Đúng lúc này, Tiểu Thụ tinh thần dao động: "Bản thể của nó có tác dụng rất lớn đối với các ngươi! Nó là tồn tại cấp độ Bất Hủ, bên trong bản thể tồn tại rất nhiều vật chất bất diệt, đây là yếu tố thiết yếu trong Kim Thân của hệ thống văn minh cổ! Mặc dù nó đã chết rồi, nhưng nếu cho nó thời gian, vô số năm sau, có lẽ nó sẽ khôi phục lại, chỉ cần có đủ năng lượng là nó có thể phục sinh, nhưng khi đó sẽ sinh ra ý thức mới, không nhất định là nó hiện tại."
Lý Hạo ngạc nhiên: "Ý ngươi là, Kim Thân bất diệt, nhục thân trường tồn ư?"
"Đúng!"
Tiểu Thụ giải thích: "Kỳ thật cường giả văn minh cổ hầu như đều bất hủ bất diệt, điều kiện tiên quyết là phải có đầy đủ năng lượng chống đỡ, nếu không thì sẽ từ từ tiêu hao phân tán. Vậy nên cường giả Nhân tộc tồn tại đến bây giờ đều không cần nhục thân, bởi vì chỉ cần một chút tiêu hao tán loạn thì sẽ hoàn toàn tiêu tán!"
"Yêu thực có thể sống sót một phần là nhờ thói quen tích trữ Sinh Mệnh Chi Tuyền, một phần khác là vì chúng ta cắm rễ trong hư không, có thể hấp thu một chút năng lượng rời rạc, dù vậy thì vẫn tiêu hao rất lớn, cha ta cũng bởi vì không thể chống đỡ đến cuối cùng nên đã hỏng mất, để lại lực lượng cuối cùng cho ta, ta nhỏ yếu nên tiêu hao sẽ ít hơn."
Lý Hạo gật đầu, nhìn về phía đại thụ màu vàng to lớn kia.
Nói như vậy, sau khi cắn nuốt vật chất bất diệt, nhục thân của mọi người đều sẽ cường đại hơn ư?
Mặc dù hiện tại có rất nhiều thứ có thể khiến nhục thân cường đại, tỉ như lực lượng sinh mệnh, kiếm năng, thậm chí Lý Hạo còn có vài suy đoán khác, nhưng hiện tại nhục thân có thể nhanh chóng mạnh lên thì cũng là một chuyện tốt đối với tất cả mọi người.
"Cắn nuốt như thế nào?"
"Các ngươi chưa tu Kim Thân, rất khó cắn nuốt, để vị Chu thự trưởng này hấp thu đi, sau khi hấp thu xong thì phát ra, cung cấp cho mọi người tu luyện là được!"
Chu thự trưởng gật đầu: "Ta có thể hấp thu!"
Người bình thường thì không làm được.
Lý Hạo cười: "May mà có Chu thự trưởng ở đây, 200 giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền đúng là không uổng phí!"
"..."
Chu thự trưởng lười nói thêm.
"Mọi người đừng nằm nữa, cùng hưởng thụ thịnh yến thôi!"
Lý Hạo cười lớn.
Tất cả mọi người đều không khách khí, bọn họ lao về phía này, Trần Trung Thiên thấy thế thì vô cùng nóng ruột, hắn ta còn đang ngưng tụ thần văn, mà hắn ta thực lực cường hãn, không phải một lúc là xong, hắn ta cần thời gian.
Nhưng những người khác đã chạy tới hấp thu vật chất bất diệt trong truyền thuyết kia, vậy thì chẳng phải là hắn không có cơ hội sao?
Ngay sau đó, vị này trực tiếp ngừng quá trình ngưng tụ thần văn, mặc cho năng lượng bạo động trong cơ thể nổ tung, hắn ta cố lết thân thể tàn tạ bò tới!
Dù thống khổ thì hắn ta cũng phải phân một chén canh.
Đám người Lý Hạo không để ý đến hắn ta, vị này bò được đến nơi thì đó là bản sự của hắn.
Lý Hạo không vội vã hấp thu, hắn nhìn về phía quả dừa treo trên đại thụ, chúng hơi khô xẹp, hắn hiếu kỳ hỏi: “Quả dừa này có tác dụng gì?"
Tiểu Thụ suy nghĩ một phen mới đáp: "Đó không phải là quả dừa, trên Yêu Tộc Phổ, cái này gọi là Hoàng Kim Lư..."
"Thế không phải là quả dừa à?"
"..."
