Lý Hạo nhíu mày, cảm nhận năng lượng xung quanh, nhẹ gật đầu: "Năng lượng gần nơi đây bắt đầu nhanh chóng tăng lên, chắc chắn có liên quan đến việc chúng ta giết vô số Thần Thông, sau đó lại giết năm vị Yêu Thực, dẫn đến năng lượng nhanh chóng tăng trở lại. Tiếp tục như thế, nơi đây rất nhanh sẽ xuất hiện năng lượng dâng trào, là kíp nổ để lần khôi phục thứ hai xảy ra trước thời hạn."
Đáng chết!
Hắn cũng chỉ mới cảm nhận được một vài khác biệt, còn phải dựa vào ngũ thế của mình xâm nhập thiên địa mới cảm giác được một vài khác biệt đó là gì.
Lần này không chỉ là không thể tiếp tục giết người.
Quan trọng là, Thiên Tinh thành còn có mỏ lớn.
Trước đó, rất nhiều Yêu Thực tọa trấn đang hấp thu rất nhiều năng lượng của mỏ lớn, chỉ khi có nhiều Yêu Thực chết đi, vậy có phải sẽ xảy ra biến cố không?
Nếu để năng lượng của mỏ lớn lan tràn nhưng không yêu hấp thu thì năng lượng của mạch khoáng sẽ như thủy triều dâng trào.
Bùng nổ năng lượng như thủy triều, trong nháy mắt sẽ dẫn đến lần khôi phục thứ hai.
Bây giờ, hắn nghĩ tới lần khôi phục thứ nhất, khi đó năng lượng giữa thiên địa không nhiều, nhưng có một mạch khoáng nổ tung cũng là bởi vì ứ đọng năng lượng quá nhiều, trong di tích đó xác suất lớn là không có Yêu Thực, không cách nào giúp mạch khoáng xử lý năng lượng tích trữ.
Cho nên mới dẫn đến năng lượng dâng trào lần thứ nhất.
Lý Hạo đứng yên nói khẽ: "Nói như vậy, nếu Yêu Thực không khôi phục, không hấp thu bất kì năng lượng gì, đều lựa chọn bất động, vậy lần thứ hai khôi phục cũng sẽ tới rất nhanh, thiên địa sẽ tự mình khôi phục năng lượng!"
Hồng Sam Mộc ngẫm nghĩ rồi nói: "Là ý này, nhưng Đô đốc cảm thấy, nếu chúng ta thức tỉnh, biết mình suy yếu thì ai sẽ từ bỏ hấp thu năng lượng?"
Cho nên, dựa vào việc Yêu Thực không hấp thu, năng lượng giữa thiên địa nồng đậm, tất nhiên lần thứ hai khôi phục sẽ xảy ra... hầu như là việc không thể nào.
Ai sẽ không hấp thu đây?
Ngày đó, rễ của tiểu thụ đều cắm vào hư không, đang hút năng lượng gần đó, vậy phía Ngân Nguyệt ai mà không hút năng lượng, tự mình khôi phục chứ?
Sợ mình chậm một chút thì bị người đoạt mất.
Lý Hạo suy nghĩ một hồi, rất nhanh nói: "Phải nhổ bản tôn của cây táo tiền bối đến đây, hấp thu năng lượng, nếu không năng lượng nồng đậm quá mức, sợ rằng sẽ gây ra một số phiền phức."
Nơi đây ngược lại là còn có sáu Yêu Thực, nhưng vốn là địa bàn của năm vị Yêu Thực kia thì hiện tại năng lượng đang nhanh chóng tăng lên, nếu không có người hấp thu, nơi đây chắc sẽ bộc phát một lần năng lượng dâng trào, xử lý không tốt thì toàn bộ Trung Bộ sẽ bị quét sạch.
Lý Hạo lúc này mới nghĩ tới phiền phức đi kèm.
Trước đó giết ít thì cũng không để ý.
Hôm nay một lần giết năm vị, lập tức thiếu đi năm miệng ăn lớn, vấn đề này liền xảy ra.
Thiên Kiếm có chút khó hiểu: "Vậy không giết nữa sao? Hơn nữa, nhổ cây táo tới đây có ích lợi gì không?"
Ông cảm thấy cây táo rất yếu, nhổ tới đây thì có tác dụng gì đâu?
Thêm vào đó, "Cây táo nhổ đi rồi, vậy núi Thiên Kiếm của ta sẽ không bộc phát năng lượng dâng trào đó chứ?"
