Ở hậu phương, Hắc Khải cũng rất ngạc nhiên, thầm nghĩ đạo thần văn này cũng rất thú vị, ẩn giấu dấu ấn sinh mệnh, tất cả mọi thứ nội liễm tiến vào thần văn, thần văn không hủy thì sẽ không tử vong.
Nó khắc chế Bản Nguyên Đạo, hoặc nên nói rằng nó khắc cường giả theo đạo tinh thần lực cực kỳ rõ ràng.
Dù là thời đại Tân Võ, tinh thần lực tập kích cũng rất đáng sợ.
Nhưng ở thời đại này, một kẻ có tinh thần lực Tuyệt Điên cảnh mà lại bị một đám kẻ yếu ngăn cản. Nếu là trước đây, sau công kích này sẽ phải có 1 đống người chết mới đúng!
Cây dừa cũng vô cùng rung động, sao có thể như vậy?
Nó hao phí lực lượng khổng lồ để giết chết những người này, vậy mà kết quả là thất bại ư?
...
"Đây là công kích Bản Nguyên Đạo sao?"
Lý Hạo cười, đột nhiên cảm thấy cũng bình thường thôi.
Hắn vẫn luôn quan sát đại thụ, không ngừng thăm dò tất cả.
Đến giờ khắc này, Lý Hạo quyết định không quan chiến nữa, hắn đột nhiên hiện lên trước mặt đại thụ, các thần văn tràn vào trong kiếm.
Vô thanh vô tức!
Kiếm chém xuống, lục hệ thần thông Phong Lôi Thủy Hỏa Kim Thổ trực tiếp bộc phát!
Oanh!
Sau tiếng vang thật lớn, đại thụ bị đánh xuyên như thực thể, ngay sau đó dấu vết đã khép lại trong nháy mắt, nhưng lần này đại thụ đã ảm đạm hơn. Bỗng nhiên cây dừa thu nhỏ lại, hóa thành kích cỡ một người bình thường, điên cuồng lao thẳng đến chỗ Lý Hạo.
Đáng chết, đều do tên khốn này!
Lão tử liều mạng, dù phân thân vỡ nát thì cũng muốn giết chết ngươi!
Lý Hạo loé lên, biến mất tại chỗ, nhưng tốc độ của đối phương cũng nhanh kinh người, cành cây hóa thành cánh tay ra quyền đánh về phía đầu Lý Hạo.
Lý Hạo muốn tránh lui, bỗng nhiên có người lao đến, một trái một phải, đó chính là Trần Trung Thiên và Chu thự trưởng.
Đại thụ muốn đánh xuyên phòng ngự của hai người, nhưng một giây sau, chữ "Kiếm" hiện lên trước mặt nó, hóa thành ngàn vạn kiếm thế bao phủ lấy nó!
Tiểu thụ cũng phân ra ngàn vạn cành lá đâm tới.
Lý Hạo thấy thế thì không tránh né nữa, hắn rống to vung kiếm!
Hư không dường như cũng bị xé rách.
Những người khác cũng phóng thần văn ra, dùng ứng phó đồng thời đánh ra một kích mạnh nhất!
Oanh!
Tiếng nổ tung vang lên!
Đại thụ giãy dụa kịch liệt, đánh nát ngàn vạn kiếm thế, đánh lùi cành của Tiểu thụ, thậm chí đâm xuyên Kim Thân của Chu thự trưởng...
Nhưng lúc này một thanh kiếm đã đâm thẳng đến nơi hạch tâm của nó!
Ầm!
Tinh Không Kiếm đâm xuyên thân thể của nó, bản nguyên rung chuyển kịch liệt, ngũ thế bộc phát, một cỗ Vô Sinh Kiếm Ý bùng nổ, ầm ầm...
Tiếng nổ tung kịch liệt không ngừng vang lên.
