Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1366 - Chương 1366 - Lão Sư Già Rồi

Chương 1366 - Lão Sư Già Rồi
Chương 1366 - Lão Sư Già Rồi

Đúng vậy, bọn họ từng là người.

Giờ khắc này, Lý Hạo đã hiểu ra rằng những khôi lỗi kia kỳ thật đều là người, nhưng hiện giờ chỉ còn lại tinh thần lực, bọn họ vẫn còn tốt hơn Chiến Thiên quân một chút, bên kia chỉ là áo giáp phụ thể, còn ở đây thì giàu có hơn, bọn họ dùng khôi lỗi, mỗi khôi lỗi đều là chí bảo, vậy nên đám khôi lỗi này còn giữ được nhiều tinh thần lực hơn, thực lực cũng cường đại hơn.

Đây là đám học sinh năm xưa sao?

Lý Hạo kinh hãi ngạc nhiên!

Có lẽ bọn họ đều là Tuyệt Điên, tất cả mấy trăm học sinh đều là Tuyệt Điên ư?

Thậm chí có cả tồn tại Bất Hủ ư?!

Như vậy mà còn là học sinh sao?

Ở Chiến Thiên quân, Tuyệt Điên đã có thể làm sư trưởng, Bất Hủ chỉ là quân trưởng, còn Đại Thánh... làm quân đoàn trưởng ư?

Hắn kinh ngạc nhìn Hắc Khải, trước kia không nghĩ nhiều, hiện giờ hắn mới có 1 suy đoán trong lòng… Chẳng lẽ vị này có cùng cấp bậc với quân đoàn trưởng của Chiến Thiên quân?

Một đại học võ khoa mà mạnh đến mức này thì còn tính là đại học võ khoa không?

Lý Hạo rung động, kỳ thật Hắc Khải nói những lời kia cũng rất rung động, ông ta bỗng nhiên cười nói: "Ngươi rất thú vị, hãy cố lên!"

Dứt lời, ông ta biến mất.

Những khôi lỗi kia cũng biến mất theo.

Lý Hạo giật mình, ông ta có ý gì?

Trước đó Hắc Khải luôn hờ hững lạnh lùng, sao bây giờ có vẻ như nhiệt tình hơn một chút rồi?

Bởi vì mình nói ra suy đoán 2 tầng không gian ư?

Đó không phải suy đoán, thật sự có thứ đó, chỉ là mình không có cách nào phát hiện ra, chỉ có thể dựa vào thế dẫn đường.

Nội thiên địa ư?

Nhân Vương đạo ư?

Cõi lòng Lý Hạo chập trùng, mà giờ khắc này, Trần Trung Thiên và những người khác cũng đều chấn động khó tin, Hắc Khải quá mạnh, bọn hắn biết, bọn hắn cảm nhận được.

Trước đó vị cường giả này không nhúng tay, cũng không nói chuyện, chỉ an tĩnh đứng xem. Mãi đến khi Lý Hạo dẫn thần văn nhập thể, vị kia mới mở miệng, thậm chí nói ra nội thiên địa - đạo của Nhân Vương...

Ông ta có ý gì? So sánh Lý Hạo với Cổ Nhân Vương ư?

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều không dám tin, dù có tự đại đến mấy thì bọn hắn cũng tự biết rằng mình không thể so sánh với văn minh cổ, cường giả văn minh cổ chỉ cần thổi một phát cũng có thể khiến những người ở đây chết la liệt, huống chi là vương giả vô địch trong văn minh cổ…!

Vậy đối phương đang xem trọng Lý Hạo sao?

...

Giờ khắc này, dưới lầu dạy học, trước cửa thư viện.

Đám khôi lỗi cúi đầu không dám nhìn Hắc Khải giống như đứa trẻ mắc lỗi.

Hắc Khải quay người nhìn đám khôi lỗi này, ngữ khí lạnh lùng nghiêm túc: "Đừng vọng động tàn niệm, các ngươi đã chết rồi, giờ chỉ sống lại bằng thủ đoạn đặc thù thôi! Muốn triệt để hôi phi yên diệt sao?"

"Lão sư!"

Có khôi lỗi đứng ra, kích động lên tiếng: "Chúng ta muốn trở về chủ thế giới, chúng ta muốn gia nhập Ma Vệ của Nhân Vương! Đi theo Nhân Vương chinh chiến thiên địa, đem vinh quang về cho Nhân tộc!"

Năm đó, bọn hắn tới đây học tập chính là để gia nhập Thân Vệ quân của Nhân Vương.

