Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 119 - Chương 119: Tổ Chức Quỷ Diện

Chương 119: Tổ Chức Quỷ Diện Chương 119: Tổ Chức Quỷ Diện

Chương 119: Tổ Chức Quỷ Diện

Hắc Báo điên cuồng co giò lên cổ mà chạy.

Bởi vì nó nhìn thấy huyết ảnh nên có thể tránh được sự truy đuổi gắt gao của chúng, Vân Dao cũng biết điều này. Thân hình nàng tuy nhỏ nhắn nhưng tốc độ lại không chậm, vừa chạy vừa thở hổn hển nói: "Hắc Báo, chạy đến vùng ngoại ô phía bắc, tránh những thứ kia..."

Cả hai cùng lao đầu về phía bắc!

Đám người Lý Hạo đang ở đó, lúc này Lưu Long cũng đang chạy tới, sắp sửa hội tụ.

Ở cùng một chỗ thì sẽ an toàn hơn.

Hơn nữa bọn họ còn có sự sắp xếp khác, tất cả những gì bọn họ đang làm lúc này là đưa bọn người kia ra ngoài... Mặc dù suýt chút nữa đã bỏ mạng ở đây nhưng kế hoạch vẫn đang tiếp tục, không chết chính là thành công.

Vân Dao mệt đến kém chút không chạy nổi, cảm giác nguy cơ càng ngày càng mạnh.

Đúng lúc này, một bóng người khác nhanh chóng lao đến, Ngô Siêu gầy gò cấp tốc đáp xuống từ mái hiên, túm lấy Vân Dao rồi bỏ chạy, lần này thì ngay cả Hắc Báo cũng khó đuổi kịp.

"Sao ngươi lại đến đây?"

Vân Dao rất ngạc nhiên!

Y đang ở đây, vậy chẳng phải bên phía Lý Hạo giờ phút này chỉ còn lại Liễu Diễm và Trần Kiên thôi sao?

Ngô Siêu lẽ ra phải đi theo Lý Hạo, tốc độ của y rất nhanh, có thể đưa Lý Hạo chạy trốn vào thời khắc mấu chốt, ai bảo Lý Hạo quá yếu.

"Lý Hạo bảo ta tới tiếp ứng, hắn nói hắn không chết được, lão sư hắn sẽ động thủ vào thời điểm khẩn cấp..."

Ngô Siêu nhanh chóng đáp lại, không dám nói thêm nữa, sợ mình sẽ rối loạn khí tức, tập trung vác Vân Dao bỏ chạy.

"Gâu gâu!"

Từ phía sau truyền đến âm thanh cấp thiết của Hắc Báo, Ngô Siêu không nghĩ nhiều, quay người lại, tóm lấy Hắc Báo, vừa cõng Vân Dao, vừa bế theo Hắc Báo lao nhanh ra khỏi thành phố.

Y chạy như bay, tốc độ nhanh đến kinh ngạc.

Ngay sau đó, phía sau xuất hiện hai tên quỷ diện, lúc này chỉ còn hai đạo huyết ảnh đang đuổi theo.

"Bọn chúng muốn hội hợp!"

"Ngô Siêu và Vân Dao của đội săn quỷ, đội săn quỷ được lắm, chúng điên hết rồi!"

Chỉ là mấy tên Trảm Thập mà lại dám tham dự vào chuyện này.

"Đuổi theo!"

Cả hai hét lên, nhanh chóng đuổi về hướng Ngô Siêu chạy trốn.

Đêm nay, những người này nhất định đều phải chết!

. . .

Cùng lúc đó.

Bắc thành.

Trần Kiên ở phía trước, Liễu Diễm ở phía sau, Lý Hạo kẹp ở giữa.

Ba người không đi bộ mà lái một chiếc xe nhỏ phóng nhanh ra khỏi nội thành.

Liễu Diễm đang cầm một thanh đao nhỏ trong tay, vẻ mặt lạnh lùng và cực kỳ cảnh giác.

Trước mặt hắn, Trần Kiên mặc kệ ổ gà hay đường xấu, cứ thế một mạch nhấn ga, một đường lao nhanh.

Lý Hạo đã nghe thấy tiếng nổ đùng đoàng vang lên liên hồi trong thành.

Thậm chí còn nhìn thấy hỏa diễm trùng thiên!

Đội trưởng đã bố trí một lượng lớn vũ khí nóng để tấn công đối thủ trong thành, còn nhanh chóng tìm ra nơi ẩn náu của kẻ địch, Lý Hạo thực sự bị bất ngờ.

Có điều hắn tự biết vũ khí nóng không phải là toàn năng!

