Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1082 - Chương 1082 - Đảo Nhỏ

Chương 1082 - Đảo Nhỏ
Chương 1082 - Đảo Nhỏ

Hầu Tiêu Trần cười đáp: "Chờ thu được Thiên Tinh Đấu La Tràng, tự nhiên sẽ không thiếu tiền, Tài Chính ti không chi thì ta sẽ tự chi."

Hoàng Long nhíu mày: "Thế nào, Hầu phó bộ trưởng còn muốn tiếp tục sao?"

"Thiên Tinh Đấu La Tràng có rất nhiều quan lại quyền quý, nếu thực sự thủ tiêu, không sợ gây ra hỗn loạn ư? Những người kia đều có tinh lực thịnh vượng, không cho họ nơi phát tiết thì chẳng phải là đã gây phiền phức cho Tuần Dạ Nhân à? Hầu phó bộ trưởng có nghĩ tới hay không, rung chuyển nhiều như vậy thì Tuần Dạ Nhân có thể sẽ chết rất nhiều người! Hiện tại duy trì loại hiện trạng này, ta cảm thấy rất tốt. . ."

Có lý không?

Kỳ thật cũng có.

Nhưng nếu không ngăn tội ác lại, chỉ vì chết ít đi một số người, kết quả sau cùng có lẽ là sẽ chết càng nhiều người.

Hầu Tiêu Trần nở nụ cười, nhìn gã rồi nói khẽ: "Hoàng phó bộ trưởng cao đàm khoát luận. . . Thật sự là mở rộng tầm mắt! Dựa theo ý của ngươi, không cần quản tam đại tổ chức nữa, tất cả mọi người đều chẳng cần quan tâm, bọn hắn muốn đánh muốn giết thì cứ mặc kệ, Tuần Dạ Nhân chúng ta sẽ chết ít người hơn, đúng không?"

Hoàng Long thản nhiên nói: "Ta cũng không có ý này, nhưng Thiên Tinh Đấu La Tràng và tam đại tổ chức không cùng một khái niệm, ngươi đừng đánh tráo vấn đề!"

Hầu Tiêu Trần đứng dậy, nói: "Được rồi, hôm nay nói tới đây thôi, gấp cái gì, đến ngày phát tiền lương, Tài Chính ti còn không cấp phát thì ta sẽ nghĩ biện pháp."

"Chỉ e ngươi không đủ sức thôi!" Hoàng Long cười lạnh.

Vẻn vẹn chỉ là Tuần Dạ Nhân của Thiên Tinh thành liền có mấy ngàn siêu năng, cộng thêm khu vực khác ở Trung Bộ, khoảng chừng sẽ có khoảng ba vạn Tuần Dạ Nhân, đây là một khoản tiền lớn, tiền tài không nói, thứ họ cần là năng lượng thần bí và đá Thần Năng.

Tứ Phương đại lục chẳng cần phải để ý đến, nhưng Trung Bộ vẫn luôn là do Thiên Tinh thành cấp phát.

Lần này Tài Chính ti bóp cổ, kẹt cũng không chỉ mỗi mình Thiên Tinh thành.

Đến lúc đó những người này không lấy được tiền cũng sẽ không trách Tài Chính ti, họ sẽ trách Hầu Tiêu Trần và Lý Hạo mà thôi.

Không biết sống chết, nhất định cứ phải khiêu khích người ta.

. . .

Hầu Tiêu Trần không thèm để ý, trực tiếp rời đi.

Sau lưng, Ngọc tổng quản cấp tốc đuổi theo, sắc mặt khó coi vô cùng, truyền âm nói: "Bộ trưởng, Hoàng Long thật đáng ghét, không bằng. . ."

"Gã là phó bộ trưởng, lại còn là phó ti trưởng."

Hầu Tiêu Trần cười lắc đầu.

Không thể làm như vậy.

Nếu không, một khi ranh giới quy củ cuối cùng bị đánh vỡ, ông có thể giết Hoàng Long thì những người khác liền bất chấp tất cả đi giết ông, đây là điều mà cửu ti và hoàng thất đều không cho phép.

Tối thiểu họ phải duy trì quy củ ở Trung Bộ không bị sụp đổ.

Đây mới là cơ sở để vương triều thống trị.

Mắt Ngọc tổng quản lan tràn sát khí, nàng rất muốn làm thịt tên kia. . . Đáng tiếc là không có khả năng.

Nghĩ đến đây, nàng lại truyền âm: "Vậy tối nay ta tới Thiên Tinh Đấu La Tràng. . ."

"Chờ chút đi!"

