Đại học Võ Khoa Viên Bình.
Mỗi con rối đang thăm dò xung quanh đều rất ngạc nhiên, giống như một đám nhóc tò mò mà nhìn chằm chằm đám người bên ngoài trường học.
Tại cửa trường học.
Mọi người lần lượt ngừng tu luyện, có người nhíu mày, có người ngưng thần, có người tức giận bất bình.
Ví dụ như Nam Quyền.
Lúc này Nam Quyền rất khó chịu, kèm theo một chút không hài lòng cau mày, Thần Văn Đạo của Lý Hạo, hình như chưa hoàn thiện lắm, ông ta đã gặp phải vấn đề rất lớn.
Thí dụ như, một loại thế, chỉ có thể tạo ra một thần văn.
Kể từ đó, bọn họ hầu như đều chỉ có một thần văn duy nhất.
Nhưng bọn họ lại khó mà đạt tới mức thiên biến vạn hóa như Hồng Nhất Đường, cho nên biến hóa không đủ, Nam Quyền ngưng tụ một chữ "Quyền" thần văn, phải đồng thời dung nhập ba loại thần thông.
Theo thứ tự là Hỏa, Kim, Thổ.
Ba loại thần thông được dung hợp vào bên trong một thần văn, mạnh thì có mạnh, Nam Quyền cảm thấy không yếu hơn Thần Thông tam hệ là mấy, thế nhưng. . ông ta không có cách nào biến hóa như Hồng Nhất Đường được.
Bây giờ, ông ta đánh ra một quyền, chính là dung hợp hỗn tạp ba loại thần thông, mà không phải giống như Hồng Nhất Đường, có thể chia tách ra thần thông Hỏa và Kim.
Nếu như thế, kỳ thật cũng….. không khác võ sư lắm.
Chỉ là nội lực sẽ được thay thế bằng sự hợp nhất của lực lượng thần thông.
Nhìn thì có vẻ rất tốt.
Nhưng nhìn thấy Lý Hạo có thể ngưng tụ từng cái riêng lẻ, nhìn thấy Hồng Nhất Đường có thể biến hóa không ngừng mấy loại, còn mình thì. . . lại chỉ có thể sử dụng loại hỗn hợp, Nam Quyền tất nhiên khó chịu.
Hơn nữa, bản thân chỉ dung hợp ba loại thần thông càng làm cho ông ta khó chịu.
Ông ta cảm thấy gần đây mình tiến bộ rất nhiều.
Chưa chắc kém hơn bất kì ai, gì mà Hầu Tiêu Trần, Diêu Tứ, bản thân cũng không chắc sẽ kém hơn bọn họ.
Nhưng sự thật đã đánh vào mặt ông ta, ông ta chỉ dung hợp được ba loại thần thông.
Quang Minh Kiếm bên cạnh. . . ừm, cũng còn được, ba loại thần thông, Nam Quyền lại lười so với nàng, Quang Minh Kiếm có chút đặc biệt, giờ phút này thế mà ngưng tụ hai loại thần thông Quang và Ám, cộng thêm thần thông hệ Mộc.
Điều này cho thấy thần thông ngũ tạng của Quang Minh Kiếm chỉ xuất hiện một loại, cho thấy không gian tiến bộ của đối phương có thể so với ông ta lớn hơn.
Chí ít, ông ta cũng không tìm được quang ám khóa siêu năng ở đâu cả.
Vì vậy đừng nhìn người ta chỉ là tam hệ, có thể sau một thời gian chính là tứ hệ, ngũ hệ.
Mà Hầu Tiêu Trần im lìm không lên tiếng, nhưng là ông ta cũng đã nhìn ra, đối phương cô đọng cái chữ kia, ít nhất dung nhập bốn loại thần thông, hơn nữa. . . Hầu Tiêu Trần thế mà không phải ngưng luyện chữ Thương.
Gia hỏa này, phác họa ra một cây thương!
Đúng vậy, không phải chữ.
Đó là một cây thương chân chính!
Ông ta có khả năng gặp quỷ rồi!
Mà trên thực tế, lúc này, mấy người Lý Hạo đều đang nhìn Hầu Tiêu Trần, một cây thương đang lơ lửng trước mặt Hầu Tiêu Trần, cùng loại với văn tự tiểu thương.
Thấy mọi người nhìn ông chằm chằm, Hầu Tiêu Trần khẽ cười: "Ý tưởng bỗng xuất hiện thôi, văn tự cũng không nhất thiết phải thống nhất, cổ văn cùng văn tự hôm nay cũng khác biệt, cho nên văn tự không phải cố định, ta nghĩ. . . Tại thời đại càng xa xôi, nhân loại sẽ không viết văn tự, chỉ biết dùng mấy ký hiệu đơn giản thay thế văn tự. . . Vậy loại này của ta, không phải cũng là văn tự sao?"
Văn tự cũng không phải mấu chốt.
Mấu chốt ở chỗ ý nghĩa ở trong đó là được!
Văn tự có hình dạng trường thương, không phải cũng là văn tự sao?
Mấu chốt vẫn phải xem ở ý dung trong đó.
