Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1266 - Chương 1266 - Di Tích

Chương 1266 - Di Tích
Chương 1266 - Di Tích

Diêu Tứ lại nhíu mày: “ Có ý gì? Nếu Lý Hạo đi di tích, ngươi không đi?”

Chu thự trưởng cười: “ Nhiều người đi như vậy làm gì?”

Diêu Tứ cau mày.

Nhìn hắn một cái, tự tin như vậy?

Tứ hệ thần thông của Lý Hạo, quả thực là cường hãn, nhưng nếu nói là bất khả chiến bại…. còn là ở trong di tích. Như vậy còn chưa đủ, nguy hiểm còn rất lớn, Cửu ti vì giết hắn, sao có thể chủ quan?

Tên này, thật sự yên tâm?

Hay là không quan trọng?

Đang trò chuyện, ánh mắt Lý Hạo khẽ nhúc nhích, hắn lấy ra một mảnh vỡ mặt kính, lúc này mảnh vỡ có chút run lên, Lý Hạo nhíu mày, đây là tình huống gì?

Mà Diêu Tứ, sắc mặt thay đổi, nhanh chóng truyền tin: “ Cẩn thận, có thể là Cửu Ti dùng mảnh vỡ khác muốn dò xét ngươi…”

Lý Hạo cau mày.

Suy nghĩ một lúc, bên trong cơ thể, để thuộc tính Phong Lôi tràn ra, tràn ngập toàn thân. Một bên thần năng của Hồng Nhất Đường cũng tràn lan.

Hồng Nhất Đường truyền âm nói: “ Vật này có thể tùy ý dò xét ngươi sao?”

Lý Hạo lắc đầu: “Không chắc, ta cũng có thể làm được điều này, nhưng phạm vi không lớn, rất nhỏ. Mà Cửu ti cách rất xa thành Bắc như vậy… cũng có thể dò xét được?”

Hắn hơi nghi hoặc.

Diêu Tứ giải thích nói: “Có lẽ là Cửu ti đem mảnh vỡ hợp nhất…. tấm gương này, nghe nói thời điểm phát hiện, thì có rất nhiều mảnh vỡ. Lúc ấy một số người cũng không để, chỉ xem như mảnh vỡ Thần Binh phổ thông…. cho nên phân tán ra, đợi sau khi siêu năng khôi phục mới phát hiện huyền bí bên trong.”

Mọi người đang nói chuyện Lý Hạo đã mơ hồ cảm giác được cảm giác bị nhìn trộm, lập tức nhíu mày.

Thật đúng là cảm giác bị mặt kính theo dõi.

Loại cảm giác này khiến cho người ta không quá dễ chịu.

Rõ ràng đây là Cửu ti đang dò xét hắn. Thậm chí có chút ý tứ không kiêng kỵ gì. Ta chính là muốn dò xét ngươi đấy, ngươi có thể làm gì?

Lý Hạo cau mày không nói.

Nhìn về Phương Đông, phía Cửu ti ngược lại là cẩn thận. Ta đã lộ ra hai loại Thần Thông, còn cần phải dò xét.

Hắn có chút lo lắng. Văn tự thần thông… sẽ bị dò xét ra sao?

Không xác định được.

Mảnh vỡ mặt kính của hắn không được nhưng đối phương có thể dò xét xa như vậy. Nếu không phải mảnh vỡ khác hợp nhất, nếu không phải mảnh vỡ của đối phương lớn vượt quá tưởng tượng. Lý Hạo không xác định có thể dò xét ra thần văn Thủy Hỏa trong thân thể bản thân hay không.”

Nghĩ đến điều này, hắn đem hai thần văn ẩn giấu vào tong nội tạng.

Về phần kiếm thế ngưng tụ thành chữ “diệt” cũng bị hắn ẩn giấu. Thứ đồ chơi này chính là món thập cẩm. Lý Hạo dùng để thu các loại thần thông khác không cách nào dung hợp được thế, tác dụng không xem là quá lớn, chỉ có thể nói có thể có tác dụng tránh cho thần thông xung đột lẫn nhau.

Bên trong Cửu Long Các.

Vài tên cường giả đi tới đi lui, lúc này mỗi người cầm một mảnh vỡ trong tay, mảnh vỡ có liên quan đến nhau. Rất nhanh một màn hình cực lớn hình thành trong đại sảnh. Bên trong chính là đám người Lý Hạo.

Từng điểm sáng lấp lóe trên người bọn họ.

Trên người Lý Hạo, hai loại điểm sáng Phong Lôi lấp lóe.

Trên người Hồng Nhất Đường, năng lượng Lôi Hỏa dao động.

Bên phía Diêu Tứ, lại không nhìn ra cái gì. Chỉ có mơ hồ hiện ra mấy đạo Siêu năng khóa. Đến cùng là bao nhiêu thì không thấy rõ lắm. Đây cũng là một trong nguyên nhân khiến võ sư khó dò xét.

Như vậy đã đủ, là võ sư cũng tốt, Võ sư hiện tại dù mạnh đến đâu cũng có giới hạn.

