Thành Thiên Tinh
Lý Hạo gióng trống khua chiêng từ Ngân Nguyệt trở về Thiên Tinh, không ai là không biết cả.
Đến mức đem về hơn cả ngàn binh sĩ, cũng không ai để ý gì.
Về phía Hoàng thất, ngược lại có thêm mấy phần mong chờ, Lý Hạo ngay cả quân sĩ phổ thông đều mang đến, hắn thực sự dự định cắm rễ ở Thiên Tinh, đây là chuyện tốt, hẳn ở một ngày, Cửu Ti liền khó chịu thêm một ngày.
Cho nên giờ phút này, trong hoàng cung
Một âm thanh truyền ra: "Thiên Tinh Hầu sắp trở về, tiểu Cửu, con đi thành Bắc nghênh đón một phen, biểu thị cho sự ân sủng của hoàng thất."
"Vâng, phụ hoàng."
Trong đại điện to lớn, một người trẻ khom lưng nhận lệnh.
Từ bên trong đại điện đi ra, người trẻ tuổi đi một hồi, vượt qua mấy vườn ngự uyển, cuối cùng ở một chỗ giáo trường nhỏ tìm được một người, mặt lộ nụ cười: "Hạ sư phụ, Thiên Tinh Hầu sắp trở về, phụ hoàng để cho ta đi đón ngài ấy, mong Hạ sư phụ giúp đỡ chỉ dẫn ít nhiều…"
Hạ Dũng quay đầu, nhìn vị hoàng tử này suy tư một lúc, gật đầu, cười ha hả nói: "Được."
Mấy năm nay, ông ta ở hoàng thất khá yên ổn, lại có mối quan hệ không tệ với vị Cửu hoàng tử dần dần nắm được quyền lực này.
Mấy năm trước, thiên phụ của vị này chưa hiện ra, thực lực yếu ớt, gia tộc mẫu hệ lại không đủ, cho nên trong hoàng cung cũng không có ai đến chào hỏi.
Hạ Dũng đúng là không có việc gì kiếm chút chuyện, xem chút náo nhiệt, âm thầm giảng dạy võ đạo cho vị này, không nghĩ rằng thiên phú võ đạo của đối phương không yếu, mới mấy năm trở lại, thực lực dần dần lớn mạnh, không ngừng tiến cấp cùng với siêu năng giả, thực lực ngày càng được coi trọng.
Bây giờ, ngược lại vị Cửu hoàng vị này là người thừa kế chạm tay vào có thể bỏng cho vị trí thái tử.
Hoàng thất Thiên Tinh đời này, trước mắt vẫn còn chưa xác định được vị trí Thái Tử, chủ yếu vẫn là bởi vì Cửu Ti còn quản thúc.
Hạ Dũng quay đầu nhìn về phía những người hoàng thân quốc thích kia đang luyện võ, cười ha ha nói: "Vậy mọi người luyện trước đi, ta đi một chút liền về, nếu có rảnh rỗi, kéo Ma Kiếm đến hoàng cung cùng mọi người làm quen làm quen."
Lời nói khiến cho không ít người tập võ có phút phấn chấn nhỏ.
Đương nhiên, Nam Quyền cũng chỉ là nói một chút mà thôi.
…
Một lát sau, Nam Quyền đi cùng với Cửu hoàng tử.
Cửu hoàng tử nhìn ôn tồn lễ độ, trông có vẻ hơi yếu ớt, nhưng thực tế tu vi võ đạo lại cực cao.
Ngay lúc này, cũng giống như trước đây, bình thản lại khiêm tốn: "Hạ sư phụ, ta chỉ nghe qua chuyện của Thiên Tinh Hầu, lại chưa từng có tiếp xúc với ngài ấy, liệu có chuyện gì cần phải chú ý không"
Nam Quyền cười ha ha nói: "Không có gì cần chú ý đâu, nếu như ngài có tâm, tặng chút bảo bối cho hắn, như vậy hắn sẽ vui vẻ hơn.”
Cửu hoàng tử nhịn không được cười lên.
Nam Quyền lại nghiêm mặt nói: "Đây không phải trò đùa, võ sư Ngân Nguyệt bọn ta nghèo, nên có chút bệnh vặt ở phương diện này, nhìn thấy bảo bối sẽ không rời mắt nổi!"
Cửu hoàng tử nao nao, dường như đang có suy nghĩ, gật gật đầu rồi không nói gì nữa.
Vừa đi vừa suy nghĩ, một lát sau lại hỏi: "Hạ sư phụ cảm thấy lần này Thiên Tinh Hầu trở về, có phải tiếp tục làm chuyện gì không? Hay thỏa mãn với hiện trạng, an tâm ở thành Thiên Tinh đứng vững gót chân, liền không có hành động gì nữa…"
"Không nói được!"
