Chương 108: Ưu Và Khuyết Điểm
Ban đêm.
Chung cư Khải Minh.
Trong nhà.
Lý Hạo mở Cửu Đoán Kình ra, ở một bên, Hắc Báo ngồi trên ghế sô pha bắt chước dáng vẻ của hắn, ghé đầu chó vào đọc như thể hiểu hết bên trong viết gì.
Lý Hạo không đẩy nó ra, hắn không tin, một con chó nghe hiểu tiếng người thì thôi, chẳng lẽ còn có thể nhận thức mặt chữ?
Nếu Hắc Báo thậm chí biết cả thứ này, bắt Lý Hạo gọi nó là sư phụ cũng được!
"Võ giả khi tiến vào cảnh giới Trảm Thập thì nội kình bộc phát, gân cốt cùng vang lên. Có điều kình lực có hạn, phân tán đến các nơi trong cơ thể, những võ sư cùng cảnh giới có rất ít sự chênh lệch về kình lực..."
Cuốn sách này do cha của Lưu Long viết, cũng không tính là bản gốc.
Từ cuốn sách, thực sự có thể biết rằng Lưu Hạo - cha của Lưu Long chính là một cường giả Phá Bách đỉnh cấp năm đó, là một võ sư rất lợi hại.
Viên Thạc từng bảo đối phương chỉ như cháu mình, có lẽ chỉ đang khoác lác.
Một võ sư Phá Bách đỉnh cấp, thực lực gần như ngang ngửa với Viên Thạc năm xưa.
Hơn nữa, Lưu Hạo giỏi nhất là tấn công.
Vả lại thương cũng là bách binh chi vương (vua trong trăm loại vũ khí)!
Đại thể võ sư dùng thương đều chỉ thiện công không phòng, có xuất mà không thu về.
Lưu Hạo dựa vào Cửu Đoán Kình liền đoán, thương xuất cửu điệp, tạo nên tên tuổi cực lớn ở trong giới võ sư Ngân Nguyệt hành tỉnh, được mệnh danh là Ngân Thương Lưu Hạo, một trong Tam Đại Thương Vương nổi danh nhất.
Thực ra hồi đó có khá nhiều võ sư Phá Bách, nên Lưu Hạo có thể nổi danh như vậy thì hiển nhiên thực lực không phải hạng xoàng.
Nguyên nhân chính là nằm ở công pháp Cửu Đoán Kình này.
Kình lực đồng dạng, Lưu Hạo nhất thương cửu điệp, tuy rằng các phương diện khác không quá toàn diện nhưng sức công kích giết người thì xếp thứ nhất trong Tam Đại Thương Vương!
Chỉ là, ưu điểm của Lưu Hạo tuy rất mạnh, nhưng khuyết điểm cũng lộ rất rõ, tốc độ không tốt, thể chất không được. Kình lực cửu điệp tổn thương thân thể quá lớn, cho nên khi Lưu Hạo bước vào tuổi trung niên thì hai tay cũng coi như phế đi.
Đây cũng là một trong những lý do tại sao Lưu Hạo lại đưa Lưu Long đến gặp Viên Thạc bái sư.
Thương Lưu Gia rất nổi tiếng, nhưng Lưu Hạo tự biết, Cửu Đoán Kình gây tổn thương quá lớn đến cơ thể con người, võ sư Phá Bách bình thường đến 70 tuổi vẫn còn có thể chiến một trận, nhưng người nhà họ Lưu sau khi đến 40 tuổi liền nhanh chóng trượt dốc, thậm chí là triệt để tàn phế.
Nếu Lưu Long không hấp thu năng lượng thần bí giúp thể chất cường hãn lên hẳn, thì ở độ tuổi của ông cộng với chiến đấu liên miên nhiều năm thì có lẽ ông ta đã phế từ lâu rồi.
"Cửu thứ điệp gia!"
Lý Hạo hơi xúc động, hắn không hiểu lắm về tính quý giá của bí thuật này, nhưng hắn biết, sau khi cửu điệp kình lực sẽ lợi hại đến mức nào.
Sức mạnh của Cửu Đoán Kình không phải từ trên trời rơi xuống.
Chủ yếu là nằm ở việc vận dụng sức mạnh, tập trung sức mạnh của các bộ phận khác của cơ thể lên cánh tay, từng tầng từng tầng sức mạnh chồng chất, không đơn thuần chỉ là thử thách độ khống chế lực lượng bản thân mà còn là thử thách sức mạnh và độ dẻo dai của hai cánh tay.
"Cực hạn của Trảm Thập chính là tam điệp sao?"
Theo sách viết, ở cảnh giới Trảm Thập thì chồng chất ba tầng sức mạnh đã là cực hạn, bằng không rất dễ đánh gãy hai tay, lưu lại nội thương không thể cứu vãn.
Phá Bách thì tốt nhất là không nên vượt quá sáu tầng chồng chất.
Năm đó cũng vì Lưu Hạo gặp phải cường địch, một lần sử dụng cửu điệp, tuy giết được kẻ thù nhưng đồng thời cũng chịu tổn thương tận gốc rễ.
Hai cánh tay gần như hoàn toàn bị hủy hoại, không bao lâu sau thì rút lui khỏi giới võ đạo.
Ngân Thương trong Ngân Nguyệt Tam Thương cứ như vậy mà sa sút dần, không tới vài năm thì đã ngã xuống.
