Điều không ngờ được chính là người đến đây vậy mà lại là tam đại thủ lĩnh, đều là rồng thần chỉ thấy đầu mà không thấy đuôi, người đứng đầu Hạo Thiên sơn trang cũng thế, trước nay đều rất thần bí, bên phía siêu năng thành cũng được mệnh danh là thần thông, bây giờ lại xuất hiện một người.
Nhưng vào lúc này, họ đều đến đây.
Dường như bọn họ có cùng một mục tiêu, đó là cướp lấy ngũ cầm thổ nạp thuật, mà lúc này cũng là lúc có cơ hội tốt nhất, Viên Thạc không thể để cho đồ đệ của ông gặp nguy hiểm, không chỉ như vậy, võ sư Ngân Nguyệt ở đây cũng gặp nguy hiểm.
Kéo dài thêm nữa cũng chỉ có nhóm người Ngân Nguyệt chịu thiệt.
Mấy người Diêu Tứ vừa mới đại sát tứ phương bây giờ sắc mặt cũng xanh mét.
Bóng dáng Thiên Kiếm lúc này lộ ra vẻ cực kỳ uy nghiêm, ánh mắt cũng sắc bén vô cùng, nhìn về phía mấy người, trong tay cầm đại kiếm ngang trời, lạnh lùng nói: "Chỉ có Ngân Nguyệt võ sư chết trận mà thôi!"
Ánh Hồng Nguyệt bật cười: "Đừng nói như vậy, bọn ta cũng vậy! Ta là võ sư Ngân Nguyệt, tuy rằng Diêm La, Phi Kiếm, Hạo Thiên không phải là tất cả, nhưng cũng không khác nhau mấy đều lớn lên ở Ngân Nguyệt. Nếu năm đó không có tính bài ngoại, vậy ba người họ cũng có thể nhập bảng, không sai chứ? Ngươi xem, hiện tại tất cả bọn họ đều phát triển rất tốt, cũng nên cảm tạ sự bồi dưỡng của Ngân Nguyệt... Bọn ta đều tràn đầy khát khao với võ sư, đầy nhiệt huyết... Một khi đã như vậy, hà cớ gì Viên đại ca cứ khư khư giữ cho mình vậy?"
Viên Thạc lạnh mặt, nhìn tất cả bọn họ.
Ánh Hồng Nguyệt vỗ cây quạt của gã, thấy Viên Thạc nhìn chằm chằm mình, cười cười: "Đừng mắng ta, mắng ta tiện cũng không có ý nghĩa gì, thói quen của ta, thói quen thành tự nhiên, không đổi được, nhiều năm như vậy, Viên đại ca còn không hiểu ta sao?"
"Huynh xem, tiểu sư đệ của ta đều bị bức thành thần thông, nếu đại ca sớm đem ngũ cầm thổ nạp thuật truyền cho bọn ta... Việc này sao có thể xảy ra được? Cửu ti tuy mạnh, nhưng bọn ta cũng không dễ chọc, đều là người Ngân Nguyệt, tự nhiên sẽ ra sức một ít..."
Lúc này lão cục trưởng không nói chuyện, nhìn trái nhìn phải, cũng không hé răng nói gì.
Sắc mặt Diêu Tứ có chút khó coi, thật ra xuất quân hôm nay có chút bất lợi.
Thiên Kiếm dường như đã làm xong chuẩn bị, bất cứ lúc nào cũng có thể đại khai sát giới.
Viên Thạc hít sâu một hơi, nhìn về phía bọn họ, bình tĩnh nói: "Cho các ngươi, các ngươi sẽ rời khỏi ngay?"
"Đương nhiên!"
Ánh Hồng Nguyệt cười nói: "Đều đi! Yên tâm đi! Võ sư ấy mà, có tính cách gì thì huynh cũng biết rồi, một ngụm nước bọt một cây đinh. Đương nhiên vị của siêu năng thành này cũng không quá quen thuộc, thiên nhãn tu sĩ tu luyện đến nước này cũng không đơn giản... Có điều bọn ta đi rồi, nàng ta dám ở lại, chết là điều hiển nhiên, các ngươi còn sợ nàng ta hay sao?"
Thiên nhãn tu sĩ này đúng là một tu sĩ nữ.
Cường giả nữ tu sĩ ở đây không nhiều lắm, ngoại trừ thiên nhãn tu sĩ, còn có Phi Kiếm Tiên, so với hai người Quang Minh Kiếm và những người khác có vẻ hơi ảm đạm.