Trừ khi thực sự tắm cả thành bằng đạn pháo quy mô siêu lớn... Trong trường hợp đó, Ngân Thành cũng coi như hỏng mất, người bình thường có khi chết sạch, hiển nhiên chuyện này không thể làm được.

Vì vậy bọn họ mới cố gắng kéo Siêu Năng Giả ra ngoài, nội thành có nhiều thứ bó tay bó chân, lắm lúc khiến tác dụng của vũ khí nóng giảm đi đáng kể!

Đội săn quỷ không thể làm ra kiểu xả súng vô cảm, đào hố chôn theo vô số người như vậy được.

Đúng lúc chiếc xe đang lao tới, đột nhiên, phía trước có một tiếng nổ lớn!

Rất nhanh, cây cầu phía trước đã triệt để nổ tung.

Dưới màn đêm đen kịt xuất hiện vài bóng người, Lý Hạo nhìn chăm chú, trong lòng khẽ giật mình... Võ sư!

Đúng, không phải Siêu Năng Giả.

Người chặn bọn họ vào lúc này thực sự là võ sư!

Sở dĩ có thể nhìn ra bọn chúng là võ sư, bởi vì chúng cũng giống như Lưu Long và những người khác, đều có một luồng năng lượng thần bí yếu ớt tràn ra ngoài cơ thể, không xâm nhập vào trong có nghĩa là chúng đã hấp thu năng lượng thần bí nhưng lại chưa thể tấn cấp siêu năng.

"Quỷ Diện?"

Chiếc xe dừng lại, Liễu Diễm và Trần Kiên nhanh chóng phóng xuống, chuẩn bị xuất trận.

Liễu Diễm lạnh lùng nhìn đám người đối diện, "Tổ chức Quỷ Diện? Dám tập kích tuần sát sứ của Tuần Kiểm Ti, các ngươi thật sự coi Tuần Dạ Nhân là những kẻ ăn chay?"

Tổ chức của Chu Hạ chính là Quỷ Diện, phụ thuộc vào một tổ chức siêu năng.

Lần này Quỷ Diện đã phái cả võ sư tới.

"Để Lý Hạo lại!"

Trong số những người ở phía đối diện, một giọng nói đanh thép vang lên, có lẽ để tránh bị nhận ra, những người này ai nấy đều mang mặt nạ lệ quỷ màu đen, giọng nói có thể không phải là giọng gốc, bởi vì nghe hơi méo mó.

"Được!"

Liễu Diễm thoải mái đáp ứng, đối phương thậm chí còn hơi sửng sốt, ngay sau đó Liễu Diễm rút khẩu súng từ thắt lưng ra, liên tiếp xạ kích.

"Đi!"

Liễu Diễm rút súng liền bắn, đồng thời lôi kéo Lý Hạo bỏ chạy.

Lúc này không thể cùng bọn chúng trì hoãn quá lâu, hơn nữa, nàng cũng không phải là đối thủ của chúng.

Xem ra thủ lĩnh đối phương là một võ sư Phá Bách!

Khẩu súng trong tay nàng e rằng sẽ vô dụng với y.

Quả nhiên, ở phía đối diện, một võ sư đeo mặt nạ quỷ thoáng cái liền tránh được đạn bắn tới, giống như đại bàng sải cánh, hai tay hé ra, rất nhanh liền đuổi theo đám người Lý Hạo!

Những người khác cũng hiển thị thần thông, dồn dập đuổi theo!

Chúng chỉ có một nhiệm vụ: không cho phép Lý Hạo rời khỏi thành!

Đương nhiên, còn một điều nữa, tuyệt đối không thể giết Lý Hạo! Nhưng những người còn lại thì cứ thoải mái mà giết!

Đối với mệnh lệnh như thế, thủ lĩnh của tổ chức Quỷ Diện thực sự rất khó hiểu, nhưng Siêu Năng Giả có kế hoạch riêng của bọn họ, sẽ không nói hết cho y, cho nên y cũng không hỏi nhiều, chỉ biết lần này hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ thì y sẽ có ba cơ hội để dẫn năng nhập thể.

Người bên trên sẽ cung cấp cho y đủ loại sức mạnh thần bí, nếu ba lần không thể tiến vào lĩnh vực siêu năng... vậy thì chỉ có thể thừa nhận là mình xui xẻo, nhưng ít nhất vẫn có cơ hội rất lớn, mỗi lần dẫn năng nhập thể đều là từ 10 đến 100 khối năng lượng thần bí.

Lưu Long rất khó tấn cấp, y cũng không ngoại lệ, vả lại số lượng năng lượng thần bí lớn như thế, có bán cả trăm kẻ như y cũng chưa chắc đã đủ tiền mua, vì vậy y chỉ có thể đặt hết hy vọng vào cấp trên, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ lần này.

Bình Luận (0)
Comment