“Cho nên Hồng sư thúc trước đó chỉ bão hòa 10 chi Siêu Năng Khóa?”
“Chỉ?”
Hồng Nhất Đường bật cười: “Rất yếu sao? Thật ra ngay từ đầu chỉ có 9 chi, bên trong ngũ tạng còn có một chi chưa bão hòa. Lần trước ở tỉnh Đông Tân Hành, tuần hoàn ngũ tạng hoàn tất, mới bão hòa chi cuối cùng.”
10 chi Siêu Năng Khóa đã bão hòa, cho nên lúc trước thực lực của hắn khá mạnh. Chín chi có thể chiến đấu với Thần Thông, thậm chí mạnh hơn nhiều so với Thần Thông bình thường, ổn định cấp Thần Thông.
Nhưng lần trước đó, chỉ ổn định thần thông là không đủ.
Cho nên hắn chọn cách đứt đoạn 6 chi Siêu Năng Khóa, cộng thêm sức mạnh của hắn vốn cường hãn. Nên ngày đó mới có thể giết chết Bình Nguyên Vương bằng một kiếm.
“Huyết mạch Tử Phủ không bão hòa sao?”
“Ừ, kém một chút.”
Hồng Nhất Đường cũng không thèm để ý: “Ta vốn không lấy máu huyết làm chủ.”
Lý Hạo gật đầu.
Suy nghĩ một chút mới nói: “Hồng siêu thúc ngày hôm trước ta đã hoàn thành giải phóng thần thông thủy hỏa. Ngày đó ngài cũng thấy một chút rồi.”
Hồng Nhất Đường hơi nhướng mày, gật đầu, đã thấy được Hỏa thần thông.
Nhưng cuối cùng đã biến mất.
Hơn nữa ngọn lửa kia rất đặc thù.
Lý Hạo cũng không nhiều lời, sau một khắc, 2 viên văn tự thần thông xuất hiện, ánh mắt Hồng Nhất Đường khẽ động: “Tuyệt học Trấn Tinh Thành?”
“Tương tự.”
Trong nháy mắt, một chữ “hỏa” bay về phía hắn nổ tung, một tiếng nổ vang. Hồng Nhất Đường hơi chấn động, sấm sét nổ ra nhưng lập tức bị dập tắt.
Trong mắt Hồng Nhất Đường lóe lên một tia dị sắc.
Lý Hạo thu hồi Văn Tự.
Hồng Nhất đường trầm mặc một hồi, hít sâu một hơi: “Ta biết vì Diêu Tứ lại lựa chọn đồng ý.”
Hắn hiểu rõ!
Lý Hạo nhìn hắn: “Những người khác tạm thời khó mà nói. Ngược lại là Hồng sư thúc, nếu lựa chọn thăng cấp Siêu Năng…. Mặc dù có chút khác biệt với ta. Có lẽ lúc ấy Hồng sư thúc cũng nói cho ta biết, thiên hạ chi thế, ở tâm. Thế tùy tâm sinh. Mặc dù không phải võ sư ngũ thế. Thế nhưng cũng không quan trọng, một kiếm có thể làm được.”
Hắn nhìn về phía Hồng Nhất Đường, lại nói: “Sư thúc đồng ý thử một chút không? Dung hợp Siêu Năng Khóa và Thần Thông vào một văn tự. Biến nó thành văn tự thần thông độc nhất vô nhị. Ta thật sự muốn xem một văn tự Thần Thông có thể dung hợp hay không..”
Hồng Nhất Đường bật cười: “Xem ta là chuột bạch à?”
“Có suy nghĩ này.”
Lý Hạo cũng cười: “Ta đang nghĩ lấy kiếm thế làm trung tâm, có thể dung thần hay không? Có lẽ đây mới là Dung Thần mà ta muốn.”
Triết lý dung thần của sư phụ, cuối cùng cũng là dung hợp thế thành một thể.
Đã như vậy dung nhập văn tự thần thông, chẳng lẽ không phải dung thần thành một thể sao?
Tìm Hồng Nhất Đường, thực sự có suy nghĩ thử nghiệm.
Bởi vì Hồng Nhất Đường chỉ có một thế.