Tiểu Thụ không muốn cãi lại, nó nói: "Quả dừa này có hiệu quả cố bản bồi nguyên, hiệu quả cụ thể như thế nào thì không rõ bởi vì có vẻ còn chưa chín hẳn, ta cảm thấy nó vẫn còn non. Tuy nhiên chắc là nó vẫn có chút tác dụng như là cường hóa nhục thân và tinh thần lực..."
Lý Hạo nhìn thoáng qua, đếm được tổng cộng có 42 quả dừa.
Hắn đưa tay tóm lấy, thế mà lại không hái xuống được, Tinh Không Kiếm xuất hiện, chém một nhát, như vậy mới có thể cắt được những quả dừa này xuống, hắn dùng Tinh Không Kiếm bổ một quả dừa ra.
Lực lượng sinh mệnh lập tức tràn ra, lộ ra chất lỏng màu trắng sữa trong đó.
Lý Hạo dùng ngón tay chấm một chút liếm thử.
Cảm nhận được năng lượng sinh mệnh nhàn nhạt, Lý Hạo thấy thế thì cầm quả uống một ngụm, năng lượng bắt đầu tràn vào, thần ý hơi khô cạn bắt đầu khôi phục.
Lý Hạo nhướng mày: "Đồ tốt!"
Thứ này còn tốt hơn Sinh Mệnh Chi Tuyền, có hiệu quả tăng cường thần ý, cũng có thể cường hóa nhục thân.
Tuy nhiên nó vẫn chưa chín, vị hơi đắng chát, nhưng mà không sao cả, nếu nó chín rồi thì chắc chẳng tới phiên Lý Hạo, cây dừa có thể đã tự mình ăn từ trước, ăn trái cây của chính mình cũng không phải là việc không thể nào.
Hắn nhìn về phía đại thụ, cây dừa chết đi đương nhiên không chỉ có chừng ấy lợi ích, bản thể của nó cũng là một bảo vật.
Lý Hạo nhìn một hồi, cảm thấy bản thể rất cường đại, lực phòng ngự cực mạnh, có nếu áp súc lại làm tấm khiên hoặc cây gậy để sử dụng thì chắc chắn sẽ là một binh khí cường đại.
Hay là cho Tiểu Thụ cắn nuốt?
Nhưng nghĩ lại thì thấy Tiểu Thụ vẫn chưa đến cực hạn, để nó cắn nuốt nhiều đồ như vậy thì cũng có thể cường hóa thêm rất nhiều.
Hắn suy nghĩ một phen rồi hỏi: "Thụ tiền bối, bây giờ thực lực ngươi có thể khôi phục đến đỉnh phong không?"
Tiểu Thụ trầm mặc suy tư một hồi, sau đó dao động tinh thần đáp: "Nếu cắn nuốt hết bản nguyên thì được."
"Cấp độ Tuyệt Điên chân chính ư?"
"Đúng."
Lý Hạo gật đầu: “Vậy có hi vọng tiến vào Bất Hủ không?"
"Cái này rất khó!"
Tiểu Thụ thở dài: "Bản Nguyên Đạo không còn, trừ khi được cung cấp rất nhiều bản nguyên thì may ra, đây cũng là nguyên nhân vì sao yêu thực Thiên Tinh trấn đều muốn tấn công vào Ngân Nguyệt, bởi vì ở đó có rất nhiều yêu thực cường đại ngủ say."
"Nếu cho Hòe tướng quân cắn nuốt bản thể cây dừa này thì nó có thể khôi phục không?"
Tiểu Thụ bất đắc dĩ, kỳ thật nó cũng muốn cắn nuốt.
Nhưng bây giờ Lý Hạo đã hỏi vậy thì nó biết mình không có cơ hội rồi, bởi vì dù có cắn nuốt thì nó cũng không thể tiến vào Bất Hủ, nhưng nếu cho vị kia cắn nuốt thì có lẽ vị kia sẽ khôi phục.
"Chắc là có thể!"
Lý Hạo cười: “Thụ tiền bối không cần phải gấp, đây mới chỉ là lần đầu tiên, tiếp theo có lẽ sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba. Thụ tiền bối cứ cắn nuốt lực lượng bản nguyên trước, đợi đến khi có hi vọng tấn cấp Bất Hủ thì chắc chắn sẽ không thiếu cơ hội thế này!"
Tiểu Thụ ngẫm nghĩ, cảm thấy cũng đúng, nó không nói gì nữa.
Lý Hạo động tâm, Hòe tướng quân cắn nuốt bản thể cây dừa thì có khả năng khôi phục... Có thể nói rằng đây là một thu hoạch ngoài ý muốn.