"Các chủ ăn nói cho cẩn thận!"
Bạch thụ có chút run rẩy.
"Sợ cái gì?"
Phong Vân các chủ cũng có chút sợ hãi, nhưng nghĩ đến gì đó thì lại cười lạnh: "Bây giờ cũng không phải Tân Võ, có gì phải sợ, huống chi, ta nói không đúng sao?"
Thời đại Tân Võ, có Hồng gia của y là gia tộc trong Tứ Hoàng cùng nhau chịu chết, lúc này mới tạo ra huy hoàng của Tân Võ, nếu không, nào có cái gì mà thời đại Tân Võ huy hoàng.
Về phần Lý gia hay Tưởng gia Trấn Tinh gì đó, trong mắt y, đều chẳng đáng gì.
Bạch thụ không nói gì.
Bây giờ nó càng phát hiện ra, các chủ... có lẽ đã xảy ra vấn đề khi chuyển sinh, vậy thì không nên chuyển sinh, dù là lưu lại tinh thần lực, cũng không trở thành như vậy, bây giờ người đã thay đổi rồi.
Chuyện này cũng có thể chính là nhược điểm.
Mặc dù sau khi chuyển sinh là có lợi ích, nhưng vấn đề bây giờ rất nghiêm trọng, các chủ thế mà... dám công khai trào phúng Nhân Vương.
Đây quả thực... là tìm đường chết!
Tân Võ sẽ diệt sao?
Bạch thụ cảm thấy sẽ không như vậy.
Có lẽ thiên địa phân chia, bây giờ khó mà cảm nhận, nhưng một khi thiên địa mở rộng, lời nói này, nếu bị phát giác, khi đó, các chủ chết thì thôi đi, có lẽ ngay cả Hồng gia đều phải bị liên lụy.
Vị Nhân Vương kia thật sự không phải dễ trêu chọc, đừng nói ngươi chỉ là hậu bối của Hồng gia, ngay cả gia chủ Hồng gia, nếu mắng trực tiếp thì có thể không có vấn đề gì, nhưng mắng sau lung thì cũng muốn cẩn thận một chút.
Khiến đối phương tức giận, Tứ Hoàng Ngũ Hoàng gì đó, đều chém hết!
Đương nhiên, cũng không đến mức đó, nhưng lời này mà để Hồng gia nghe thấy thì cũng phải chém ngươi!
Bạch thụ càng bất lực thêm.
Có vài lời là không nên nói.
Vị này mới là chủ nhân chân chính nơi đây, mà nó chỉ là thủ hộ của thành này, mà nhiệm vụ thứ nhất, lại là bảo hộ vị này, không còn gì khác.
Cũng may, Phong Vân các chủ cũng có chút kiêng kị, không dám nhắc tới những chuyện này nữa.
Ngoài miệng nói không sợ, trên thực tế, nói ra thì cũng có chút hối hận.
Y có chút bực bội bất an, gần đây vẫn luôn như vậy, cũng lười trao đổi tiếp với bạch thụ, không kiên nhẫn nói: "Bạch Tôn, cho ta 1000 giọt Sinh Mệnh Tinh Hoa, để ta tu luyện mấy ngày!"
"Các chủ..."
"Nhanh lên, sau này ta lấy được năng lượng của mỏ lớn, tất nhiên sẽ bồi thường cho ngươi!"
"Vâng."
Bạch thụ thở dài trong lòng, không nói gì nữa, ngưng tụ từng giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền, thể nội đã hơi khô cạn.
Trong thành dự trữ rất nhanh sẽ dùng hết.
Các chủ tiêu xài quá nhiều, có đôi khi phung phí lung tung, trước kia là trước kia, trước kia, dưới trướng các chủ, yêu thực Đại Thánh đều có bao nhiêu vị, vô số yêu thực dưới Đại Thánh, ai không cho ba phần mặt mũi?
Nhưng bây giờ không giống với trước đây!
Vẫn phung phí như thế, có lúc chỉ là ban thưởng mà động một chút thì là mấy chục hay trên trăm giọt, có thể không hoang phí không?
Phong Vân các chủ rời đi.
Đại thụ màu trắng hiện ra một khuôn mặt già nua, ngắm nhìn bốn phía, có chút thổn thức, những năm qua, các lão hữu khác gần như đều bị khoét rỗng, bây giờ yên lặng không ra ngoài, mình nếu cứ tiếp tục như thế, cũng sắp rồi.
Cung không đủ cầu!
Thế nhưng không có cách nào từ chối.
Thật hy vọng các chủ khôi phục lại sớm một chút, nếu không... cứ như thế này, thành công như thế nào đây?
Phí hết tâm tư chuyển sinh, lại lợi bất cập hại
....
Bên trong Phong Vân các, bạch thụ mong ngóng các chủ thành thục.
Bên trong Thiên Tinh thành.
Lý Hạo khẽ nhíu mày, con mắt xoay tròn nhìn xung quanh, kì lạ, trước đây dù Quân Pháp Ti hay Hành Chính ti đều mang lại chút cảm giác áp bức, cách phủ Đô đốc Thiên Tinh cũng không xa.
Lần này trở về, những người này ngược lại vẫn còn ở đó.
Nhưng, như ẩn như hiện, giống như lúc này từ trong di tích đi ra, lúc khác lại đi vào, làm gì vậy chứ?
Không chỉ như vậy, hắn còn cảm nhận được khí tức của sự sống.
Có người đang sử dụng vô số Sinh Mệnh Chi Tuyền!