Lý Hạo dừng một chút, lúc sau mới nói: "Sẽ không đâu."
"Vì sao?"
Thiên Kiếm hỏi lại.
Lý Hạo thật sự không muốn trả lời, vẫn là Hồng Nhất Đường ho nhẹ một tiếng nói: "Ngươi nhìn cây nhỏ kia đi, cũng biết ở đó đói đến mức chỉ thấy da bọc xương, năng lượng bên đó không dư dả, mà còn ăn không đủ no, chết đói tới nơi rồi, ở đâu ra năng lượng bộc phát như thủy triều hả?"
"..."
Thiên Kiếm hơi có vẻ xấu hổ, nói giống như là trách nhiệm của ta ấy.
Ta có tiền sao?
Những năm này, ta có thể kiếm đủ mấy triệu Thần Năng Thạch, đổi lấy chút tài nguyên thì coi như ta có bản lãnh, nếu đám quỷ nghèo Ngân Nguyệt này không phải đi theo người giàu có như Lý Hạo, vậy mà còn hàm ý nói ta nghèo?
Ta mà nghèo thì ta cũng giàu hơn các ngươi đó!
Ngay cả một viên Thần Năng Thạch các ngươi cũng không có mà xài!
Lâm Hồng Ngọc bây giờ đã hiểu, khẽ cau mày nói: "Nói như thế, mấy Yêu Thực khác không được giết chết sao?"
"Giết chết thì không phải không có cách!"
Lý Hạo cười: "Là bây giờ không thể giết, đợi ta nhổ mấy Yêu Thực sắp chết đói tới đây, bình ổn năng lượng dâng trào ở đây thì sẽ có thể tùy ý đánh chết, Yêu Thực chết đói trên đời này còn nhiều lắm!"
Ví dụ như Chiến Thiên thành, tổng cộng còn có 36 vị sắp chết đói rồi.
Nếu là nhổ đến đây, mẫy nơi có năng lượng dư thừa, cấy nhiều một chút, đương nhiên sẽ không có cái gì gọi là bộc phát năng lượng dâng trào.
Nói đùa gì vậy!
Sắp chết đói rồi, còn có thể có dư thừa năng lượng cho ngươi sao?
Phía Ngân Nguyệt đều sắp vỡ đầu đến nơi rồi.
Một chủ thành 37 vị, vậy 8 tòa thì sao?
Sắp đói tới độ muốn bay lên trời rồi.
Cướp thì cướp không lại đối phương, tiểu thụ có thể cướp được một chút cũng đã không dễ dàng, đương nhiên cũng chỉ cướp được một chút, bằng không cũng không trở thành quỷ nghèo kêu ding dong, thấy Lý Hạo có tiền thì lập tức đi theo Lý Hạo.
Đất Ngân Nguyệt lớn như vậy, nhưng năng lượng trong hư không không dư dả một chút nào!
Nếu không cũng không khiến siêu năng đều không có đường sống ở Ngân Nguyệt, buộc lòng phải chạy tới Trung Bộ, Yêu Thực ở Trung Bộ mặc dù cũng không ít, nhưng so với Ngân Nguyệt thì ít hơn nhiều, cộng thêm nơi đây có mỏ lớn, tốt xấu còn có thể miễn cưỡng duy trì, siêu năng còn có thể hấp thu một chút, trong hư không vẫn còn chút sót lại cho siêu năng hấp thu.
Ngân Nguyệt mới là một giọt cũng không dư.
Lâm Hồng Ngọc vội nói: "Vậy nếu cứ như thế này, có thể xảy ra vấn đề gì không?"
"Không có vấn đề gì đâu, bắt giữ được toàn bộ cường giả của 11 gia tộc khác, lại phong tỏa di tích, bọn chúng sẽ không chạy thoát!"
Vốn Lý Hạo không muốn động tới những người này, khiến động tĩnh quá lớn.
Nhưng bây giờ, chắc chắn phải làm vậy.
Nếu không, những Yêu Thực này không biết sẽ gây ra chuyện gì đâu.
Phong tỏa 6 gia tộc còn lại trước rồi tính sau.
Đợi đến khi năng lượng nơi này tiêu giảm một chút, bị hấp thu một chút, lại đi giải quyết từng cái một.
"Còn Hồng Sam tiền bối phải nhanh trở về chỗ ban đầu, ở yên chỗ đó, hấp thu năng lượng hư không, đừng để phía Siêu Năng Chi Thành bộc phát năng lượng trào dâng, nếu không phiền phức rất lớn!"