Nhìn về phía Hầu Tiêu Trần cũng không kém nhiều Diêu Tứ.

Cuối cùng, mấy người nhìn về phía bọn Quang Minh Kiếm..Cũng chỉ mơ hồ hiện ra một chút Siêu năng khóa.

Hồ Minh Pháp cau mày nói: “Đây là chuyện phiền phức của võ sư, nhưng cũng liên quan đến tấm gương vỡ. Nếu không... chúng ta nhất định có thể hoàn toàn chiếu rọi bọn hắn, dù là võ sư, cũng có thể dò xét nhất thanh nhị sở (rõ ràng)!”

Mấy người đều không nói gì, vỡ chính là vỡ, hiện tại mảnh vỡ đều không hoàn chỉnh. Nói những điều này có ích gì?

Ngược lại Mộ Hải nhìn thoáng qua Chu Thự trưởng, có chút cau mày: “Tên này cũng là võ sư? Chờ đợi mấy chục năm cùng họ Triệu ở Ngân Nguyệt, luôn bất động như núi, điệu thấp vô cùng. Ta còn tưởng rằng đã trở thành Siêu năng, đã sớm bước vào Thần thông, không nghĩ tới thế mà còn là võ sư?”

Mấy người cũng đều nhìn về hướng Chu thử trưởng, trên người đối phương, trong lúc mơ hồ cũng hiện lên một chút Siêu năng khóa, thoáng qua điều tắt.

Điều này xác thực là biểu hiện của võ sư.

Về phần rốt cuộc mạnh đến mức nào, không dễ phân đoán. Nhưng ít nhất cũng có một vị võ sư đã bắt đầu bão hòa Siêu năng khóa. Nếu không võ sư yếu ớt trực tiếp có thể chiếu ra, không thể cản được.

“Còn tốt!”

Hồ Minh Pháp nhẹ nhàng thở ra: “ Lý Hạo cùng Hồng Nhất Đường trước mắt đều vẫn là song hệ thần thông. Thế mà Lý Hạo thật sự không đứt đoạn siêu năng khóa. Đến lúc đó xem như lâm thời đột phá, có thể tiến vào tam hệ là tốt rồi. Muốn trực tiếp tiến vào Tứ hệ, trong nháy mắt, bộc phát hai hệ năng lượng có thể hắn chịu không nổi.”

Xem như trong dự liệu.

“Vậy thì thả tin tức ra liên hệ Ánh Hồng Nguyệt. Trước tiên dùng thần năng thạch làm mồi nhử. Nếu không được sẽ liên lạc lại Ánh Hồng Nguyệt lần nữa, cung cấp một thanh thần binh làm mồi nhử. Đặt ở chỗ dễ thấy nhất trong di tích, để cho hắn đi vào có thể nhìn thấy được cảm giác được. “

Đại viện Thành Bắc, sắc mặt của Lý Hạo khó coi.

Loại cảm giác bị người ta nhìn thấu khiến người ta cảm thấy không thoải mái

Hắn nhìn về phía khu vực trung tâm nhíu mày không ngừng.

Diêu Tứ thấy hắn nhíu mày, trấn an nói: “ Cửu ti không thể luôn hợp nhất mảnh vỡ. Bọn hắn cũng biết thứ này hợp nhất đối với nhiều người mà nói là không có bí mật gì. Cho nên mảnh vỡ này không thể hợp nhất. Thật ra bên trong đám người này cũng có sự ăn ý. Trừ lần này muốn đối phó người. Trừ phi lần sau gặp lại kẻ địch chung. Nếu không sẽ không lấy ra bằng không dò xét nhà ai. Chẳng phải là một chút bí mật cũng bị mất sao?”

“Đây là mảnh vỡ Khuy Thiên kính trong truyền thuyết sao?”

Ngược lại là Lý Hạo nghe cây nhỏ nói qua, thời kỳ văn minh cổ, mảnh vỡ tấm gương nổi danh nhất, có lẽ chính là Khuy Thiên kính này. Nghe nói đã từng bị phá vỡ.

“Thế không rõ ràng…. Chỉ là cổ tịch đề cập qua, nhưng không phải, khó xác định.. Cổ tịch nói quá mơ hồ, nói khuy Thiên kính này, nhìn trộm Thiên Địa vạn vật, không gì không làm được. Hiện tại chúng ta xem mảnh vỡ cũng không có khả năng này.”

Lý Hạo cũng không nói gì.

Một lát sau Nam Quyền đi tới: “Vừa mới có tin tức bên phía hoàng thất. Di tích do Tài chính ty cung cấp, ngày mai chính thức mở ra! Mời ta cùng đi thăm dò.”

Hắn nhìn về phía Lý Hạo: “ Di tích này đại khái là như vậy, sau khi ngươi tiến vào, khi số người tiến vào vượt quá 100 người sẽ tự động đóng lại. Sau 5 ngày mới có thể ra ngoài. Không đủ 100 người thì có thể tùy ý ra vào.”

Bình Luận (0)
Comment