Vào đây cũng đã gần hết ngày, bên ngoài bây giờ chắc là trời đã tối, ngày mai là ngày chính thức khai giảng phủ Đô đốc, tuy nói mấy chướng ngại vật đều đã giải quyết, thế nhưng phải cẩn thận ngày mai xuất hiện biến cố gì đó.
Lý Hạo đứng dậy, nhìn về hậu phương, lúc này có chút khác thường, ở cửa trường học có rất nhiều con rối đang tuần tra.
Quan trọng là. . . Nhiều con rối như vậy, tuần tra làm gì?
Hoài nghi chúng ta phá hủy kiến trúc, muốn phạt tiền sao?
Hắn cúi đầu nhìn quanh một chút, làm gì có.
Hắn cũng không để ý chuyện này, cất cao giọng nói: "Tiền bối, vậy chúng ta cáo từ trước, nếu có rảnh, ta lại tới vấn an tiền bối!"
Đương nhiên, thời gian rảnh. . . ai biết lúc nào đâu.
Hắc khải cũng không nhiều lời, thản nhiên nói: "Muốn làm gì thì tùy ngươi!"
Nói rồi, lại đạm mạc nói: "Thiên địa thay đổi, người tu luyện văn tự thần thông thế hệ này quá nhiều, nhưng không gian vững chắc, cái ngươi gọi là lần thứ hai khôi phục, cũng có hiệu quả làm vững chắc không gian. . . Sau khi không gian vững chắc, có khả năng sẽ sản sinh ra Tuyệt Điên hoặc là thất hệ!"
Lý Hạo chấn động trong lòng!
Lúc này, Hồng Nhất Đường cũng không nhịn được, trầm giọng nói: "Ý của tiền bối là. . ."
"Yêu Thực cũng tốt, Yêu Thú cũng được, hoặc là những người khác. . . có thể phát giác được một chút biến hóa, giới hạn cao nhất của các ngươi cũng có thể quyết định giới hạn cao nhất của lực lượng phóng thích của một số người. . . ví như Lý Hạo, bước vào lục hệ, vậy bản nguyên cắt chém của Yêu Thực, cũng có thể ở ngoại giới thi triển lực lượng lục hệ!"
Lời này vừa nói ra, Lý Hạo khiếp sợ.
"Có liên quan đến thần thông văn tự của ta sao?"
"Có lẽ vậy!"
Lý Hạo hiểu rõ, có chút nhíu mày, rất nhanh thoải mái khẽ cười: "Vậy cũng không có vấn đề gì."
Hắc khải có ý là, giới hạn cao nhất của mình quyết định giới hạn cao nhất của lực lượng phóng thích của một số người. . . Hết thảy đều trong sự khống chế của ta, ta sợ cái gì?
Mà hắc khải cũng không nói gì thêm.
Sau một khắc, mọi người xoay chuyển thiên địa lần nữa, biến mất tại Đại học võ khoa Viên Bình.
Lúc này, từng con rối, vội vàng chạy đến bên hắc khải, có con rối tò mò hỏi: "Lão sư, người này là người mở đường của thế hệ này sao?"
"Chưa chắc."
Hắc khải thản nhiên nói: "Hắn gọi là đạo, chỉ mới là dự tính, chỉ có Tuyệt Điên, mới là bắt đầu của đạo! Nếu hắn có thể tiếp tục đi tới đích, tiếp tục hoàn thiện thì mới có hi vọng trở thành đại đạo thông thiên chân chính, nếu không. . . chỉ là chút chơi đùa của tiểu hài tử mà thôi."
Mở đạo. . . Đối với bọn Lý Hạo, có lẽ hiện tại là được rồi.
Nhưng đối với hắc khải, chỉ khi đạt đến thất hệ, kỳ thật mới là bắt đầu của đạo, văn minh cổ đại cũng chỉ khi đến giai đoạn này mới có thể chân chính cảm ngộ lực lượng đại đạo, cảnh giới này đều không đạt được, nói gì tới chuyện mở đạo hay không mở đạo.
Đám con rối cũng không để ý, tầm mắt lão sư cao, bọn chúng ngược lại là cảm thấy rất thú vị.
. . .
Trời đã tối.
Khi mấy người Lý Hạo từ trong di tích ra ngoài vẫn như cũ gây sự chú ý của tất cả cường giả, đi vào hơn một ngày, những người này làm được gì rồi?
Hình như cũng không có thay đổi gì quá lớn.
Vậy bọn họ đi vào. . . Chẳng lẽ chỉ đi dạo chơi?