Nam Quyền lắc đầu, "Tuy rằng ta đã hợp tác với hắn nhiều lần, nhưng Lý Hạo còn trẻ, nghĩ cái gì là làm cái đó, có lúc chỉ là đơn thuần vì hứng thú, có lúc chỉ vì phẫn nộ nhất thời, rất khó phán đoán rốt cuộc hắn muốn làm gì."
Cửu hoàng tử không biết là ông ta không muốn nói, hay sự thật chính là như vậy, nhưng cũng không hỏi thêm gì nữa.
Lý Hạo….xem một chút thì biết thôi.
Hoàng thất muốn lôi kéo tâm của Lý Hạo, mọi người đều biết, cũng không phải cần giấu diếm gì.
….
Ngoài thành Thiên Tinh.
Trên biển Thiên Tinh.
Thần Chu trên mặt biển dập dờn.
Đám người Lý Hạo đứng ở đầu thuyền, xa xa nhìn xem Thiên Tinh thành, phồn hoa như gấm.
Phương bắc vẫn là trời đông rét lạnh thấu xương, Thiên Tinh thành bốn mùa như mùa xuân, cùng so sánh với phương Bắc bị phân loạn, nơi này không có Lý Hạo quấy rồi, dường như lộ ra vẻ đặc biệt bình thản.
Chu phó thự trưởng đứng thẳng trên đầu thuyền, nhìn về nơi xa, một lát sau mới nói: "Lần khôi phục thứ hai của siêu năng, chưa chắc sẽ ở Ngân Nguyệt, mà Thiên Tinh có lẽ là mấu chốt."
Lý Hạo nhịn không được hiếu kỳ: "Siêu năng khôi phục, vậy cuối cùng nguyên nhân gì dẫn đến? Năng lượng giữa trời đất phóng thích? Vậy những thứ năng lượng này, từ chỗ nào tới? Không thể nào xuất hiện vô duyên vô cớ như thế được?
"Ừm".
Chu phó thự trưởng gật đầu: "Nguyên nhân rất nhiều, lần thứ nhất khôi phục, là bởi vì phá vỡ một chỗ di tích, chỗ di tích kia, hẳn là liên thông với một mỏ lớn, vốn dĩ bị phong tỏa, về sau sau khi bị đánh vỡ, tất cả năng lượng trong mỏ lớn đều tiết ra ngoài, dẫn đến năng lượng thiên địa bắt đầu khôi phục."
"Đương nhiên, còn có một nguyên nhân, đó chính là vốn dĩ yêu thực bị phong tỏa ở chỗ mỏ lớn này triệt để tử vong, cho nên dẫn đến năng lượng tiết ra ngoài, tạo thành lần khôi phục thứ nhất.”
Phong tỏa yêu thực?
Trong lòng Lý Hạo khẽ rung rinh: "Yêu thực luôn luôn tồn tại ở phía trên của mỏ lớn, vì thế không thiếu năng lượng, tại sao lại chết?"
Dạng yêu thực này, hẳn là so với yêu thực khác càng có thực lực, càng lớn mạnh mới đúng.
Chu phó thự trưởng cười cười nói: "Sớm xuất thế, thiên địa không dung, hư không phá toái, loạn lưu giảo sát, khí ô trọc xâm nhập…Đều là nguyên nhân dẫn đến cái chết của yêu thực, có lẽ cũng chính vì vậy, mặt khác yêu thực yêu thú mới hiểu được, thiên địa bây giờ không giống với lúc trước, không thể nào tùy ý xuất thế."
Lý Hạo hiểu rõ.
Lần thứ nhất khôi phục, nghe nói có quan hệ với bọn Ánh Hồng Nguyệt, không biết là vô tình dẫn đến, hay là cố ý, cố ý như vậy.
Cụ thể như thế nào, bây giờ ngoại trừ những người trong cuộc cũng không có ai có thể hay biết.
Chu phó thự trưởng nói lần thứ hai khôi phục, mấu chốt có lẽ ở chỗ thành Thiên Tinh…. Chẳng lẽ nói đến mỏ lớn ở trấn Thiên Tinh?
Phải biết rằng, mỏ lớn ở trấn Thiên Tinh chính là mỏ lớn mà năm đó đã lấp đầy năng lượng cần thiết của tám thành lớn, vô cùng to lớn, cung cấp nguồn năng lượng dự trữ cho toàn bộ Ngân Nguyệt.
Thật ra Lý Hạo còn có chút nghi ngờ, vì sao năng lượng từ thời kỳ văn minh cổ luôn suy yếu dần?
Cho đến hai mươi năm trước, mới khôi phục lại chút ít.
Trước lúc đó, toàn bộ đại địa Ngân Nguyệt giống như không có bất cứ năng lượng nào tồn tại cả.
Đương nhiên, bây giờ không phải là lúc truy cứu mấy vấn đề này.