Hết!"
Thông tin tạm thời gián đoạn, trên khoang chỉ huy tàu Olimpia, một giọng hơi khàn khàn của người có tuổi pha chút bất an hỏi," Không có vấn đề chứ?"
Thuyền trưởng quay đầu nhìn phía sau, thuận miệng đáp,"Không vấn đề, tiến sĩ, yên tâm đi, những trường hợp này, chỉ là làm theo lệ thôi......"
"Ừ nhỉ!" Người vừa hỏi có chút tự giễu bản thân, ông ta tương đối lo lắng, cả đời ông chỉ làm kỹ thuật và nghiên cứu khoa học, những trình tự phức tạp đều không làm cho ông lo ngại, nhưng ở đây, ông cảm thấy có chút lạ lẫm, lại hơi căng thẳng? Những hành động mạo hiểm kiểu này, xem ra quả thật không thích hợp với người già, ông thở dài nhìn người trung niên bên cạnh vẫn giữ vẻ thản nhiên như không......
Thông tin im lặng một lát, nhân viên không lưu lại xuất hiện trên màn hình, dùng giọng khàn khàn của mình nói "Olimpia, mã hóa đã xác minh, xin tiếp tục tuyến bay. Các bạn sẽ hạ cánh ở bãi số 1, bọn họ đã chờ từ lâu rồi. Hết!"
" Cám ơn, trung tâm, hết!"
Thuyền trưởng cắt thông tin, ngoảnh lại phía sau nói," Xem này, không có việc gì nhưng thượng úy, tiến sĩ. Mọi ngươi nên đến khoang chứa hàng, giữ im lặng, đến lúc hành động tôi sẽ thông báo cho."
"Được, hy vọng mọi sự thuận lợi, hy vọng kế hoạch của anh chàng kia đừng có kẽ hở, bằng không, thượng úy Turner. Chúng ta sẽ tiêu đời hết..." Tiến sĩ Li Puman vừa lắc mái tóc đã lốm đốm bạc sang một bên vừa lẩm bẩm xoay người đi ra ngoài.
"Không vấn đề đâu, tiến sĩ, dù sao ngài cũng đã cùng trung tá trải qua một lần hợp tác thành công, sao lại mất tự tin hơn cả chúng tôi thế? Tôi tin tưởng ở trung tá, anh ấy phái chúng tôi đi chấp hành nhiệm vụ, chứ không phải để chúng tôi đi chết."
" Này không phải tôi tin tưởng hắn, đây là căn thẳng, thượng úy. Nói thật với cậu, tuy rằng tuổi của tôi so với cậu lớn hơn, nhưng tôi đâu có thường xuyên chấp hành loại nhiệm vụ đặc chủng như cậu, đây là lần đầu tiên mà. Trung tá của các cậu tôi đương nhiên là tin được, cho nên nếu hắn cũng có mặt ở trong này, chứ không phải ở trên tàu Đại Thiên Sứ, tôi sẽ còn an tâm hơn một chút...... A… người ta căng thẳng, ngay cả nói cũng lẩm cẩm!"
“Tôi có thể hiểu, tiến sĩ, kỳ thật, trung tá cũng muốn đến, nhưng, anh ấy là siêu phi công, để cho anh ấy đổi nghề đi làm loại nhiệm vụ này, chẳng phải là lãng phí nhân tài sao? Thêm nữa, nếu cái gì cũng để trung tá đích thân làm, chúng tôi ở đây làm gì? Cả đội đột kích, sẽ mất hết mặt mũi, trở thành trò cười cho toàn hạm đội..."
............
Trên khoang chỉ huy tàu Đại Thiên Sứ, đang không chừng đi tới đi lui với khuôn mặt nặng nề, Thụy Sâm đột nhiên dừng lại, anh ngẩng đầu nhìn nhìn thời gian trên màn hình, khẽ nói," Cũng vào khoảng thời gian này rồi."
"Bây giờ anh có lo cũng không làm được gì, cho dù là có vấn đề, bọn họ cũng chỉ có thể toàn dựa bản thân thôi" Phi Luân nhẹ giọng an ủi nói, lời nói của cô gái tuy uyển chuyển, nhưng cũng chỉ rõ sự thật.
"Anh biết!" Thụy Sâm bất đắc dĩ ngồi xuống, sự im lặng bao chùm khong chỉ huy, mỗi người đều chờ đợi tin tức truyền lại, là tin tức tốt hay xấu đây?
