Ông nhíu mày, nhìn về trung tâm Thiên Tinh thành, nhìn Lý Hạo: "Lý Hạo, ngươi chắc chắn vị phó soái đó còn sống sao?"
"Chắc chắn! Đương nhiên, là Yêu Thực nói, ta chưa từng qua đó."
"Còn sống..."
Là kiêng kị mỏ lớn bùng nổ sao?
Hay là đối phương không thấy được bọn họ, kết quả Thiên Tinh trấn đã bị hủy diệt rồi?
"Ta muốn đi mỏ lớn một chuyến..."
Lần này ông đi ra ngoài, nhiệm vụ chỉ có một, tra rõ ràng tình huống.
Thời điểm này, vào trong di tích Thiên Tinh trấn, ông muốn xem thử.
Dù sao vị phó soái kia có thể còn sống, bất kể như thế nào, ông đều muốn nhìn xem.
Lúc này, Tưởng Doanh Lý nói thẳng: "Đối phươngcó lẽ là phản đồ còn sống, ngươi đi không phải chịu chết sao? Đối phương dù năm đó chỉ là Bất Hủ, nhưng vẫn luôn trông coi mỏ lớn, coi như là Bất Hủ, tối thiểu cũng là đỉnh phong! Thậm chí bước vào cấp Thánh Nhân!"
"Vậy cũng phải đến xem thử!"
Vương thự trưởng nhíu mày, Tưởng Doanh Lý tức giận nói: "Thực lực không đủ còn cậy mạnh!"
Lời nói này ra, quá đả kích người.
Vương thự trưởng có chút phụng phịu, Lý Hạo xen vào nói: "Không đến mức là Thánh Nhân chứ? Nếu là Thánh Nhân, bọn Kinh Cức Mân Côi còn dám nghĩ cách, song phương hình như đã từng tranh đấu."
"Người ta nói không chừng cố ý không quan tâm đối phương đấy? Dù sao Yêu Thực ở đây hấp thu nguồn năng lượng, còn có thể trì hoãn thời gian bùng nổ của mỏ lớn mà."
Đúng, cũng có chút đạo lý.
Hiện tại Lý Hạo nhìn thoáng qua Vương thự trưởng, ngươi mới ra ngoài, sẽ không phải muốn đi chịu chết chứ?
Dù người ta chỉ là Bất Hủ đỉnh phong, ngươi cũng chỉ mới Bất Hủ sơ kỳ.
Mấu chốt là, người kia chưa hẳn ngủ say, có lẽ vẫn đang sống đây này.
Lúc này mới đáng sợ!
Về phần là địch hay bạn, hiện tại tốt nhất là coi thành địch nhân, nếu không hối hận không kịp.
Sắc mặt Vương thự trưởng khó coi.
Đả kích người khác quá đi!
Lý Hạo khuyên: "Nếu không chờ một hồi, chờ thực lực chúng ta cường đại hơn, ta giết chết người Phong Vân các, giết Yêu Thực, có lẽ thự trưởng hấp thu vật chất Bất Diệt thì có thể cường đại hơn rồi?"
Hiện tại đi cái gì mà đi!
Trông cậy vào ngươi ra ngoài giúp ta làm việc này việc kia, đừng có chuyện gì cũng chưa làm thì đã bị người khác giết, vậy không phải ta đã thua thiệt lớn sao?
Vương thự trưởng ngược lại không nghĩ nhiều, suy nghĩ một phen, khẽ gật đầu: "Cũng có lý..."
Đương nhiên, ông không biết ý nghĩ của Lý Hạo, nếu không đại khái tức chết mất.
Thì ra, ngươi đã nghĩ là ta sẽ bị người xử lý sao?
Đang nói thì ông bỗng nhiên nhìn thoáng qua bên ngoài bình chướng, bỗng nhiên cười nói: "Thú vị."
"Hửm?"
"Ta hình như cảm nhận được một ít gì đó... có lẽ Kinh Cức Mân Côi muốn ra tay."
Lý Hạo khẽ giật mình, Vương thự trưởng nhắm mắt cảm nhận một phen, "Cảm giác này, nơi đây phủ thống soái hình như có chút động tĩnh, có thể là muốn khởi động đại trận gì... Được rồi, mặc kệ đi, có lẽ có trò hay để xem."
Lý Hạo có chút mù mịt.
Liên tưởng đến cái gì đó, nghĩ đến khi nãy những người kia không ngừng thôn phệ Sinh Mệnh Chi Tuyền, trong lòng khẽ động: "Ý của thự trưởng là... Kinh Cức Mân Côi có lẽ muốn đoạt mỏ?"