“Ưu điểm và nhược điểm của Cửu Đoán Kình đều khá rõ ràng, một khi kình lực chồng chất, gần như chỉ có thể đứng yên bất động, chỉ cần di chuyển dù chỉ một chút thì sức mạnh sẽ lập tức tản đi...”
Đây chính là khuyết điểm!
Cũng chính là khuyết điểm lớn nhất của Cửu Đoán Kình!
Sau khi dồn hết sức lực toàn thân thì không được cử động quá nhiều, nếu không sức mạnh sẽ tản đi, có khi còn phản thương chính mình.
Vì vậy tiếng tăm của Cửu Đoán Kình tuy không nhỏ, nhưng một số võ giả lão thành đều biết tính nghiêm trọng của thứ đồ chơi này.
"Trừ khi thể chất cường tráng, không cần quan tâm đến việc dồn lực xuất ra."
Đây có lẽ cũng là lý do tại sao Lưu Long lại truyền cho Lý Hạo.
Bởi vì thể chất của Lý Hạo có vẻ rất tốt, trước khi bước vào cảnh giới Trảm Thập thì hắn đã biểu hiện thể chất không tệ.
Sau lần thay máu trước đấy, thể chất của hắn lại được cải thiện thêm một đoạn.
Một Lý Hạo như vậy tu luyện Cửu Đoán Kình, khả năng sẽ tránh được nhược điểm không thể động đậy, dù cho có di chuyển thì Lý Hạo cũng có thể duy trì sức lực, tiếp tục tung ra kình điệp.
Ngoài ra, xác suất làm tổn thương bản thân sẽ giảm đi nhiều.
Lý Hạo xem một hồi, ngoài thuyết minh và phương thức phát công của Cửu Đoán Kình, mấu chốt thực ra lại nằm ở một bộ phương pháp thở đặc biệt.
Đúng, mọi môn bí thuật đều sẽ kết hợp với một kỹ thuật thở riêng.
Mỗi bí thuật đều có phương pháp hô hấp khác biệt, đây chính là chìa khóa cốt lõi.
Vì bí thuật khác nhau nên phương thức phát công cũng khác nhau, phương thức phát lực cũng không giống.
Nếu Lý Hạo sử dụng Ngũ cầm thổ nạp thuật để luyện Cửu Đoán Kình, rất có thể sẽ xuất hiện tình huống tổn thương bởi kình lực, hắn sẽ tự đản thương chính mình.
Do đó, tự thân bí thuật không quá quan trọng, phương pháp thở phù hợp mới là điểm quan trọng nhất.
Cho nên Lưu Long còn gửi kèm hắn phương pháp hô hấp được viết trong một tờ giấy, được kẹp trong tập sách ố vàng.
. . .
Lý Hạo mất hơn một giờ đồng hồ mới có thể giải nghĩa xong hoàn toàn từng chữ một trong ba ngàn chữ ngắn ngủi, sau đó hắn bắt đầu thử nghiệm tu luyện.
Điều chỉnh hơi thở trước, vận dụng hô hấp pháp của Cửu Đoán Kình.
Nhịp thở hoàn toàn khác trước.
Bên cạnh hắn, Hắc Báo chăm chú nhìn không chớp mắt.
Lý Hạo liếc xéo nó rồi mỉm cười.
Oắt con này lại đang học trộm!
"Ngươi chỉ có thể cảm nhận được tiết tấu hô hấp, không cảm nhận được sự thay đổi của các cơ quan ở trong cơ thể. Chỉ có thể học ngọn, không thể học gốc! Nhưng ngươi chỉ là một con chó, như vậy cũng đủ rồi."
Hắc Báo không quan tâm, vẫn chăm chú tiếp tục học theo Lý Hạo.
Hô hấp dần dần phát sinh một số vận luật đặc biệt.
Không phải là rối loạn mà là độ dài của mỗi hơi thở khác nhau, tuy nhiên cũng không gây cho người ta cảm giác khó chịu, ngược lại còn có một tiết tấu đặc biệt nhịp nhàng.
Bởi vì Hắc Báo muốn học nên Lý Hạo cũng không cố ý làm suy yếu âm thanh của mình.
Bằng không âm thanh hô hấp vốn yếu ớt, người ngoài khó có thể dò xét được thứ gì.
Sau khi điều chỉnh hô hấp, giờ phút này Lý Hạo đã có thể cảm nhận được kình lực nội thể, hay còn gọi là nội kình.
Khác với năng lượng thần bí!
Nội kình rất đặc biệt, sự tồn tại của năng lượng bí ẩn, có cảm giác là sức mạnh bên ngoài, không phải cảm giác tự cơ thể con người sinh ra.
Còn nội kình lại thật có loại cảm giác từ trong ra ngoài, cảm giác là chính cơ thể sinh ra cảm giác mạnh mẽ ấy.
Nguồn sức mạnh này đến từ huyết dịch, cơ bắp, tế bào, xương cốt, như thể toàn bộ cơ thể đều đang tạo ra sức lực nhàn nhạt này, giống như sinh mệnh lực vậy, một cơ thể khỏe mạnh cung cấp cho ngươi năng lượng còn mạnh mẽ hơn.
Nội kình vô hình nhưng thực sự có thể cảm nhận được nó.
Một luồng sức mạnh đang lan đi khắp cơ thể.