Sau một khắc, nó trực tiếp ra khỏi hệ thống phòng ngự, tốc độ cực nhanh, cơ hồ chỉ cái chớp mắt, nó liền biến mất không thấy, rõ ràng vô cùng to lớn, thời khắc này, đám người lại giống như không nhìn thấy bóng dáng của nó.
Quá nhanh!
Mà Lý Hạo, đang chuẩn bị động thủ... lại có chút giật mình.
Mẹ nó!
Phía đối diện có kẻ ngu, hỏng rồi, làm rối loạn kế hoạch của hắn.
Quả nhiên, lão sư nói đúng, cường giả giao chiến, kế hoạch đều vô dụng, đều là tùy cơ ứng biến, kế hoạch gì đó, đều không nhanh bằng biến số.
Vốn đã tính toán thật tốt...
Vì chuyện này, thoáng cái tiết tấu đã bị rối loạn.
Lý Hạo cắn răng, có chút tức giận.
Trong mắt ánh sáng màu đỏ thoáng hiện, Thiên Bằng Vương đang độn không, phảng phất bị cái gì khóa chặt, tốc độ nó cực nhanh, móng vuốt sắc bén lúc này nhanh chóng tiếp cận Lý Hạo.
Vào thời khắc này, Lý Hạo có chút phẫn nộ.
"Yêu tộc đều ngu xuẩn như thế sao?"
Một thanh kiếm hiện ra, trong nháy mắt, ba thần văn, lấy phương thức mà mọi người nhìn không hiểu lơ lửng ở trên không, Tiền Vạn Hào ở phía đối diện thấy được, cũng hơi giật mình, tuyệt học của Trấn Tinh Thành?
Cái này... rất mạnh, nhưng nhìn chung, đối phó cường giả chân chính, kỳ thật tác dụng cũng không lớn, không giống với thời đại trước.
"Vô Sinh!"
Ngay một khắc này, mấy cái thần văn trong nháy mắt biến mất, hòa vào trong kiếm.
Lý Hạo đánh ra một nhát kiếm!
Im hơi lặng tiếng, trên thân kiếm, Thủy Hỏa Phong Lôi, trong nháy mắt bộc phát, Thần Thông tứ hệ trong chớp mắt bạo phát, một cỗ lực lượng cực kỳ cường hãn nổ tung!
Tốc độ kiếm cực nhanh!
Thiên Bằng vương không cảm nhận được năng lượng to lớn đang dao động, thời khắc này, thế mà cảm nhận được một mối đe dọa của cái chết, lập tức ánh mắt đại biến, trong nháy mắt, trước mắt xuất hiện một cây xương trắng.
Đúng vậy, là xương trắng!
Đó là khung xương của Cổ Yêu Đại Tôn, cứng cỏi vô cùng, cũng là một trong những nguyên nhân làm nó cực kì tự tin.
Thứ này, lực phòng ngự mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi.
Tốc độ nó cũng nhanh, tốc độ lấy xương trắng càng nhanh hơn.
Nhưng sau một khắc, hoa mắt một chút, Lý Hạo đã biến mất.
Phía trên đỉnh đầu, truyền đến lực lượng uy hiếp vô cùng to lớn.
"Keng!"
Thiên Bằng hét lớn một tiếng, phát ra tiếng rống như kim loại, khi cường giả bốn phương chưa kịp hồi thần, Lý Hạo như hình với bóng, lóe lên một cái rồi biến mất, một kiếm đã xuyên qua đầu lâu màu vàng cực lớn!
Trong nháy mắt, Lý Hạo biến mất, khi xuất hiện đã vung kiếm chém về phía đám người đối diện.
"Giết!"
Lý Hạo gầm thét!
Phía sau, mấy người Hồng Nhất Đường trong nháy mắt xuất hiện, hăng hái ra tay.