Nếu như một thế dung hợp văn tự thành công. Hơn nữa có thể dung hợp nhiều loại Thần Thông. Vậy Lý Hạo lo lắng thế ít thì không phải là vấn đề.
Hồng Nhất Đường lại mỉm cười: “Người vẫn chưa hiểu Thế tùy tâm sinh mà ta nói ngày hôm đó.”
Lý Hạo có chút giật mình.
Hồng Nhất Đường khẽ cười một tiếng: “Ai nói kiếm thế là duy nhất chất. Ta nói kiếm thế là lửa, đó là lửa. Ta nói là đất, chính là đất! Được rồi, ngươi vẫn chưa hiểu rõ những thứ này. Đơn giản mà nói, làm thế nào để làm điều đó, đợi sau này có thể ta sẽ cho người xem một chút.”
Trong lòng Lý Hạo có chút ngoài ý muốn, gật đầu, nhanh chóng kể hết những việc mình đã làm trước đó.
Hồng Nhất Đường lẩm nẩm nói: “Thì ra là thế.. Thật ra vẫn là một dạng ý thức. Cổ Võ của Tam Tiêu Chi Môn, Bản Nguyên Đại Đạo, Siêu Năng Khóa, Thế hôm nay hiện tại là văn tự Thần Thông…”
Gã suy nghĩ một một chút: “Cổ Võ có ghi chép, cuối cùng, Bản Nguyên Đại Đạo bị vứt bỏ. Thế giới tu tự thân viên mãn. Tổng kết lại vạn vật cuối cùng cũng dung hợp, thống nhất… Đó là vì Quy Nhất Chi Đạo viên mãn!”
Cách thức có lẽ khác nhau nhưng gã mơ hồ cảm thấy kết quả cuối cùng vẫn giống nhau.
Lý Hạo cũng gật đầu: “Đúng, cuối cùng vẫn là các đạo hợp nhất, Siêu năng cũng tốt, võ sư cũng tốt. Tất cả mọi thứ đều sẽ cho bản thân sử dụng.”
Đây là vạn đạo quy nhất.
Trong lòng Hồng Nhất Đường phần nào hiểu rõ, sau một khắc, khí huyết sôi trào, từng luồng từng luồng huyết dịch chảy ra, hóa thành huyết khí, trong nháy mắt luyện hóa. Một cổ kiếm khí tràn ra. Trong cơ thể nguyên tố Lôi xuất hiện.
Gã trầm tư một chút, một Văn Tự chậm rãi xuất hiện.
Kiếm!
Lý Hạo cũng không để ý, Địa Phúc Kiếm ngưng tụ kiếm văn, cũng bình thường. Nhưng ngay sau đó trong lòng hắn khẽ nhúc nhích. Một chữ kiếm bỗng hóa thành Văn Tự giống sấm sét, ầm ầm rung động!
Thuộc tính Lôi trong cơ thể Hồng Nhất Đường dung hợp trong nháy mắt.
Lý Hạo có chút ngoài ý muốn.
Kiếm….sấm sét.
Hồng Nhất Đường không hề nói gì, chỉ im lặng đưa năng lượng vào, tiếp tục phác họa văn. Mà Lý Hạo nhanh chóng lấy ra 1 giọt Sinh Mệnh chi tuyền, phá vỡ hóa thành nguồn năng lượng sinh mệnh.
Hồng Nhất Đường cũng không quan tâm những chuyện đó, tiếp tục thúc đẩy văn tự hấp thu năng lượng.
Chỉ là lần này cũng không xuất hiện tẩy lễ sấm sét.
Gã cũng không thèm để ý những thứ này, tiếp tục dung luyện.
Một lát sau, một văn tự thần thông có chữ “Kiếm”, như thế sấm sét sôi sục, lập lòe trong không trung. Hồng Nhất Đường thở hắt ra, có vẻ hơi suy yếu, khẽ nói: “Thuộc tính Lôi đã dung hợp..”
Nói xong, gã đột nhiên nở nụ cười: “Lý Hạo, để ta cho ngươi xem, cái gì mới thật sự là thế tùy tâm sinh!”
