Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1407 - Chương 1407 - Tận Trung Với Công Việc

Chương 1407 - Tận Trung Với Công Việc
Chương 1407 - Tận Trung Với Công Việc

Lý Hạo nhíu mày: "Ý thự trưởng là dù những người này không có Bản Nguyên Đạo thì vẫn rất cường hãn, duy trì chiến lực đỉnh phong ư?"

"Không đến mức ấy, dù sao năng lượng đã cạn, nhục thân có thể cũng mất, những người này còn tồn tại thì phải có tinh thần lực cường hãn, nếu không, khi nhục thân mục nát thì cũng tương đương với việc xong đời."

Ông nói sang chuyện khác: "Lần này ngươi tới đây là có chuyện gì muốn làm sao?"

"Ta muốn thử khôi phục Hòe tướng quân."

“Hả?”

Vương thự trưởng kinh ngạc, Lý Hạo lấy ra một thân cây to lớn, Vương thự trưởng nhìn thoáng qua, bật cười: "Hoàng Kim Lư chết rồi à?"

“Đúng, thự trưởng biết nó ư?"

"Biết chứ, nó là yêu thực hộ vệ của Cảnh Vệ thự Thiên Tinh trấn bên kia,, Cảnh Vệ thự do ta quản lý, sao ta lại không biết được?"

Vương thự trưởng cười ha hả: "Cảnh Vệ thự của tám đại chủ thành đều cao hơn Thiên Tinh trấn một cấp bậc, ta còn từng đến Thiên Tinh trấn thị sát mấy lần, cũng đã gặp Hoàng Kim Lư rồi."

Nói đến đây, ngữ khí ông trở nên bình thản: "Vì sao lại giết nó?"

"Nó đứng sau màn duy trì Cửu Ti, đảo loạn Thiên Tinh vương triều, phải giết!"

Vương thự trưởng trầm mặc, chậm rãi nói: "Đứng ở lập trường của ngươi thì có lẽ nên như vậy, còn đứng ở lập trường của ta... Sống sót không dễ dàng..."

"Bọn chúng đều muốn đến Ngân Nguyệt cắn nuốt các ngươi, thự trưởng cảm thấy nó vẫn cùng phe với mình à?"

"..."

Vương thự trưởng im lặng.

Lý Hạo lại nói: "Hơn nữa ta đã đến di tích, người của Thiên Tinh Cảnh Vụ Xử đại khái đã chết sạch, sinh ra bản nguyên hỗn loạn, chỉ mình nó còn sống, thi thể của những người khác còn chẳng thấy đâu."

"Bản nguyên hỗn loạn?"

Vương thự trưởng giật mình, ánh mắt trở nên ngưng trọng: "Nói đi, rốt cuộc chuyện này là sao?"

Lý Hạo kể lại đơn giản tình huống di tích.

Vương thự trưởng trầm mặc hồi lâu.

"Thiên Tinh trấn xảy ra bạo động sao? Không ngờ lại sinh ra bản nguyên hỗn loạn, vậy chứng tỏ rất nhiều cường giả đã chết cùng một lúc."

Ông thở dài: “Xem ra năm đó nguồn cung cấp năng lượng của Thiên Tinh trấn đứt gãy cũng liên quan đến chuyện bạo động."

Ông nhìn về phía Hoàng Kim Lư, mỉm cười nói: "Vật này không tệ, có lẽ có thể khôi phục Hòe tướng quân, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ta, không ngờ ngươi lại lấy được thứ này nhanh như vậy."

Lý Hạo cười lớn: "Chủ yếu là nhờ vị thủ vệ đế cung kia hỗ trợ, đối phương cống hiến rất lớn, còn cắt ra một nửa phân thân Bản Nguyên."

Vương thự trưởng nở nụ cười: "Đừng nói với ta, ta không làm chủ được, ngươi nói với Hòe tướng quân đi."

Sao ông lại không hiểu ý Lý Hạo cơ chứ, nhưng ông thật sự không thể quản được việc này.

Lý Hạo im lặng, ngẫm nghĩ rồi lại nói: "Thự trưởng, ta muốn hỏi thăm một việc, ngươi biết đại học võ khoa Viên Bình đúng không? Hiệu trưởng ở đó là tồn tại cấp độ Đại Thánh, hiện tại đã khôi phục, hắn là tồn tại Đại Thánh cấp duy nhất của Ngân Nguyệt sao?"

"..."

Vương thự trưởng sửng sốt.

Lúc này, một áo giáp hoàng kim hiện lên, Cửu sư trưởng lạnh nhạt hỏi: "Ở đó có người sống ư?"

“Đúng!"