Còn về Thiên Bằng Vương, lúc này ánh mắt đã ảm đạm, thân thể cực kì to lớn, bịch một tiếng, rơi xuống trên mặt đất, một con chó há to miệng, một ngụm trực tiếp nuốt Thiên Bằng Vương vô cùng to lớn vào trong bụng!
Bởi vì đối phương đã chết!
Hắc Báo còn muốn yêu đối đầu với yêu, nào biết được con đại điểu này đầu óc có vấn đề, người đầu tiên tiến đánh, trực tiếp bị Lý Hạo đâm kiếm xuyên thủng đầu, dù là thực lực cường đại, trí thông minh bằng không, vậy cũng vô dụng rồi!
Thiên Bằng Vương rất mạnh, Thần Thông tam hệ, phối hợp thêm nhục thân Yêu tộc vô cùng cường đại, lại thêm khung xương đại yêu làm tấm chắn... Người bình thường thật đúng là giết không được nó, trên đời này, cũng không nhiều người có thể giết nó.
Nhưng không bao gồm Lý Hạo đang có Tinh Không Kiếm trong tay.
Dung hợp Thần Thông tứ hệ, vốn là đã mạnh mẽ hơn nó rất nhiều, huống chi Tinh Không Kiếm không gì không phá được, Lý Hạo không muốn chém khung xương của Cổ Yêu thôi, nếu không thì... Cái xương này cũng đã nát!
Hắc Báo hóa thành đại cẩu màu vàng, nuốt Thiên Bằng vương, trong chớp mắt, cũng không đi vào giết người, mà là chạy tới phía sau, há miệng thôn phệ thiên địa, vô số Thần Năng Thạch như là nước sông, tràn vào trong bụng nó.
Những thứ này, lúc này nên lấy đi.
Không lấy đi... Đợi chút nữa có lẽ sẽ có biến cố, Hắc Báo tự giác biết được, không thể để Thần Năng Thạch ở đây, bởi vì nó cảm giác được vài thứ gì đó, đang hấp thu lực lượng của Thần Năng Thạch.
Đương nhiên, bởi vì Thần Năng Thạch quá nhiều, những người khác ngược lại không cảm nhận được gì, nhưng Hắc Báo cực kỳ nhạy cảm đối với mấy loại năng lượng này, nó có cảm giác, tiếp tục như thế, ở đây có lẽ sẽ khôi phục thứ gì đó, sẽ rất khủng bố!
Cho nên bây giờ Hắc Báo, cũng không đi giết người, nó thực lực vẫn dùng được, nhưng có bọn họ là được rồi, nó đến lấy toàn bộ những Thần Năng Thạch này đi, có thể lấy đi bao nhiêu hay bấy nhiêu, nếu quá trễ thì cái gì cũng không lấy được.
...
Phía đối diện.
Mấy người Tiền Vạn Hào chỉ thấy hoa mắt, Thiên Bằng Vương đã chết, tiếp đó, Lý Hạo xuất kiếm, Lý Hạo biến mất, Lý Hạo lại xuất hiện... Mà Thiên Bằng vương, vị này một trong bá chủ của Thất đại Thần Sơn... đã tan biến không còn lại gì!
Tiền Vạn Hào cũng là lão già thành tinh, trong nháy mắt biến sắc, rống to: "Ném!"
Trong nháy mắt, mấy người phản ứng lại, nhanh chóng ném ra Phù Chú Thần Thông, Phù Chú Bản Nguyên, thậm chí rất nhiều bom siêu năng.
Trong chớp mắt, ít nhất có hai ba mươi đạo lực lượng cực kỳ cường hãn bùng nổ.
Mà Lý Hạo, lại trong nháy mắt biến mất.
Hóa thành lôi đình!
Trên thân kiếm, Thủy Hỏa Phong Lôi lưu chuyển, một kiếm chém ra, ầm vang nổ mạnh, trực tiếp trảm phá bốn khối mảnh vỡ đang tạo ra lá chắn phòng ngự.
Lúc đám người Tiền Vạn Hào còn chấn động, hoa mắt một chút thì thấy người nào đó đã hiện ra trước mặt, không phải là Lý Hạo, mà là Hồng Nhất Đường.