Đây là bước đầu tiên của kế hoạch “Lằn ranh sống chết”, cũng là bước quan trọng nhất, vạn sự khởi đầu nan, chỉ có thành công hoàn thành bước mấu chốt này, mới có thể khai triển giai đoạn hành động kế tiếp, anh biết, hiện tại, không chỉ có anh chờ đợi trong lo lắng, hạm đội độc lập cơ động số 5 cũng đang chờ đợi, mọi đơn vị có liên quan đến kế hoạch, hội nghị tối cao của Đồng Minh, phu nhân Almeida, mọi người đều đang chờ đợi......
Trước kia Thụy Sâm đã tham gia hành động đặc biệt kiểu này, anh có thể nghiệm của bản thân, anh tựa hồ có thể cảm giác được tiến sĩ Li Puman cùng các kỹ thuật nhân viên khẩn trương như thế nào, chỉ dựa theo bọn họ khuôn mặt của họ khi xuất phát cũng biết. Chỉ là, anh không nghĩ rằng, không riêng gì những người tham gia hành động sẽ căng thẳng bất an, bản thân người ở nhà chờ đợi cũng khó chịu vô cùng, bây giờ anh có chút hối hận, sớm biết thế này kiểu gì anh cũng kiên trì tham gia, có anh ở đó, tin tưởng ít nhiều gì cũng có thể giảm bớt sự căng thẳng của tiến sĩ, hơn nữa anh cũng có thể miễn hưởng thụ sự chờ đợi dày vò này.
So với những người khác, Thụy Sâm chịu áp lực tâm lý lớn hơn, anh biết rõ, kế hoạch nếu thất bại, anh là người chịu trách nhiệm lớn nhất, tuy rằng những người khác cũng tham dự phần lập kế hoạch, tuy hội nghị và phu nhân Almeida đã ký tên lên kế hoạch, nhưng trên thực tế, kế hoạch vẫn do anh một tay thành lập, mà hiện tại, bước đầu tiên, cũng là bước quan trọng nhất, anh lại không có ở hiện trường.
"Tôi đi ra ngoài một chút, có tin tức gì báo ngay cho tôi." Thụy Sâm rốt cục đứng lên nói.
" Thụy Sâm......"
“Đừng lo, Phi Luân, anh chỉ ra đứng ngay ngoại kia, chỉ muốn đi vòng vòng một chút." Thụy Sâm nói
Đứng ở cửa sổ bên mạn tàu, anh thở dài, bất luận như thế nào, anh vẫn không có được cái phong thái “Núi Thái Sơn sập ngay trước mắt vẫn không đổi sắc” Có lẽ, anh còn quá trẻ, sự trưởng thành quá nhanh, quá thuận lợi, cơ hồ không chịu khúc chiết gì, bình thường cũng không sao, nhưng một khi gặp phải sự khảo nghiệm thực sự, áp lực lớn hơn, anh có thể cảm thấy, bản thân vẫn còn khiếm khuyết sự trầm ổn và trấn tĩnh.....
Đưa tầm mắt nhìn xa ra ngoài, hạm đội giấu mình trong một mảnh tinh vân, ngoài cửa sổ là những ánh sáng mờ mờ ảo ảo xuyên qua đám tinh vân, tuy rằng mỏng manh, nhưng cũng như những ngọn hải đăng bên bờ biển, trong màn đêm đen của vũ trụ, cho những người hành phương vị, cho bọn họ đi đến hy vọng và tương lai......
Chậm rãi, anh dần dần thu thập cảm giác bất an, nhìn những điểm tinh quang trước mắt, từng bước một của kế hoạch như hiện lên trước mắt anh…
Đầu tiên là tin tình báo về các thiết bị bảo dưỡng cần thiết cho pháo chủ lực “Ngọn giáo ba mũi”. Cơ quan tình báo Đồng Minh triển khai toàn bộ năng lực sưu tầm tin tình báo đã cho anh biết rằng, toàn bộ các thiết bị đều do công ty thiết bị quốc phòng KDD ở thiên hà Georgia Rohi Castro, nhà máy trên hành tinh Behringer sản xuất, do quy cách đặc thù, cho nên công ty KDD đã đưa toàn bộ các linh kiện cần thiết của pháo đến Trân Châu Cảng cùng lúc với pháo, nhưng đáng tiếc khẩu pháo liên tục gặp sự cố, khiến các phụ tùng thay thế tồn kho hao tổn hết, tư lệnh Trân Châu Cảng quan rơi vào đường cùng mới đưa ra danh sách, yêu cầu công ty KDD mau chóng sản xuất và vận chuyển các thiết bị để phục vụ duy tu bảo dưỡng. Công ty KDD khẩn cấp khởi động day chuyền, tăng ca tăng giờ, thật vất vả mới hoàn thành theo danh sách yêu, ai ngờ nửa đường xuất hiện tàu Đại Thiên Sứ, thế là toàn bộ số thiết bị vận chuyển cùng với tuần dương hạm Siri Lanka rơi vào tay Đồng Minh.