Lý Hạo gật đầu: "Hiệu trưởng, mặc Hắc Khải, in tượng đầu mèo."

Trong lòng hắn oán thầm, không ngờ vị này vẫn luôn nghe lén bọn họ nói chuyện.

Quân nhân mà làm như thế thì có ổn không?

"Không rút lui sao?"

Cửu sư trưởng cảm thấy khó tin: “Người bên kia không nhiều, cũng không có bình dân, rất dễ rút lui... Tại sao lại ở lại?"

Vương thự trưởng trầm giọng: "Không ngờ hắn không rời đi, cái này..."

Đúng lúc này, âm thanh già nua vang lên bên tai mọi người: "Có lẽ là không kịp, tinh môn đóng lại quá vội vàng, có lẽ lúc đó xảy ra nguy cơ gì đó, có khả năng hắn ở lại bọc hậu nên chậm một bước, không thể rời đi kịp thời."

Lý Hạo yên lặng nghe.

Xem ra địa vị của vị hiệu trưởng kia không thấp.

Cửu sư trưởng nhìn thoáng qua Lý Hạo, một lúc lâu sau mới hỏi: "Trước đó ngươi nói rằng Thiên Tinh trấn đã từng xảy ra bạo động đúng không?"

“Đúng.”

"Ngươi nhận ba nhiệm vụ, hiện giờ đã hoàn thành một cái, vụ Thiên Tinh trấn kia tính là ngươi đã hoàn thành, có thể đến Quân Nhu Xử nhận thưởng."

Lý Hạo còn nhớ phần thưởng là 1 vạn quân công.

Nhưng hiện giờ 1 vạn quân công cũng chẳng là gì đối với hắn.

Có thể đổi được 100.000 Thần Năng Thạch không?

Hay là đổi được danh hiệu sư trưởng?

Danh hiệu sư trưởng cũng vô dụng, ta có hoàng kim khải, lực phòng ngự chỉ tạm được mà thôi.

Nhưng mà có thể tính đến chuyện đổi Phá Không Kiếm Quyết, hắn nhớ rằng nó vừa vặn là 1 vạn điểm công huân.

Lý Hạo lên tiếng: "Đúng rồi, còn một việc nữa, nghe nói phó soái thủ hộ mỏ còn sống, vẫn luôn thủ vệ tại đó, không cho đám yêu thực Kinh Cức Mân Côi đánh vào."

"Ồ!"

Cửu sư trưởng không để ý lắm, Vương thự trưởng bật cười: "Còn sống là tốt rồi, nhưng đúng là một tên đầu gỗ!"

Lý Hạo giật mình, vì sao lại nói như vậy?

Đến bây giờ người ta còn đang bảo vệ mỏ lớn, rất trung thành mà. Một kẻ tận trung với cương vị công tác như thế thì sao hai vị này lại tỏ ra không coi trọng như vậy?

Vương thự trưởng giải thích: "Nếu Thiên Tinh trấn xảy ra bạo động thì chắc chắn là đã xảy ra chuyện, hắn còn bảo vệ mỏ làm gì? Trực tiếp kích nổ, đồng quy vu tận cho xong việc, giày vò vô số năm, còn sống thì được gì? Rõ ràng là tên đầu gỗ này không lĩnh ngộ được tinh thần Tân Võ chân chính! Là người quản lý mỏ, tất cả mỏ khoáng mạch đều có trang bị tự hủy, nổ tung một phát là trực tiếp phá hủy toàn bộ Thiên Tinh đảo! Nhưng không ngờ hắn vẫn còn sống..."

Ông không muốn nói nhiều.

Cửu sư trưởng lạnh lùng lên tiếng: "Còn sống không có nghĩa là người tốt, vì sao không cho nổ mỏ cũng là một vấn đề! Nếu kích nổ, tối thiểu chúng ta sẽ cảm nhận được, sau đó dù là cứu viện hay làm gì khác thì đều biết đại khái tình hình. Nhưng mỏ không nổ, chúng ta hoàn toàn không biết gì về tình huống Thiên Tinh trấn, bỏ qua thời gian cứu viện tốt nhất. Nếu ngươi gặp hắn thì hãy coi chừng!"

Vậy ư?

Lý Hạo hoàn hồn, hóa ra hai vị này cảm thấy đối phương không kích nổ mỏ là biểu hiện của việc thất trách.

Nói thật, khi Lý Hạo biết đến bây giờ vẫn còn người bảo vệ mỏ thì đã rất bội phục.

Thủ vững chức trách thì có lỗi ư?

Vậy mà đám người Tân Võ này lại không thấy vậy, đối phương cảm thấy nên cho nổ mỏ.

Bình Luận (0)
Comment