Lần này ra ngoài, Lý Hạo không mang theo Hắc Báo.
Hắc Báo đã bị hắn phái đi theo dõi. Khả năng liễm tức, tìm người của gia hỏa này đều rất tốt, ở nhà chỉ tổ lãng phí lương thực, còn không bằng ra ngoài làm chút việc.
Lý Hạo cũng không nói với ai, đúng nghĩa thần thông sơ thành, hắn rất thích một mình ra ngoài thí nghiệm thần thông mới...
Thổ Độn.
Dưới mặt đất, Lý Hạo có cảm giác như đang tắm suối nước nóng, rất thoải mái, hắn nhanh chóng đi lao đi dưới đất, trong đầu hiện ra địa hình trước mặt, tốc độ cực nhanh.
Gặp núi qua núi, gặp nước qua nước.
Ở hoang mạc ít người, Lý Hạo sẽ hiện thân, hóa thành ánh lửa xuyên thẳng qua hư không.
Đây mới là thần thông.
Lý Hạo cũng thử phong Lôi bí thuật, thí nghiệm hóa thành gió lốc, hóa thành lôi đình.
Mỗi lần du hành Lý Hạo đều xem như là một lần tu hành, cũng là một cơ hội để bản thân thả lỏng.
Tại nơi không người, không ai nhìn thấy, Lý Hạo tựa như đứa trẻ tự do bay lượn, hưởng thụ niềm vui thú tu luyện.
Tu luyện có rất nhiều niềm vui.
Bị ép tu luyện, tu luyện để giết người không phải kết quả mà hắn muốn.
Đây không phải là ý nghĩa chân chính của tu luyện.
Lý Hạo cảm thấy, dù là võ sư hay siêu phàm thì đều muốn thăm dò những điều huyền bí trong cơ thể người, tranh bá cái gì, Nhân Vương cái gì, hắn không hiểu, tu luyện không phải là để bản thân trở nên cường đại hơn, vượt qua giới hạn sinh mệnh sao?
Rong chơi giữa thiên địa, Lý Hạo cảm thấy rất tự do.
Nhưng rất nhanh sau đó hắn đã không còn cảm giác này nữa.
Nơi xa, một bóng người cũng đang xuyên qua hư không, tốc độ cực nhanh, dường như cảm nhận được điều gì, người đó ngừng lại, quay đầu nhìn về hướng Lý.
Lý Hạo cũng nhìn về phía đối phương.
Giờ khắc này, hắn đã thấy rõ người nơi xa kia, người đó trông rất tinh xảo, nhìn rất trẻ trung, là một nữ nhân.
Lúc này, Lý Hạo đại khái nhận ra.
Trong thiên hạ hôm nay có rất ít nữ nhân có thực lực thế này, chỉ có thành chủ Lâm Hồng Ngọc của Siêu Năng Chi Thành và Phi Kiếm Tiên của Phi Thiên Các.
Mà người trước mắt này không phải Phi Kiếm Tiên mà hắn nhìn thấy lần trước, nếu thế thì chỉ có thể là Lâm Hồng Ngọc của Siêu Năng Chi Thành, nghe nói đó là truyền nhân của cổ thế gia, tuổi còn trẻ mà đã trở thành thành chủ Siêu Năng Chi Thành.
Lâm Hồng Ngọc rất trẻ, trên thực tế tuổi tác của nàng ta cũng không lớn, Lý Hạo không biết rõ, chỉ nghe người ta nói rằng nàng ta chỉ khoảng 30 tuổi nhưng đã trấn áp các đại gia tộc trong Siêu Năng Chi Thành, trở thành chủ nhân nơi đây.
Nàng ta rất có thực lực và năng lực.
Đối phương mặc váy dài màu xanh biếc, nhìn từ xa trông không giống võ sư.
Lý Hạo không ngờ mình sẽ gặp được đối phương ở nơi này.
Giờ khắc này, Lý Hạo động tâm, sát ý dần hiện lên trong mắt.
Thật trùng hợp!
Hai ngày trước, Siêu Năng Chi Thành tuyên bố hợp tác cùng Ngọc Tiêu Thần Sơn, Lạc Nhật Thần Sơn trong bảy đại thần sơn, nơi này là con đường tiến về phương bắc, xem ra đối phương đang muốn đến Ngọc Tiêu Thần Sơn.
Nghe nói, sơn chủ Ngọc Tiêu sơn cũng là nữ. Thực ra Ngọc Tiêu và Lạc Nhật thần sơn rất khiêm tốn, Lý Hạo cũng không quen thuộc với hai đại sơn chủ.
