Trước Cửu Ti đã có rất nhiều võ sư, thậm chí là cường giả hàng đầu, đều là võ sư một đạo, nhưng gần đây không biết là cảm thấy áp lực, hay là cảm thấy siêu năng lực có thể chuyển hóa trở về, hay là như thế nào... Hình như bọn họ đều đã bước vào cấp độ Thần Thông.
Cường giả như vậy cũng mạnh hơn những Thần Thông thuần túy bình thường.
Với sự xuất hiện của hai người này, cường giả Tám Ti gần như cũng đều đã đến đông đủ.
Người đến có sáu vị ti trưởng, năm vị đương nhiệm, một vị lão ti trưởng.
Khảo Công, Lễ Ngoại, Thương Vụ Ti, ba ti không có ti trường cường giả cấp một đến, người đến chỉ là ba vị phó ti trưởng, ti trưởng đương nhiệm của Khảo Công Ti và Lễ Ngoại Ti đều đã chết, thế hệ trước sao có thể xuất hiện vào giờ phút này.
Bên phía Thương Vụ Ti, Tiền Vạn Hào bị giết, con của hắn hiển nhiên cũng sẽ không tới.
Có thể làm cho phó ti trưởng tới, đã là cân nhắc hồi lâu, cộng thêm bên Quân Pháp Ti, Hành Chính Ti mở lời, mới có thể phái phó ti trưởng tới.
Mà lần này bên phía hoàng thất cũng không được mấy người tới.
Hoàng thất có chín vương thì chết mất hai, còn có bảy vị vương gia.
Lần này, Trấn Nam Vương đích thân đến, còn đưa theo mấy vị hoàng tử hoàng nữ, trong đó có Thất công chúa và Cửu hoàng tử.
Sự xuất hiện của Trấn Nam Vương, dù là cửu ti cũng cảm thấy hơi bất ngờ.
Trấn Nam Vương trước mắt là lĩnh quân vương gia duy nhất của hoàng thất, là đại tướng lĩnh quân đúng nghĩa, vẫn luôn suất lĩnh 600 ngàn đại quân, tọa trấn ở biên giới Nam Hải, cùng Võ quốc công của phương nam giằng co.
Ba họ công thần của vương triều là công thần khai quốc, công thần an quốc ở phía Tây, công thần định quốc ở phía Đông, công thần võ quốc ở phía Nam, trong đó, Võ quốc công năm ấy chiến công vang dội nhất mà phương Nam lại dồi dao tài nguyên, vẫn luôn là một tồn tại khiến vương triều cực kỳ kiêng kỵ.
So với Định quốc công thì bên phía Võ quốc công bá đạo hơn một chút, mấy lần muốn trực tiếp vượt biển lên phía Bắc nhưng vì có Trấn Nam Vương, hai bên giằng co đã nhiều năm, dù là bên phía cửu ti cũng không quản, không tước đoạt binh quyền của Trần Nam Vương.
Nhưng mà hôm nay, Trần Nam Vương ấy vậy mà lại trở về.
Đám người tâm tư không đồng nhất, đều có chút nghi hoặc, là Võ quốc công cùng Trấn Nam Vương đã đạt thành nhất trí, hay là gì khác?
Nếu không, không sợ Trấn Nam Vương đi mất, Võ quốc công tấn công lên phía bắc sao?
Sau đó… đám người không còn nghi hoặc gì nữa.
Giờ khắc này, ngoài cửa lớn, một đoàn người long hành hổ bộ, tiến vào, người dẫn đầu, lưng hùm vai gấu, cất bước tiến lên, quét ngang một vòng, thản nhiên nói: "Tam đại quốc công phủ, không xứng có vị trí sao?"
"Võ quốc công!"
Có người bất ngờ không gì sánh được!
Tam đại quốc công, nhiều năm chưa từng vào kinh, tự mình xưng bá một phương, bây giờ, Võ quốc công ở phương nam cũng đã đích thân đến Thiên Tinh Thành, thảo nào!