Một lát sau, đại thụ bị tàn phá tơi tả, nó lùi lại trăm mét, cây dừa hiển hóa ra một gương mặt lộ vẻ oán độc: "Các ngươi muốn giết bản tọa, đoạt lấy bản nguyên của bản tọa ư? Si tâm vọng tưởng!"
Lực lượng bản nguyên dao động kịch liệt!
Lý Hạo biết rằng đối phương muốn tự bạo!
Vào thời khắc này, lực lượng bản nguyên của Tiểu thụ cũng dao động kịch liệt, trong nháy mắt, hư ảnh đế cung xuất hiện, ầm một tiếng, một góc đế cung trực tiếp giáng xuống trấn áp!
Ầm!
Dao động bản nguyên lập tức bị dập tắt, cây dừa không dám tin nhìn về phía Tiểu thụ: "Đế cung..."
Ầm!
Trong nháy mắt, tất cả cành cây đều nổ tung, bị đế cung thôn phệ toàn bộ.
Dường như Tiểu thụ không chịu đựng nổi, đế cung chấn động, một cỗ lực lượng bản nguyên nồng đậm dũng mãnh lao về phía Chu thự trưởng, Chu thự trưởng không hề khách khí, trực tiếp thôn phệ.
Ông theo đạo cổ võ, rất thích hợp hấp thu thứ này.
Đám người Lý Hạo hạ xuống đất, những người khác vô cùng vui mừng, còn Lý Hạo thì nhíu mày.
Mọi người đều bị thương, nhưng có một vấn đề trọng yếu hơn chính là dù chỉ đối đầu với phân thân thì tình hình cũng đã khó khăn như thế. Nếu Tiểu thụ không sử dụng hư ảnh đế cung thì đến hắn cũng không cản được đối phương tự bạo.
Không thể để yên như vậy được!
Đối phó với bản tôn bằng trạng thái này thì chẳng khác gì muốn chết.
Vấn đề là hiện tại không ai có thể một kích tất sát!
Lý Hạo nhíu mày, một lát sau, hắn hít sâu một hơi, bỗng nhiên lên tiếng: "Ta muốn ngưng thần văn chữ Mộc, chư vị chờ một lát, hãy tự mình khôi phục đi!"
Mọi người biến sắc!
Bảy hệ?
Lý Hạo đã nhận ra rằng nếu mình không tụ bảy hệ thì rất khó giết được đối phương, từ bảy hệ trở lên là có thể xé rách không gian, nhưng bảy hệ của hắn không thuần túy, phong lôi hơi nhỏ yếu.
Về phần thân thể có chịu đựng được hay không… Chỉ cần kiên trì vượt qua kỳ ngưng tụ, sau đó thu liễm, ở thời điểm bộc phát thì tiêu hao nhiều sinh mệnh năng và kiếm năng hơn là được.
Lý Hạo cảm thấy, khi ngũ tạng thần thông chưa viên mãn, thực lực của mình quá yếu, đừng nói là bản tôn, dù là đơn độc đối phó với phân thân thì cũng không có hi vọng.
Ngay sau đó, một cỗ thế Mộc hệ bộc phát.
Đám người đều lo lắng nhìn về phía hắn, cảm giác vui sướng vừa rồi đã tan biến, bọn họ còn quá yếu!
Một đám người liên thủ mà tổn thương gây cho cho phân thân cây dừa rất có hạn.
Giờ khắc này, có mấy người yên lặng ngồi xếp bằng, thần năng bắt đầu dao động, trong chớp mắt, từng thân thể nứt ra, Tiểu thụ cũng không cần Lý Hạo nói gì, nó trực tiếp vẩy ra một chút Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Trần Trung Thiên nhìn mà mí mắt run run, thật kì quái, đám người này là như thế nào đây?
Thật đáng sợ!
Hắn cảm thấy nếu những người này thật sự muốn giết bản tôn cây dừa thì có lẽ sẽ xuất hiện rất nhiều cường giả vượt qua hắn ta.