Thiên nhãn tu sĩ cũng nhẹ giọng nói: "Ta lấy được bí thuật, đương nhiên cũng sẽ rời khỏi, không cần lo lắng!"
Nàng ta cũng là một siêu năng, cũng muốn ngũ cầm thổ nạp thuật.
Có thể thấy được, những người này ít nhiều đều hiểu được tình hình của ngũ cầm thổ nạp thuật. Bởi vì Viên Thạc từng dùng qua, khi đối phó Từ Khánh ra tay một lần, cùng phối hợp với Lý Hạo.
Bình thường, cho dù giết Viên Thạc chỉ sợ cũng khó mà cướp được.
Nhưng vào lúc này... thời cơ đã chín mùi!
...
Bên trong thành.
Lý Hạo không ngừng phá vòng vây, cũng khó có thể phá bỏ phòng thủ của ngũ đại cường giả, năm người này nhanh chóng hoàn toàn vây lấy hắn.
Lý Hạo bỗng nhiên truyền âm: "Thả ta ra ngoài, ta đi làm thịt bọn chúng! Không để ta ra ngoài... Các ông có nghĩ đến, Lý Hạo ta chỉ có thể phá sáu sợi của khóa siêu năng? Mấy ông không thấy, đây là thuộc tính lôi đình sao? Ngũ tạng bị khóa, đều hoàn hảo không có tổn hao gì, mặc dù cơ thể ta yếu, nhưng còn có thể miễn cưỡng chịu đựng được một đòn lực của khóa siêu năng... Các ông sẽ chiến đấu với ta đến cùng sao?"
Sắc mặt năm lão nhân ngưng trọng.
Lý Hạo lại truyền âm: "Thả ta ra ngoài! Ta phải làm thịt mấy tên này, dám ép buộc sư phụ ta, mấy lão chó các ông ta có thể không giết, ngược lại ta muốn đi gặp bạn họ."
Ngũ đại cường giả liếc nhau, sắc mặt tỏ vẻ ngưng trọng.
Thả Lý Hạo đi sao?
Lý Hạo giết nhiều thần thông như vậy, ngay cả Hồ Khiếu cũng giết, chỉ cần vây khốn hắn, võ sư bên ngoài sẽ không có sự trợ giúp của Lý Hạo, sớm hay muốn sẽ xuất hiện tình trạng khóa siêu năng đứt đoạn, thậm chí xuất hiện tình trạng nội tạng bị nổ tung.
Ánh Hồng Nguyệt, bọn họ cũng nên bắt lấy cơ hội lúc này.
Nếu hai bên hợp tác tốt, có lẽ mấy người Ngân Nguyệt này không có một ai có thể chạy thoát.
"Bọn họ lấy được ngũ cầm thổ nạp thuật, sẽ cho mấy ông một phần sao?"
Giọng nói Lý Hạo lạnh lùng, mang theo vài phần vội vã: "Ta sẽ cho mấy ông ba giây để suy nghĩ, nếu không để ta đi, ta liền phá đạo thứ bảy của khóa siêu năng... Chờ xem!"
Năm vị cường giả liếc nhau.
Một lát sau, cái cối xay khổng lồ trên không trung kia dường như đã nới lỏng một ít.
Lý Hạo vốn dĩ vẫn bị nhốt trong vòng năm người, nháy mắt đã biến mất tăm.
Lão lão nhân khẽ nhíu mày, không biết việc này là tốt hay xấu... nhưng dường như không có kết quả nào tệ hơn bây giờ, thật ra bọn họ hy vọng Lý Hạo có thể cùng với những người đó đầu rơi máu chảy.
Những kẻ mọi rợi Ngân Nguyệt này, rất khó bị khuất phục.
Giờ đây, những người Ngân Nguyệt một mặt lo lắng cho sự an toàn của Lý Hạo, mặt khác lại chịu đựng nguy hiểm của tập luyện khóa siêu năng,
Cho nên, bọn họ đều có vẻ hơi do dự.
Cho dù là Viên Thạc, dường như ông ta cũng đang do dự.
Nhưng nếu Lý Hạo có thể thoát thân... Có lẽ sẽ có một kết quả khác.
Mấy người liếc nhau, trong mắt đều có chút không thể xác định, đều có chút phức tạp, bọn họ để cho Lý Hạo chạy thoát... Hành động này không biết có thể phát sinh ra tình huống xấu hơn hay không.