Có thể hiểu, vị tư lệnh Trân Châu Cảng điên tiết như thế nào, nhưng ông ta có điên đến đâu cũng không tìm thấy đối tượng để trút giận, cuối cùng, vị tư lệnh bất hạnh này chỉ có thể yêu cầu công ty KDD làm lại một lần nữa. Công ty KDD rơi vào đường cùng, bị bắt buộc động viên công nhân lại một lần nữa tăng ca tăng giờ, điều này giúp cho Đồng Minh có thời gian chuẩn bị.
Theo kế hoạch, số phụ tùng thay thế này sẽ do một chiến liệt hạm tốc độ cao lớp Đế Quốc phụ trách vận chuyển, trên tuyến đường Đế Quốc phái ra rất nhiều chiến đấu cơ hộ tống, trong đó gồm cả loại Siêu Nữ Yêu có khả năng xuyên cổng siêu không gian. Để đảm bảo bí mật tránh Đồng Minh ngăn chặn, đầu tiên chúng sẽ được một tàu vận tải thường chuyển đi rồi chuyển lên chiến liệt hạm ở ngoài không gian.
Thụy Sâm hiểu rõ rằng, một khi các thiết bị lên chiến liệt hạm, bọn họ sẽ không làm được gì nữa, chưa nói đến cái giá phải trả nếu công kích, cho dù có thể đánh chìm nó, cũng kinh động các cơ quan tình báo Đế Quốc, kế hoạch tập kích Trân Châu Cảng sẽ có nguy cơ bị lộ, mà công ty KDD là một nhà cung cấp vũ khí chính của Đế Quốc, việc cảnh giới chắc chắn là cực kỳ nghiêm mật, cũng rất khó có cơ hội hạ thủ, cho nên, thời cơ tốt nhất, chính là vào thời điểm rời nhà máy nhưng chưa chuyển lên chiến liệt hạm, tuy tằng ngắn ngủi, tuy rằng cũng có các biện pháp an toàn, nhưng tương đối mà nói cũng là lúc lơi lỏng nhất, có nhiều cơ hội hạ thủ nhất.
Đối Đế Quốc mà nói, thực không may, chiếc tàu phụ trách vận chuyển đến chiến liệt hạm, tàu Olimpia, thuyền trưởng của nó, là người của Đồng Minh, đại bộ phận thủy thủ cũng đổi hết thành người của Đồng Minh.....
Trên mặt Thụy Sâm lộ nét tươi cười, đúng vậy, đối Đế Quốc mà nói thật sự là bất hạnh, nhưng, cho dù thuyền trưởng của chiếc tàu vận chuyển không phải người của Đồng Minh, anh cũng có kế hoạch đem ông ta đổi thành người của Đồng Minh, hoặc đổi thành sĩ quan Đồng Minh tự thân đảm nhiệm thuyền trưởng tàu vận chuyển, tổ chức tình báo của Đồng Minh đã thẩm thấu đến những vị trí mấu chốt sẽ lo chuyện đó. Cụ thể tình huống Thụy Sâm không rõ, cũng không cần biết, đó là chuyên trách của ngành tình báo, anh chỉ biết là một sĩ quan cao cấp bên tình báo đã cam đoan với phu nhân Almeida như thế. Cũng may Đế Quốc có mắt không tròng, nên giúp anh, giúp Đồng Minh đỡ đi không ít chuyện, mấy kế hoạch dự bị không cần dùng.
"Bình tĩnh lại chưa?" Một giọng nói êm tai vang lên sau lưng.
" Sonia." Thụy Sâm ngạc nhiên nói,"Từ khi nào em đến sau lưng anh thế, thậm chí không có tiếng động?"
"Em đứng từ lâu rồi, chỉ không muốn quấy rầy suy nghĩ của anh thôi. Phi Luân lo cho anh, nhưng con bé không thể rời vị trí lúc này, cho nên nhờ em đến xem, nhưng xem ra anh cũng không cần em giúp."
“Hiện tại thì không cần, nhưng mười phút trước, anh có khả năng sẽ cần một điếu thuốc." Thụy Sâm cười nói.
"Thuốc lá? Áp lực lên anh đúng là không ít!" Cô gái khẽ cười nói, cô biết, Thụy Sâm từ trước đến giờ không hút thuốc,"Bây giờ thì sao?"
"Bây giờ?" Thụy Sâm cười nham hiểm rồi đột nhiên ôm chầm lấy Sonia, hôn mạnh lên má nàng một cái "Anh chỉ muốn cùng em đi uống một chén!”
“Ừm......Ừm...... Chờ đã...... Thụy Sâm… Anh..... Tay anh để ở đâu đấy......"