Hầu Tiêu Trần thở hắt ra, nhìn về phía ngoài thành, nhíu mày thật chặt, Lý Hạo chạy rồi sao?

Ta không tin!

Gia hỏa này dám đến thì sao có thể tuỳ tiện bỏ chạy.

Có lẽ là có chuyện, có lẽ là tìm người hỗ trợ, có lẽ là vì tu luyện, hoặc là nguyên nhân nào khác. . . Nhưng ông tin tưởng, Lý Hạo sẽ không vô thanh vô tức bỏ đi.

. . .

Cùng lúc ấy.

Trên mặt biển, tốc độ của nhóm Lý Hạo rất nhanh.

Có Lý Hạo ở đây, dù trên mặt biển có nhân viên tuần tra, thậm chí là Tuần Dạ Nhân tuần tra thì đều bị hắn tuỳ tiện tránh đi.

Thiên Tinh Hải ở nội hải, nơi này có rất đông nhân viên tuần tra, nhưng đối với Lý Hạo họ đều chỉ là đèn sáng.

Tổng bộ tập đoàn Tứ Hải nằm ở một hòn đảo của Thiên Tinh Hải.

Nơi này, bị họ cải tạo hệt như là Thiên Đường.

Sau đó không lâu, mấy người Lý Hạo tới gần hòn đảo nhỏ đèn đuốc sáng trưng đó.

Bây giờ ở trên hòn đảo còn có tiếng người huyên náo truyền đến.

Trong kênh nói chuyện, Dương Sơn có vẻ hiểu rất rõ về tập đoàn Tứ Hải, y đưa tin: "Tập đoàn Tứ Hải không đơn giản chỉ là có được đội tàu khổng lồ, hành tẩu khắp Tứ Hải, mà tổng bộ của chúng còn nổi tiếng là chốn ăn chơi."

"Ở đây, sòng bạc, kỹ viện, lôi đài dưới mặt đất, cái gì cần có đều có! Cũng là chỗ tốt đẹp để tiêu phí, nơi này có bán đặc sản đại lục Tứ Phương, thậm chí có cả hải yêu. . . Chỉ có thứ ngươi không nghĩ tới, không có thứ bọn hắn không làm được."

"Kỳ thật rất nhiều người đều biết nơi này hay là chợ giao dịch của hải tặc. . ."

Lý Hạo đưa tin hỏi: "Hải tặc dám đến phụ cận Thiên Tinh thành giao dịch ư?"

"Việc này có là gì!"

Dương Sơn không cảm thấy kinh ngạc: "Chúng cũng đâu vào thành, dù vào thì chỉ cần thành thật, sẽ chẳng ai quan tâm đâu! Mà giao dịch tại tập đoàn Tứ Hải cũng được an toàn, chỉ là tập đoàn Tứ Hải sẽ thu phí rất cao. . . Bất quá đối với hải tặc thì đó cũng không tính là gì, dù sao chúng đều là mua bán không vốn!"

"Nơi này nổi danh nhất thật ra là phòng đấu giá. . . Bảo bối gì đó đều không nói, ha ha, nơi này còn đấu giá nữ nhân. . . Ha ha ha, nữ nhân kiểu gì cũng có, ngươi muốn thế nào có thế đó muốn loại hình ra sao cũng được, khẩu vị không tệ thì yêu tộc cũng được luôn!"

Bây giờ Yêu tộc không thể hoá hình.

Yêu tộc cũng có thể sao. . .

Lý Hạo chợt thấy không rét mà run, cười lạnh, "Không phải là ổ trộm cướp càng lớn hơn thôi sao? Điều này nói rõ là chúng có rất nhiều tiền, nhiều bảo bối!"

Nói đoạn, hắn móc ra mảnh gương vỡ, một cỗ năng lượng đặc thù lan ra hòn đảo xa xa.

Lý Hạo cấp tốc tới gần, phạm vi bao trùm của vật này rất có hạn.

Nhưng mang theo món đồ chơi này có thể nhìn thấy hết thảy. . . Lý Hạo có thể nhìn thấy siêu năng, nhưng không nhìn được võ sư, hắn muốn dò xét xem nơi này có nhiều võ sư hoặc có võ sư nào cực kỳ cường hãn hay không.

Miễn cho lại bị ám hại.

Hắn nghĩ đến việc đánh tập đoàn Tứ Hải, nếu là Tài Chính ti thì hắn đã sớm tính toán đến việc này, dù sao cũng thuận tiện cho hắn mai phục. . . Nếu không sẽ thua thiệt lớn.

Bình Luận (0)
Comment