Vương thự trưởng gật đầu: "Người bình thường cảm giác không được, nhưng trận pháp khởi động thì chúng ta vẫn có thể cảm giác được mấy phần, thành trì bình thường có hai trận pháp, hoặc là ba. Một cái là do quân đội khởi động, một cái là do phủ thành chủ khởi động, một cái là do Yêu Thực thủ hộ khởi động... Hiện tại có chút động tĩnh, ngươi nhìn xuống đất mặt thì biết."
Lý Hạo cúi đầu nhìn, nhưng cũng không thấy gì.
Nhưng khi hai mắt hiện ra màu đỏ như máu, trong mắt Lý Hạo khẽ nhúc nhích, hình như thấy được một chút đường vân năng lượng, đây là... trận pháp sao?
Mà Vương thự trưởng phán đoán, "Năng lượng không phải quá dư dả, khởi động cần thời gian, có vẻ Yêu Thực thủ hộ đại khái có thể khởi động thành công cái này, nhưng phủ thống soái... có thể khởi động sao?"
"Bọn họ có sư trưởng!"
Lý Hạo nghĩ tới điều gì, vội vàng mở miệng.
"Vậy thì có cơ hội đấy!"
Nói đến đây, trong lòng boăn khoăn nói: "Như vậy thì vị phó soái đó thật sự có thể trở thành Đại Thánh, nếu không, Kinh Cức Mân Côi kỳ thật không yếu, hơn nữa có Yêu Thực khác, nhưng còn muốn khởi động trận pháp... Cẩn thận như vậy, thú vị."
Nói đến đây thì bật cười: "Cũng thật trùng hợp, vừa vặn ta ở đây, bằng không, thật đúng là không có trò hay để xem."
Lý Hạo trong nháy mắt đau đầu.
Những người này muốn đoạt mỏ?
Thế nhưng... đó là đồ dự bị của ta đó!
Hắn nhất định phải có được cái thứ này.
Lý Hạo ngay lúc này có chút xoắn xuýt, vị trí Phong Vân các bị phát hiện, hiện tại hoàng thất và Cửu Ti hình như muốn hợp tác thăm dò mỏ lớn, vậy ta phải làm sao bây giờ?
Lý Hạo thật sự đau đầu.
Liền vội vàng hỏi: "Thự trưởng, khởi động trận pháp này cần bao lâu?"
"Khó nói, phải xem vị sư trưởng của đối phương có thể tìm được hạch tâm của trận pháp hay không, có thể khởi động trận pháp hay không... phải cần vài ngày, nếu không thì rất khó, hơn nữa cần rất nhiều Thần Năng Thạch."
Vừa nói vừa nghĩ: "Sư trưởng... Thiên Tinh thành còn có thể sinh ra sư trưởng mới? Kỳ quái!"
Lắc đầu, trừ phi là đích truyền của quân đội năm đó, bằng không, rất khó trở thành sư trưởng.
Đương nhiên, ông cũng không phải quá để ý những thứ này.
Tựa như nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên cười nói: "Dưới tình huống bình thường, trận pháp trong thành cần các phương phối hợp mới được, bây giờ đối phương khởi động trận pháp... nếu ngươi muốn kéo dài thời gian, kỳ thật cũng đơn giản."
"Làm thế nào?"
"Để Đế Vệ điên cuồng hấp thu năng lượng phụ cận, rút bớt năng lượng, không để cho đối phương nhanh chóng hoàn thành khởi động trận pháp, vì khởi động trận pháp, đối phương chỉ có thể không ngừng bổ sung năng lượng, cho đến khi Đế Vệ không hấp thu quấy nhiễu được nữa mới thôi, hút tầm vài ngày, để bọn họ chảy máu nhiều chút!"
Lý Hạo trong lòng khẽ suy tư, nhưng như vậy thì tiểu thụ sẽ không thể hành động cùng với mình.
Được rồi, mặc kệ nó!
Về phần mạch khoáng, thật ra hiện tại Lý Hạo không vội,có lẽ có Đại Thánh ở đó, vội cái gì, trước tiên giải quyết Phong Vân các, lấy được bảo vật, tự mình dò xét thực lực, kể từ đó mới có thể trăm phần trăm xác định thực lực của đối phương, sau đó tính tiếp.
Nếu không được thì thử một chút, có thể mời vị kia hiệu trưởng ra ngoài không, nếu không Lý Hạo nào dám trêu chọc Đại Thánh.
Hắn biết rõ sự cường đại của Đại Thánh!