Học viên tốt nghiệp từ nơi này có 99% có thể gia nhập, bởi vì đây không phải nơi tầm thường, đây là học phủ do người thân nhất của Nhân Vương sáng lập ra, có hậu nhân của cường giả nào không muốn tới đây chứ?

Bọn hắn trải qua vô số vòng tuyển chọn cuối cùng mới được nhập học, trở thành một thành viên của đại học võ khoa Viên Bình, ai có thể ngờ được rằng cuối cùng bọn hắn còn chẳng có cơ hội tốt nghiệp, tất cả phải yên lặng ở đây.

Khi Hắc Khải nói đến Nhân Vương, bọn hắn không cam lòng, kích động, điên cuồng.

Chúng ta... e rằng chẳng còn cách nào để có thể trở về nữa.

Thế nhưng nhiệt huyết trong lòng vẫn còn, Nhân Vương không có khả năng thất bại, đó là cường giả vô địch chân chính, vậy nên... Có lẽ Nhân Vương chỉ đang lạc đường thôi!

Đúng vậy, nhất định là như vậy.

Nhất định là Nhân Vương chinh chiến quá xa, đi quá xa nên quên đường về nhà, quên mất nơi này.

Có người lẩm bẩm: "Nhân Vương chỉ lạc đường thôi, nhất định là như vậy, năm xưa ngài ấy giết Thiên Đế xong cũng lạc đường, không tìm thấy đường về nhà, để mọi người đợi rất nhiều năm. Nhất định lần này cũng là như vậy!"

"..."

Hắc Khải im lặng.

Hồi lâu sau, ông ta bỗng nhiên bật cười: "Đúng, hắn chỉ lạc đường thôi! Vị học trưởng kia của ta luôn như vậy, chúng ta chờ hắn trở về, chờ hắn bước vào Ngân Nguyệt mang chúng ta rời đi..."

"Rời đi! Trở về!"

"Trở về!"

Tiếng rống chấn động thiên địa!

Chúng ta muốn trở về!

Hắc Khải yên lặng nhìn, yên lặng mỉm cười, sâu trong nội tâm ông tràn đầy cảm giác bất đắc dĩ và tự trách, thật xin lỗi, ta lại lừa các ngươi.

Quá lâu rồi!

Hắn sẽ không lạc đường lâu như vậy.

Các ngươi quá ngốc, nơi này cách chủ thế giới rất gần, thậm chí có thể tới đó trong nháy mắt, thậm chí dẫn dắt nước từ Cấm Hải tới... Nếu thật sự có thể đến thì đã đến từ lâu rồi.

Có lẽ chủ thế giới cũng đã xảy ra chuyện!

Ông quay đầu nhìn ra ngoài, dường như đang nhìn Lý Hạo, ông ta mỉm cười nghĩ, một người thú vị, có lẽ hắn sẽ trở thành kiêu tử của thời đại này.

Có lẽ hắn có thể mở ra tinh môn? Thế nhưng làm vậy thì được gì.

Thời khắc mở ra, có lẽ kết cục sẽ là hủy diệt.

Có lẽ tinh môn đã trở thành vòng bảo vệ cuối cùng.

Ông ta đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên một khôi lỗi quát: "Lão sư! Người Tân Võ sẽ không tuyệt vọng! Lão sư già rồi, gần đây luôn thất thần, ngươi không xứng làm lão sư, chúng ta vẫn còn nhiệt huyết, để chúng ta làm lão sư đi!"

"..."

Hắc Khải không phản bác được, ta già rồi sao?

Có lẽ vậy! Gần đây đúng là ông ta hay đa sầu đa cảm.

Về phần học sinh muốn làm lão sư thì đây là chuyện bình thường, năm đó Nhân Vương cũng như thế, đám gia hỏa này lấy Nhân Vương làm gương, tất cả đều muốn vượt qua lão sư để bản thân làm lão sư, còn lão sư làm học viên... Đúng là đám trẻ không nghe lời!

Ông giơ tay, đùng một tiếng, khôi lỗi ngã trên mặt đất, ông liên tiếp vỗ lên đầu khôi lỗi, đánh cho đầu bốc lên kim quang, sau đó mới chậm rãi nói: "Khi nào ngươi đánh bại được ta thì ngươi chính là lão sư ta, không thì ngoan ngoãn quét rác đi, những tên kia phá vỡ cái gì thì đi sửa chữa cai đó, ngoài ra truyền lời với Lý Hạo rằng, lần này phạt hắn 450 vạn khối đá năng lượng, cộng lên lần trước là vừa vặn 10 triệu!"

"Vâng!"

Đám khôi lỗi bất đắc dĩ rời đi, bọn chúng lại bị trấn áp.

Bình Luận (0)
Comment