Lý Hạo lúc này gật đầu không ngừng, mang theo một chút suy đoán, hiểu được một chút, quả nhiên, những thiên kiêu này, đều có ý nghĩ của mình, Hầu Tiêu Trần nói rất đúng, tất nhiên, văn tự chỉ là mặt ngoài, mấu chốt vẫn là nhìn uy lực có thay đổi hay không.
Hầu Tiêu Trần cũng không nói tiếp, một thương xuất ra!
Không dùng Hỏa Phượng Thương, chỉ là đơn giản tạo ra văn tự thần thương, một thương xuất ra, giờ khắc này, mọi người chỉ cảm thấy tinh thần muốn vỡ ra, một cỗ lực áp bách không cách nào nói nên lời ép mấy vị cường giả hơi yếu đến mức biến sắc.
Hầu Tiêu Trần thu thương, văn tự thần thương biến mất, Lý Hạo có chút hút khí: "Cái này. . . Liệt Thần Chi Ý hình như càng cường đại, Hầu bộ chẳng lẽ dung nhập khóa siêu năng thần ý trong đầu lâu sao?"
Nghe nói, trong khóa siêu năng đầu lâu, đại diện cho thần ý mạnh hay yếu, cũng chính là tinh thần lực trong miệng cổ nhân mạnh hay yếu.
Liệt Thần Thương Ý của Hầu Tiêu Trần vẫn luôn cường đại, chẳng lẽ lần này lại dung nhập khóa siêu năng này?
Hầu Tiêu Trần cười lắc đầu: "Quá hung hiểm, ta tạm thời không chuẩn bị dung nhập, chỉ là thương ý dựa theo thần năng vững chắc, văn tự nội liễm, áp bách không lớn đối với thân thể, cho nên thương ý lại càng dễ thi triển mà thôi."
Ông như có điều suy nghĩ nói: "Loại văn tự ngưng tụ thần thông này, kỳ thật còn có một lợi ích rất lớn. . ."
Ông nhìn về phía Lý Hạo, trầm ngâm một hồi rồi nói: "Ngươi còn muốn liên thế, liên thế, phải tránh được các thế quấy nhiễu nhau. . . Ngươi dung nhập thế vào văn tự, triệt để nội liễm. . . Chờ ngũ thế nội liễm toàn bộ trong ngũ tạng của ngươi, ngươi có thể thử đi cảm ngộ thế khác, rất dễ dàng."
Đối với thiên tài như Lý Hạo, cảm ngộ một thế kỳ thật không khó!
Thật là không khó.
Lý Hạo vừa tiếp xúc Võ Đạo không lâu đã cảm ngộ được địa thế, khi đó hắn mới tiếp xúc Võ Đạo bao lâu chứ?
Cái khó khăn là sau khi cảm ngộ nhiều loại thế, giữa các thế sẽ quấy rối với nhau.
Khi nào thì không có quấy rối chứ?
Không chỉ Lý Hạo, ông lại nói: "Bao gồm cả chúng ta!"
Ông nhìn về phía những người khác: "Thế dung nhập văn tự, sau khi triệt để nội liễm, chúng ta nếu là có ý muốn. . . Cũng có thể rất nhẹ nhàng cảm ngộ loại thế tiếp theo, lại dung nhập văn tự, lại cảm ngộ. . . Thế không quấy rối, chúng ta kỳ thật có thể cảm ngộ một loại khác rất dễ dàng."
Lời này vừa nói ra, trong lòng tất cả mọi người khẽ nhúc nhích.
Nam Quyền cũng là không ngừng nhướng mày.
Thiên Kiếm lại thản nhiên nói: "Không phải mỗi người đều thích hợp đi theo nhiều thế, một thế là được! Thế tức kiếm của ta, kiếm thế duy nhất! Thuần túy và phức tạp, có đôi khi, cuối cùng vẫn trăm sông đổ về một biển!"
Hồng Nhất Đường cũng khẽ gật đầu: "Chuyện này phải coi lựa chọn của cá nhân đó, Hầu bộ trưởng nói cũng đúng, hiện tại nhưng thật ra là thời cơ tốt nhất cảm ngộ thế, thần văn nội liễm thế, không tính bị thế quấy nhiễu, cảm ngộ sẽ đơn giản hơn chút, tỉ như Lý Hạo, nếu là tu luyện một ít bí thuật, có lẽ có thể cảm ngộ một loại thế khác rất nhanh."
Nói xong, lại nói: "Nhưng. . . những người khác ta không khuyên cảm ngộ nhiều loại thế, nhưng Quang Minh Kiếm thì ngược lại. . ."
Gã nhìn Quang Minh Kiếm: "Ngươi có thể cảm ngộ thêm một loại, ám thế!"
Gã đưa ra đề nghị: "Ngươi vốn là Quang Minh Chi Thế, quang ám luân chuyển, chúng ta những người này ở đây, cân bằng những thứ khác thật ra trợ giúp không lớn lắm, ngược lại là ngươi. . . Ta cảm thấy hẳn là sẽ có hiệu quả không tệ."
Quang Minh Kiếm như suy nghĩ điều gì đó, sau một khắc, nhìn về phía gã: "Ngươi có phải cảm thấy gần đây ta trở nên xinh đẹp cho nên có ý gì khác đúng không?"
". . ."