Không hiểu được.
Nhưng suy đoán của mọi người là chắc chắn phải thay đổi cái gì đó, nếu không, đi vào lần nữa làm gì?
Lý Hạo không quan tâm đến những kẻ do thám kia.
Vừa quay về, mọi người ai về nhà nấy, cũng không tiếp tục tập hợp cùng nhau, Hầu Tiêu Trần và Ngọc tổng quản còn có Diêu Tứ, ba người bọn họ trực tiếp trở về Tuần Dạ Nhân, Thiên Kiếm đạt được mong muốn, cũng không trì hoãn, trực tiếp đi vào Thiên Tinh Hải, ông muốn quay về Thiên Kiếm sơn trang.
Về phần mở phủ ngày mai. . . Ông lo lắng làm gì.
Ai dám ngày mai tìm Lý Hạo gây phiền phức, chết cũng không biết chết như thế nào, nhưng ông cũng đã nói, Lý Hạo nếu muốn ra tay với di tích, có thể báo cho ông, ông trở về, cũng muốn xem thử có thể đổi lấy Phong Lôi Kiếm cho Lý Hạo hay không.
Nam Quyền thì muốn về hoàng cung, làm Lý Hạo có chút ngoài ý muốn.
Lúc này còn về. . . không sợ chết sao?
Hoàng thất hiện tại đại khái đều vô cùng kiêng kỵ, ngài còn trở về đó?
"Không sao đâu!"
Nam Quyền cũng không quá để ý, truyền âm nói: "Ta đi dò tra tư liệu, tư liệu hoàng cung nhiều, tình báo nhiều, xem thử có thể lấy được tư liệu của Thiên Tinh trấn hay không, đừng quên, lần trước nhiệm vụ chúng ta tiếp nhận tại Chiến Thiên thành. . . cũng có thể hoàn thành!"
Tra chuyện Thiên Tinh trấn vì sao căt đứt nguồn cung, nhiệm vụ này Lý Hạo tất nhiên nhớ rõ, nhưng hôm nay còn chưa đi qua di tích chân chính của Thiên Tinh trấn, Lý Hạo cũng chỉ có thể để đó mà thôi.
Nghe thấy Nam Quyền còn muốn tra xét. . . Lý Hạo suy nghĩ, sau đó gật đầu, không nhiều lời nữa.
Nhiệm vụ nói là chỉ cần tra ra được nguyên nhân, khôi phục liên hệ giữa Thiên Tinh trấn và Chiến Thiên thành thì sẽ ban thưởng 1 vạn quân công.
1 vạn quân công, kỳ thật đổi Thần Năng Thạch, cũng không nhiều, đổi 1 vạn viên đá năng lượng tu luyện, tính ra cũng chỉ có 10 vạn viên Thần Năng Thạch mà thôi.
Nhưng không còn lựa chọn khác mới đổi cái này, Lý Hạo hiện tại xem như đã biết.
Có 1 vạn quân công, ta đổi chức vị sư trưởng chân chính không thơm sao?
Đổi bí thuật cổ võ cường đại tham khảo một chút không thơm sao?
Đổi đá năng lượng làm gì, cái này rõ ràng là cho những binh lính bình thường không đạt được quân công cao đổi, trước đó ta hiển nhiên đã thua lỗ rồi.
Nếu có thể kết nối quan hệ với tám thành, 10 vạn quân công được ban thưởng, Lý Hạo nghi ngờ rằng có thể đổi vị trí quân trưởng hay không, trực tiếp thống soái 10 vạn quân đội, tất cả Hậu Bị Thủ Vệ quân, sau này do mình quản lý, vị sư trưởng thứ chín kia. . . sau này nếu gặp mình còn phải gọi trưởng quan!
Nghĩ đến chuyện tốt như thế, Lý Hạo gật đầu: "Cẩn thận một chút!"
Nam Quyền cũng không nhiều lời, rất nhanh đi vào đến hoàng cung, cũng làm cho nhiều người chú ý, một số người trong hoàng thất càng là thầm mắng. . . thời điểm xuất lực ngươi là người Ngân Nguyệt, không có chuyện gì xảy ra, ngươi còn nhớ kỹ ngươi hay là huấn luyện viên trong hoàng thất.
Ngươi coi hoàng cung là quán rượu sao?
Trong chớp mắt, chỗ Lý Hạo chỉ còn lại Quang Minh Kiếm và Địa Phúc Kiếm.
Ba người cũng nhanh chóng quay về Hình Pháp Ti.