Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1316 - Chương 1316 - Thu Nạp Nhân Tài

Chương 1316 - Thu Nạp Nhân Tài
Chương 1316 - Thu Nạp Nhân Tài

Trần Diệu vừa rời đi, những người khác đã lần lượt chạy tới.

Nam Quyền tò mò nhất: "Cái người đầu đường xó chợ kia tìm ngươi làm gì?"

". . ."

Lý Hạo khẽ giật mình, đang nói tới ai vậy?

"Trần Diệu đó!"

Nam Quyền nghe vậy thì giật mình, cười to nói: "Ngươi không biết sao? Đừng thấy tuổi Trần Diệu không nhỏ, mấy năm trước khi chưa kế thừa cha hắn chính là côn đồ có tiếng của Thiên Tinh thành, bắt chim ghẹo chó, không phải dạng vừa đâu. Sau này mới vừa đảm nhiệm, tiếp quản từ cha mình, hắn cũng còn như vậy. . Cha hắn với hắn giống nhau, dù sao ta cũng không quá rõ, nghe nói mấy năm trước, cha hắn cũng là côn đồ. . ."

Nói xong lại cười ha ha bổ sung thêm: "Hơn 80 năm trước, thanh danh của cha hắn trong võ lâm so với ta còn thối hơn. . ."

Đám người đồng loạt nhìn về phía hắn.

Nam Quyền có chút nổi nóng: "Nhìn cái gì? Không phải đều do các ngươi đồn sao? Ta cũng lười giải thích!"

Mọi người không ai lên tiếng.

Thì ra ngươi cũng biết thanh danh của mình thối.

Còn tưởng ngươi không biết chứ!

Lý Hạo bật cười: "Vị kia của Tuần Kiểm ti. . . thật là côn đồ sao?"

"Tất nhiên rồi, đừng nhìn người này bây giờ giả vờ giả vịt, nghe nói trước đây còn giả làm người đọc sách, giả người có văn hóa, thực tế thì không biết được mấy chữ, sách cũng chỉ có thể đọc những quyển có hình ảnh minh họa!"

Mọi người như suy nghĩ tới chuyện gì đó, hiểu rồi hiểu rồi.

Nam Quyền lại trợn trắng mắt, ta không có ý kia, là các cuốn sách có hình ảnh minh họa chân chính, có hiểu hay không hả, ánh mắt các người như thế là ý gì?

"Lời này của Nam Quyền sư thúc ý là. . ."

"Ý là người của gia tộc này xuất thân từ phường lưu manh, rất biết cách xem xét thời thế, nhưng đến thời khắc mấu chốt lại không đáng tin cậy!"

Nam Quyền cũng không khách khí: "Tên kia lén lút đến đây, chắc là muốn nhập hội. . ."

Mọi người đồng loạt nhìn về phía hắn.

Đây là. . . gặp được đồng loại rồi.

Không phải người một nhà, không ở cùng một nơi, ngươi phải có quan hệ rất tốt với Tuần Kiểm Ti mới đúng.

Nam Quyền mệt mỏi!

Thanh danh bị tổn hại rồi!

Thanh danh của ta rất tốt, ta Nam Quyền trung thành với bạn bè, nhiều huynh đệ, vì huynh đệ có thể hy sinh bản thân, đối xử chân thành với bằng hữu, vậy mà các ngươi luôn nhìn ta như vậy sao?

"Dù sao ngươi kiềm chế một chút, người Trần gia, lúc đắc thế, có thể dựa vào bọn họ, còn lúc có biến. . . người khác chạy không nhanh bằng bọn họ đâu."

Mọi người lại đồng loạt nhìn về phía hắn.

Nam Quyền nổi giận!

"Nhìn cái gì mà nhìn?"

Nam Quyền phẫn nộ nói: "Nếu còn nhìn nữa, ta trở mặt cho xem!"

Luôn nhìn ta làm gì?

Mọi người lại khôi phục bình tĩnh, cũng không biết, trở mặt. . . có trở mặt thì ngươi cũng yếu nhất, ai sợ ngươi đây?

Chỉ là lười đánh nhau với tên côn đồ này mà thôi, thật mất mặt.

Lý Hạo nở nụ cười, kêu mọi người ngồi xuống, đình nhỏ giữa hồ lúc này ngồi đầy người.

Nam Quyền, Hầu Tiêu Trần, Chu thự trưởng, Quang Minh Kiếm, Hồng Nhất Đường, còn có Thiên Kiếm cũng ở đây.

Thiên Kiếm trái lại không rời đi, vị này lần này không lãnh ngạo giống như trước đây.

Trên thực tế. . . Lý Hạo suy đoán, xác suất lớn có quan hệ với biến hóa của mình.

Chín phần mười Thiên Kiếm thật ra là đang chờ đợi , chờ đợi chính mình có thể kể một số chuyện hay không.

Diêu Tứ còn ở Tuần Dạ Nhân nên không đến.