Bên trong phủ Đô đốc Thiên Tinh.
Vương thự trưởng đắc ý nằm trên ghế, tay trái cầm gà, tay phải cầm vịt, Lý Hạo nhíu mày nhìn ông, vị này... Thực sự là... cạn lời.
Mà lúc này, còn có hai con rối đang khá đói bụng ở bên cạnh nhìn.
Bộ dáng rất là hâm mộ!
Vương thự trưởng nở nụ cười: "Không nghĩ tới là hai người các ngươi, thật sự là lâu quá không gặp, phụ mẫu hai vị còn khỏe chứ? Muốn ăn không? Muốn ăn thì kêu Lý Hạo chuẩn bị, mùi vị cũng không tệ..."
Tưởng Doanh Lý làm như hít mũi, cái mũi của con rối tất nhiên sẽ không nhúc nhích, nhưng Lý Hạo hình như nghe được tiếng hít khí.
"Thơm quá!"
"Thơm không? Ăn không được thì ngửi mùi cũng được."
Vương thự trưởng ăn đến mức miệng chảy đầy mỡ, cười to, "Hiệu trưởng của các ngươi vẫn ổn đó chứ?"
"Rất tốt!"
Hai con rối trả lời qua loa, có tốt hay không, ai mà biết được.
Dù sao lão sư cũng không nói.
Về phần vị Vương thự trưởng trước mắt này, các nàng không tính quá quen thân, nhưng đã từng thấy qua, bây giờ ngược lại là nhiệt tình hơn một chút so với những Yêu Thực kia.
Vương thự trưởng vừa ăn, vừa cười nói: "Vậy sẽ phải nhiều phối hợp với Lý Hạo, giết nhiều Yêu Thực hơn, kiếm năng lượng nhiều hơn, có lẽ có thể khôi phục lão sư của các ngươi, đến lúc đó, muốn ăn cái gì cũng có."
"Lão sư rất mạnh, không giống như Vương thự trưởng, Vương thự trưởng quá yếu, dễ dàng khôi phục, lão sư thì rất khó..."
Lý Thắng Trương nói thẳng, lập tức khién Vương thự trưởng nghẹn suýt chết.
Nhưng người ta nói đúng sự thật.
Ông rất bất đắc dĩ, ho khan nói, "Vậy cũng không chắc, ta nhớ lão sư các ngươi cuối cùng cũng không thể bước vào cấp Thiên Vương đúng không? Vậy thì dễ rồi..."
Khoe khoang cái gì chứ.
Lớn tuổi hơn chúng ta nhiều, còn là nhân vật của thế hệ trước, Đại Thánh thì sao nào.
Có muội muội Nhân Vương che chở, còn không đạt đến Thiên Vương...
Vừa nghĩ tới đó, Tưởng Doanh Lý nói: "Nói với chúng ta cũng vô dụng, ngươi nói trước mặt lão sư là hắn chưa bước vào Thiên Vương... Hắn khẳng định sẽ thu thập ngươi, coi chừng bị lão sư bắt lại phạt ngươi chùi nhà cầu 100 năm!"
"..."
Không nói nên lời.
Vương thự trưởng cắm đầu ăn tiếp, đây cũng là nguyên nhân ông không đi gặp vị kia, không muốn gặp, hơn nữa... gặp cũng không để làm gì, địa vị song phương kỳ thật không ngang nhau, năm đó gặp lão tổ Vương gia chứ không phải ông.
Ở Vương gia ông xem như chi thứ nổi bật, cho nên có thể trở thành Cảnh Vệ thự trưởng, nếu tới trước mặt vị kia cũng không có tư cách nói chuyện, chỉ là thừa dịp đối phương còn chưa phục sinh nên mới mới phách lối chút xíu.
Lý Hạo bên cạnh yên lặng nhìn, cũng lười quản.
Lúc này, Vương thự trưởng cũng đã ăn xong, tùy ý xoa tay, nhìn Lý Hạo: "Ngươi đang nhìn gì vậy?"
"Nhìn mấy gia tộc sát vách."
"Ồ!"
Vương thự trưởng cũng nhìn mấy gia tộc kế bên, một lát sau mở miệng nói: "Ai nói Sinh Mệnh Chi Tuyền rất đắt khi ở bên ngoài vậy? Cái tên sát bên, yếu như vậy, uống Sinh Mệnh Chi Tuyền như uống nước... Lãng phí quá!"
"Thự trưởng cảm nhận được sao?"
"Tất nhiên rồi!"
Vương thự trưởng cười to nói: "Chỉ cần ta muốn, cái gì có thể giấu diếm được ta chứ?"
Bây giờ nói mình là thiên hạ đệ nhất cũng không quá chứ hả?
Lý Hạo hơi kỳ quái, hắn cũng cảm giác được, hẳn là nhi tử của Tề Bình Giang đang sử dụng Sinh Mệnh Chi Tuyền, lần trước cảm giác vị ti trưởng đương nhiệm của Quân Pháp ti đại khái chỉ là lực lượng Thần Thông tứ hệ.
Mình mới ra ngoài không tới mấy ngày, hiện tại đối phương chắc đã đến ngũ hệ, vậy là muốn bước vào lục hệ sao?
Thật lãng phí mà!
Bỏ ra bao nhiêu Sinh Mệnh Chi Tuyền đây?
Hành Chính Ti mơ hồ cũng có giống vậy, ti trưởng đương nhiệm Hành Chính Ti, Triệu Hoài Dân, hình như cũng đang tự mình cường hóa.
Giàu quá đi!