Thảo nào Trấn Nam Vương trở về, Võ quốc công cũng đã tới rồi, hắn có ở lại hay không, cũng không quan trọng.
Đang nói thì lại có một đoàn người từ bên ngoài đi tới, người cầm đầu, có vẽ khá nhã nhặn, hơi có vẻ mập mạp, người mặc cẩm bào: "Võ đại ca cũng tới?"
Võ quốc công cũng không quay đầu lại: "An quốc công, chúng ta không có thân thiết như vậy!"
"..."
Nam tử hơi mập đó cũng không thèm để ý, cười cười, thấy được Dương Sơn ở cách đó không xa, giờ phút này Dương Sơn hình như có chút e ngại, rất nhanh lại ngồi thẳng lưng lên, nhìn về hướng nam tử này với vẻ mặt kiêu ngạo.
Dương Sơn, ngày xưa hắn cung phụng trong phủ của An quốc công, kết quả... phản bội chạy trốn.
Vẫn luôn mai danh ẩn tích cùng Tần Liên cũng không có gì tung tích gì.
Kết quả, vài ngày trước, Dương Sơn thế mà lại xuất hiện, còn tham dự vào trận chiến phục sát Tứ Hải, vợ hắn còn tham dự vào cuộc chiến Thiên Tinh Hải, hai vợ chồng này, nghĩ rằng dựa được vào Lý Hạo là lập tức không chút kiêng kỵ?
An quốc công nghĩ ngợi, trên mặt vẫn mang dáng vẻ tươi cười như cũ.
Mà lúc này, không ít người có chút không ngờ đến.
Tam đại quốc công phủ, trừ Định quốc công phủ đang sứt đầu mẻ trán, hai nhà khác thế mà lại đều tới, hơn nữa... người tới đều là quốc công!
Đang nghĩ ngợi, một người xuất hiện.
Chu thự trưởng xuất hiện.
Ông trên mặt tỏ vẻ tươi cười: "Võ quốc công chê cười rồi, chỉ là nghĩ rằng hai vị quốc công sẽ vì đường xá xa xôi mà không đến, cho nên… làm chậm trễ mất rồi, người đâu, nhanh chóng an bài chỗ ngồi cho hai vị quốc công!"
Rất nhanh, có người tiến lên, chuyển đến hai cái ghế, vị trí của cái ghế… ngay tại phía sau hoàng thất.
Cũng không xếp ở hàng thứ nhất.
Võ quốc công nhìn Chu thự trưởng, thản nhiên nói: "Tam đại quốc công, khai quốc quốc công, bây giờ, ngay cả tam tổ chức đại tà năng cũng không bằng sao?"
Chu thự trưởng cũng không thèm để ý, nở nụ cười: "Quốc công nói đùa, tam đại tổ chức tà năng, chính là thứ vô pháp vô thiên, không chịu dạy dỗ, nên ở hàng thứ nhất! Hai vị quốc công, cũng không thể cùng hoàng thất tịnh tề, về lễ thì không hợp!"
Đương nhiên, Võ quốc công nếu là muốn ngồi hàng thứ nhất, cũng có thể... Người đâu, đem vị trí sắp xếp đến hàng thứ nhất!"
Võ quốc công nhìn hắn một cái, cười: "Được rồi, ngươi cũng rất hiểu cấp bậc lễ nghĩa!"
Về phần tám ti, tam đại tổ chức, Siêu Năng Chi Thành... Hiển nhiên, ý của lời này, chỉ thiếu chút nữa là nói rằng những người này đều phản kháng hoàng thất, đều là phản vương, ngươi muốn hiện tại công khai, ngươi cũng muốn làm phản vương, ngươi cũng có thể ngồi hàng thứ nhất.
Võ quốc công nhìn hắn vài lần, biết người này là Ngân Nguyệt phó thự trưởng, cười cười, không nói nữa, dẫn người ngồi xuống.
Mà An quốc công, vẫn là dáng vẻ tươi cười xán lạn, khẽ gật đầu, đi đến hướng bên kia, ngồi ngang hàn với Võ quốc công.