"Phiên Thiên!"
Một chữ thần văn "Kiếm" hiện ra, Lôi Hỏa Thổ Kim, tứ sắc ánh sáng lấp lóe, trong nháy mắt, long trời lở đất, mọi người chỉ cảm thấy thiên địa đảo ngược, hơi chút đứng không vững, mà Hồng Nhất Đường đã đâm kiếm xuyên qua ai đó, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Trong đám người, Định Sơn Vương ngơ ngác nhìn cái động lớn trước ngực mình... Lại ngẩng đầu, nhìn Địa Phúc Kiếm!
Hắn giống như vương đệ của hắn!
Ngày đó, Hồng Nhất Đường cũng y như vậy, ngay trước mặt mọi người vung kiếm, trực tiếp đâm xuyên qua lồng ngực của Bình Nguyên Vương, giết chết Bình Nguyên Vương từng tung hoành tứ phương.
Ngày hôm nay... vẫn là như vậy!
Tiền Vạn Hào nói, mọi người tập hợp lại để an toàn hơn, hắn rất tán thành.
Vị trí của hắn thậm chí không phải ở hàng đầu tiên, nhưng nhát kiếm long trời lở đất vừa xuất, lại bị đối phương điên đảo càn khôn làm hắn trực tiếp xuất hiện trước mặt, giống như chủ động chịu chết.
Lực lượng cường đại, thời khắc này còn chưa hoàn toàn dùng đến, hắn đã bị người dùng kiếm xuyên thủng lục phủ ngũ tạng.
Định Sơn Vương ngơ ngác nhìn phía trước... ánh mắt dần dần ảm đạm.
Thì ra... cảm giác của vương đệ trước khi chết, là như thế này sao?
Ta có lẽ không nên tới đây.
"Không thể nào..."
Lúc này, Tiền Vạn Hào cũng không cách nào tin tưởng, trong nháy mắt, gầm một tiếng, Thần Thông bốn phương bộc phát, ầm vang nổ mạnh, trong tay hiện ra binh khí giống như kim tệ, chặn lại Tinh Không Kiếm Lý Hạo đang chém xuống.
Oanh!
Tiền Vạn Hào lùi lại một bước, Lý Hạo cũng lùi về sau một bước.
Phía sau, ầm ầm bùng nổ.
Tiếng nổ tung không dứt!
Hầu Tiêu Trần cùng Thiên Kiếm, sôi nổi bộc phá, sức nổ khi chém xuống, trong nháy mắt lan ra, nhưng khi bọn họ lao ra ngoài, nhìn thấy cảnh Lý Hạo một kiếm đánh lui Tiền Vạn Hào, Địa Phúc Kiếm thì đã một kiếm giết chết Định Sơn Vương!
Hai người lúc này cũng có chút mộng bức.
Chuyện này là sao?
Hai vị cường giả đỉnh cấp, Thiên Bằng Vương và Định Sơn Vương, dễ dàng giết chết rồi hả?
Còn chưa kịp hoàn hồn, Tiền Vạn Hào rống to: "Thỉnh Yêu Thực tương trợ!"
Trong nháy mắt, ông ta ném ra một cái nhẫn trữ vật, nhẫn trữ vật mau chóng nứt ra.
Không chỉ hắn, thời khắc này, nhiều người khác cũng ném ra nhẫn trữ vật.
Thật sự quá nhanh!
Còn chưa hồi thần, trong chớp mắt, hai vị cường giả đỉnh cấp đã bị giết!
Từng nhẫn trữ vật, trong nháy mắt nứt bể.
Thời khắc này, tinh thần lực trên không trung càn quét thiên địa, trong chớp mắt, hiện ra từng hư ảnh.
Một đóa hoa hồng, một gốc cây liễu lớn, một gốc hoa hướng dương, còn có một gốc bụi gai dây leo, một gốc giống đại thụ dừa.