Ngọc tổng quản đang hiệp trợ bọn Lưu Long, chỉnh đốn Thiên Phạt Quân.

Cường giả, ngoài vợ chồng Dương Sơn, hầu như đều ở đây.

Ngược lại võ sư Ngân Nguyệt lần này đến không nhiều, chủ yếu là bọn họ còn chưa tới, Lý Hạo đã dẫn người tiến vào, im hơi lặng tiếng, đến lú ra ngoài, đối phương đã chết, cụ thể là trên nửa đường trở về, hay là ung dung tiếp tục đi về phía này, hoặc là dứt khoát không đến, Lý Hạo cũng không để ý.

Không cần mỗi lần đều phải là người đầu tiên giúp hắn, hắn cũng không có chủ động truyền tin cầu cứu, coi như chỉ giúp một lần cũng là nhân tình.

Sẽ không bởi vì người ta lần thứ hai trong vòng ba ngày không tới kịp đã cảm thấy có chút không ổn.

"Tất cả ngồi xuống trò chuyện đi!"

Lý Hạo mở miệng nói, nhìn Hồng Nhất Đường: "Hồng sư thúc, người muốn giết, chuyện cũng muốn làm, giết người là thứ yếu, làm việc mới là quan trọng. Lúc này sắp bước vào trời đông giá rét, hiện tại đã lạnh, nhưng vẫn còn chưa tới thời điểm lạnh nhất. . ."

Hồng Nhất Đường nói khẽ: "Ý của ngươi là?"

"Tháng 12 sẽ đến nhanh thôi, sau đó sẽ sang năm mới rồi, phải trước lúc năm mới khai giảng học phủ."

Lý Hạo suy nghĩ một chút lại nói: "Kỳ thật, nhóm đầu tiên chủ yếu là mời chào những kẻ không sợ chết, nhưng là cái này kỳ thật không quan trọng, ta chỉ là muốn treo bảng hiệu của học viện này lên. . . thu nạp một chút nhân tài! Ví dụ như một vài cựu lão sư của cổ viện Thiên Tinh, nghe nói bây giờ rất thảm. . . cũng có thể cố ý mời chào họ một chút, cải cách biến hóa một chút. . ."

Hồng Nhất Đường khẽ gật đầu.

Lý Hạo lại nói: "Một ngôi trường, thực ra nhiều người cỡ nào cũng có không tính, quan trọng vẫn là phải được biết đến rộng rãi. . . Nhưng hiện tại rõ ràng không được, nhưng cũng phải dốc sức vào phương diện này. . . Hai chuyện cùng tiến, không được chậm trễ!"

"Ta biết phải làm thế nào."

Hồng Nhất Đường khẽ gật đầu.

Lý Hạo nhìn Chu thự trưởng: "Phía đại lục phương đông, nghe nói Đông Cực Hầu và Du Tiều, lấy danh nghĩa của ta, tiến hành vây quét Từ gia, việc này, là thự trưởng làm sao?"

Chu thự trưởng khẽ cười: "Chỉ là tùy ý nói chuyện phiếm vài câu thôi, bọn họ cảm thấy, dù sao trời cao hoàng đế xa, có cái danh nghĩa cũng không tệ, trên thực tế cũng không ảnh hưởng đến phủ Đô đốc Thiên Tinh.”

"Ừm, cái này không quan trọng. . . Bọn họ lấy danh nghĩa của ta, có ý báo thù cho ta. . . Vậy ta sẽ thỏa mãn bọn họ, đợi lần sau ta đi phương đông sẽ trực tiếp gặp mặt bọn họ."

Như vậy cũng tốt, Từ gia của phương đông tạm thời không cần quan tâm, hai nhà kia đủ để Từ gia phải đau đầu.

". . ."

Lý Hạo tiếp tục nói về một số việc vặt, đều là mấy việc xảy ra gần đây.

Dù lớn hay nhỏ, dù cho Lý Hạo không tham dự, cũng phải hỏi một chút, miễn cho bị người khác nói mình không quản chuyện.

Thực ra hắn không muốn quản.

Mục đích bây giờ của Lý Hạo rất đơn giản, trước tiên mở học viện, xử lý tất cả những người có thù oán với mình. .. Còn sau đó, mình tiếp tục quản lý hay là để người khác quản lý, vậy cũng là chuyện sau này.

Mùa đông này, không nói đến những chuyện khác, Lý Hạo hi vọng những siêu năng kia đều sẽ khiêm tốn một chút.

Mùa đông vốn là khắc nghiệt, cóng chết người.

Lúc này nếu nổ ra đại chiến siêu năng sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ vương triều, dẫn đến hàng vạn người dân trôi dạt khắp nơi. . . Tới mùa đông, một nửa người dân có thể bị chết cóng.

Sau khi nói xong các chuyện vụn vặt, Lý Hạo ho khan một tiếng.

Lỗ tai của mọi người đồng loạt dựng thẳng lên.

Nhanh chóng tập trung tinh thần.

Vào vấn đề chính rồi đây!

Bình Luận (0)
Comment