Trong nhát mắt, chữ “Kiếm” vốn là sấm sét vừa rồi đột nhiên hóa thành một ngọn lửa!
Lý Hạo giật mình!
Hồng Nhất Đường thấp giọng nói: “Ta đã sớm nói với ngươi khi lần đầu tiên tiến vào Chiến Thiên thành. Thế không thuộc tính, cái gọi là thuộc tính đều là do ngươi và ta nghĩ! Ta nghĩ nó là lửa, nó chính là lửa! Ngươi vẫn quá non!”
Dứt lời, sức mạnh của ngọn lửa trong cơ thể dung hợp trong nháy mắt. Bên trong chữ “kiếm” sấm sét nổi lên bốn phía. Sau một khắc, ngọn lửa bùng nổ, ầm ầm rung động!
Mà chữ “kiếm” lại có thể đang thay đổi màu sắc!
“Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật của sư phụ ngươi dung hợp năm loại thế… Năm loại thế luân phiên tăng lên, sẽ mạnh hơn. Thực ra, chỉ là đem một loại thế, lĩnh ngộ năm lần. Cho nên sư phụ ngươi là thiên tài… Mà những người bình tường như chúng ta, chỉ có thể dựa vào một loại thế để tiép tục mạnh mẽ. Nhưng không có nghĩa là…Một loại thế, cũng chỉ có một loại thuộc tính! Lý Hạo, thuộc tính Phong Lôi của ngươi không có cách nào dung hợp… Chỉ là bởi vì ngươi cố hữu quá nhiều suy nghĩ mà thôi! Đương nhiên, con đường của ta và ngươi không thông, do ý nghĩ khác biệt thôi!”
Lý Hạo lúc này rất kinh ngạc.
Lần đầu tiên đến Chiến Thiên thành, Hồng Nhất Đường đã cho hắn một số gợi ý, nói cho hắn biết, thứ “thế” này, bất kể thuốc tính gì, phụ thuộc vào những gì bản thân nghĩ, hắn vẫn luôn nhớ kỹ.
Nhưng….nhưng…thế mà có thể tự do chuyển đổi!
Cái này sao có thể?
Hắn có chút dại ra nhìn Hồng Nhất Đường. Hắn biết triết lý này. Cho nên khi lĩnh ngộ ra mấy loại thế khác. Đều là suy nghĩ trong lòng, hóa thành thuộc tính thế khác nhau. Nhưng hắn không biết, sau khi hóa rắn, còn có thể tiếp tục chuyển đổi!
Địa Phúc Kiếm…tự nhiên nổi tiếng về địa thế!
Nhưng vào lúc này, đây xem như là cái gì?
“Đừng nhìn, nhìn cũng vô dụng, ngươi đã hình thành ý nghĩ vốn có. Khái niệm cố hữu, vậy thì cứ dựa theo ý mình mà làm cho tốt. Không nhất định phải học theo ta…Học ta, cũng chưa chắc có tác dụng. Một loại thế này của ta, cũng quả là không có nhiều loại thế tăng lên mạnh mẽ hơn! Điều này cũng là sự thật…chỉ là trò gian trá mà thôi. Theo như thuyết phục của sư phụ ngươi thì đây gọi là hoa hòe hoa sói (làm màu), không thực tế!
Hắn nở nụ cười.
Lời nói của Viên Thạc, thật ra cũng không tính là sai.
Thế của Hồng Nhất Đường, biến hóa đa đoan. Nghe thì có vẻ chấn động, nhưng trên thực tế, một loại thế chính là một loại thế. Tương đương với việc Viên Thạc lĩnh hội năm lần. Cộng lại năm lần, cả hai vẫn khác nhau.
Mà Lý Hạo, cũng là như thế.
Nhưng theo cách nhìn của Lý Hạo thì cũng quá trâu rồi!
Một loại thế, biến thành ngàn vạn loại. cái này… cái này chẳng phải hắn có thể dung hợp mọi thứ trong một tự sao?
Vậy…vậy chẳng phải Hồng Nhất Đường hoàn toàn không có bất kỳ hạn chế nào cả, muốn trực tiếp dung hợp thì dung hợp?