Nàng muốn đến Ngọc Tiêu Thần Sơn sao?
Lý Hạo không khách khí, trong nháy mắt đã biến mất.
Tiếng sấm vang lên!
Nơi xa, sắc mặt Lâm Hồng Ngọc thay đổi, nhưng nàng ta không hề sợ hãi.
Nàng ta cũng không ngờ sẽ gặp Lý Hạo - kẻ nổi danh nhất thiên hạ ở nơi dã ngoại hoang vu này.
Nàng chưa từng tiếp xúc với Lý Hạo.
Lý Hạo đã giết mấy vị Thần Thông của Siêu Năng Chi Thành, Siêu Năng Chi Thành chỉ bình tĩnh chấp nhận, không lộ ra địch ý với Thiên Tinh đô đốc phủ, nhưng Thiên Tinh đô đốc phủ lại muốn chiếm lấy Siêu Năng Chi Thành.
Khi Lý Hạo biến mất, nàng liền biết tình hình không ổn.
Gia hỏa này quá kiêu ngạo!
Cùng là sáu hệ đỉnh phong, xếp hạng thật sự của nàng ta trên Phong Vân bảng cũng nằm trong Top 10, thực lực rất cường đại.
Vậy mà Lý Hạo không nói một lời đã trực tiếp xuất thủ, gia hỏa này thật sự rất phách lối.
Song phương lập tức va chạm!
Trong tay Lâm Hồng Ngọc hiện ra một thanh loan đao, đao chém ra, hư không như sắp vỡ nát, khí huyết cường đại xông thẳng lên trời, có thể thấy người này cũng là võ sư dùng Thần Binh hộ mạch giống như Trần Trung Thiên.
Phong lôi đan xen!
Ầm ầm!
Dường như bão tố sắp tới.
Ngay sau đó, mưa to như trút nước, thiên địa mênh mang.
Một vòng đao quang xuyên qua thiên địa.
Lâm Hồng Ngọc sáu hệ đỉnh phong thực sự rất cường hãn, một đao trảm phá phong lôi, đánh nát màn mưa.
Lý Hạo phất tay, hỏa diễm bay lên!
Kiếm khí màu vàng tung hoành thiên địa.
Trên hoang mạc rộng lớn, biển cát quay cuồng hóa thành một người khổng lồ, nắm đấm đánh về phía Lâm Hồng Ngọc.
Song phương gặp nhau không nói một lời, gặp mặt là quyết chiến.
Trận chiến này nằm ngoài dự đoán của cả Lý Hạo và Lâm Hồng Ngọc, nhưng khi giao thủ, hai người đều không có ý lưu thủ dò xét.
Lý Hạo đang thử dùng ngũ hệ thần thông của chính mình.
Gần đây hắn đang cảm ngộ thần thông, vậy mà bây giờ lại may mắn gặp được một đối thủ cường đại phù hợp với nhu cầu của hắn.
Người cát đánh ra một quyền, trời sụp đất nứt.
Lâm Hồng Ngọc khẽ quát một tiếng, một đao phá vỡ bầu trời.
Người cát lập tức sụp đổ!
Nữ nhân này thực lực rất cường hãn, chẳng trách xếp hạng lại nằm trên mấy người Tề Bình Giang, trên bảng danh sách chân chính, Lâm Hồng Ngọc xếp thứ năm, trên nàng là Lý Hạo, Ánh Hồng Nguyệt, lão Thiên Tinh Vương, lão ti trưởng Hành Chính Ti.
Giờ phút này, thanh loan đao trong tay đối phương cắt phá hư không, có vẻ là nó có khả năng phá vỡ hư không.
Lý Hạo không thèm để ý, hắn nhắm mắt, cuồng phong bắt đầu gào thét, sấm sét nổi lên!
Ngay sau đó, nguyên tố ngũ hành từ bốn phương tám hướng tụ đến, một giây sau đã biến thành năm vị cường giả nguyên tố ứng với 5 nguyên tố Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.
Hỏa hổ, Mộc liễu, sóng nước...
Năm vị cường giả nguyên tố lập tức lao về phía Lâm Hồng Ngọc.
Lâm Hồng Ngọc biến sắc!
Đây là cái gì?
Lý Hạo không hề tới gần, hắn điều khiển nguyên tố hóa thành thần thông, cách thức đơn giản đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Nàng ta bay lên, loan đao xé rách bầu trời, mái tóc dài giống như ngàn vạn lưỡi dao xuyên thủng đất trời.
Năm người khổng lồ thế mà lại không ngăn được nàng.