Giao thừa.
Từ phủ.
Đám người Từ Khánh tử vong, Từ phủ còn từng bị Lý Hạo dùng một mồi lửa đốt gần hết, bây giờ, phủ đệ trùng kiến lại, nhưng so với trước đó thì có vẻ kém cỏi hơn rất nhiều.
Bây giờ, gia chủ Từ gia là đệ đệ của Từ Khánh, Từ Hoan.
Vị nam tử này tuổi gần 40, chỉ vừa tiến vào tráng niên mà lúc này lại có vẻ hơi già nua, vành mắt màu đen, sắc mặt nghiêm túc.
Trên đại điện, trừ Từ Hoan ra thì còn mấy vị cường giả, trong đó có cả hai vị Thiên Địa tướng quân, giờ phút này bọn họ đã bước vào cấp độ Thần Thông.
Quang Minh Kiếm đã giết nhiều người trong số tám đại tướng quân, Lý Hạo cũng giết một người, hiện giờ chỉ còn lại Thiên Địa tướng quân, bởi vì trong trận vây giết Lý Hạo lúc trước, bọn họ lựa chọn đến tọa trấn trong quân nên mới thoát khỏi một kiếp.
Từ Hoan xoa huyệt thái dương, âm thanh náo nhiệt bên ngoài giờ cũng không bằng năm đó.
Hiện giờ Định Biên có vẻ hơi tĩnh mịch.
Trầm mặc một hồi, Từ Hoan mở miệng: "Trung Bộ truyền tin tức đến, cửu ti và hoàng thất đều đã bị xử lý, Lâm Hồng Ngọc của Siêu Năng Chi Thành cũng đầu hàng, 12 thế gia có 11 nhà bị diệt, ngay cả Lâm gia thì cũng chỉ còn mấy vị Thần Thông, để giữ chữ tín với Lý Hạo, Lâm Hồng Ngọc đã giết cả người trong nhà! Độc phụ này tâm tư thật ác độc!
Bây giờ Đông Bộ bất ổn, đám người Du Tiều, Đông Cực Hầu dùng danh nghĩa Lý Hạo để uy hiếp chúng ta..."
Từ Hoan nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, chấp chưởng Từ gia.
Nhưng sau khi nắm quyền mới nhận ra Từ gia đã tràn ngập nguy hiểm, bây giờ còn bị ba bên uy hiếp, náo động không ngừng khiến hắn ta mỏi mệt không chịu nổi.
Nói đến đây, hắn ta nhìn về phía đám người: "Từ gia có di tích nhưng chưa từng khai thác quá sâu, di tích của Từ gia không thể coi thường, nghe nói Trấn Tinh thành là thánh địa văn minh cổ..."
Phía dưới, Thiên Tướng quân không nhịn được lên tiếng: "Công gia, nghe nói Ngân Nguyệt thế giới chỉ là một thế giới phụ thuộc từ văn minh cổ, nơi đây thật sự có thánh địa sao?"
Từ Hoan chậm rãi đáp: "Dù không phải nhưng dám lấy tên tuổi như vậy thì cũng không thể coi thường, không phải thứ mà di tích khác có thể so sánh. Vậy nên ta quyết định sẽ khai phá Trấn Tinh thành, theo ta được biết, gần đây di tích có động tĩnh, sâu trong di tích truyền ra khí tức cường hãn, ta muốn dẫn người xâm nhập dò xét, có lẽ... Đây là cơ hội cuối cùng của Từ gia ta!"
Đám người nhìn nhau.
Có đôi khi di tích cũng rất nguy hiểm.
Những năm qua, Từ gia chỉ dám hoạt động bên ngoài di tích, lần trước Từ Khánh từng muốn mời Lý Hạo cùng tiến vào, kết quả đã bị Lý Hạo cự tuyệt.
Nhưng hôm nay, Từ Hoan không quan tâm đến những vấn đề đó nữa.
Nghe nói Trấn Tinh thành là thánh địa văn minh cổ, có một đám Đế Tôn.
Đương nhiên là không ai biết Trấn Tinh thành của Ngân Nguyệt thế giới thực sự ra sao, có phải là thánh địa chân chính hay không, dù mọi người cảm thấy khả năng này không lớn, nhưng kiến tạo thành trì như vậy ở đây thì cũng tuyệt đối không thể coi thường.
Từ gia có được di tích như vậy mà suýt chút nữa bị diệt tộc, Từ Hoan cực kỳ không cam lòng.
Lần này, hắn ta hạ quyết tâm, bất chấp nguy hiểm, đã đến nước này thì còn quan tâm làm gì nữa?
Nếu có thể thu hoạch thật nhiều chiến lợi phẩm trong di tích, Từ gia sẽ có cơ hội xoay người.
Nếu không, kết cục của bọn họ sẽ là diệt vong!
Từ Hoan lại mở miệng: "Ta chuẩn bị mang theo vài cường giả Định Quốc quân tiến vào, nếu thành công thì Từ gia sẽ có cơ hội mới, nếu không... Chúng ta không thể thoát ra, đại lục phương Đông sẽ đổi chủ!"
Hắn ta nhìn về phía đám người: "Chư vị tướng quân sẽ tiến vào cùng ta, hay là..."
"Đương nhiên là cùng tiến cùng lùi với công gia!"
Đám người nghiêm nghị đáp lại, kỳ thật bọn họ cũng biết rằng hiện giờ đã không còn đường lui.
Từ Hoan tươi cười: "Tốt, vậy nhân lúc Lý Hạo còn bận rộn tại Trung Bộ, ba tổ chức lớn tiến đến phương Bắc, hôm nay ăn tết, các thế lực xung quanh sẽ không vội tiến công... Chúng ta sẽ tiến vào di tích ngay trong hôm nay!"
"Tuân lệnh!"
Đám người nghiêm mặt, đi chuẩn bị để tiến vào di tích.
Trấn Tinh thành là thánh địa thượng cổ.
Đám người có chút chờ mong, có lẽ Từ gia thật sự sẽ có cơ hội lật ngược thế cờ.
...
Hôm nay là ngày giao thừa, Tứ Phương đại lục và Trung Bộ đều không xảy ra chiến tranh quy mô lớn.
Trong di tích, Lý Hạo nhìn mô hình thân thể to lớn trước mặt, khẽ tươi cười.
Một tuần cố gắng cuối cùng đã có một chút thành quả.
Giờ phút này, mô hình giống Lý Hạo như đúc kia tựa như tinh không hư ảo, trong cơ thể như đang ẩn chứa cả vũ trụ lấp lánh.
Lúc này, trong di tích có rất nhiều người.
Tất cả mọi người đều đang quan sát, cả mấy vị nữ võ sư cũng nhìn mô hình sau đó lại nhìn Lý Hạo, Lý Hạo thản nhiên, coi như không thấy hành động của các nàng, hắn cười hỏi: "Trưởng phòng tiền bối, thế này là xong rồi sao?"
"Không hẳn, nhưng miễn cưỡng có thể sử dụng."
Hắc Khải nhìn về phía mô hình khổng lồ, nở nụ cười: "Ngươi thử đi!"
Lý Hạo ngưng tụ một thần văn đưa vào trong trái tim mô hình.
Trong trái tim, một khóa siêu năng hiện ra, dung nhập thần văn, liên kết với nó, không ngờ nó lại rút ra một chút lực lượng sinh mệnh từ trong hư không.
Hắc Khải giải thích: "Không thể mô phỏng lực lượng hạo tinh của Hạo Tinh giới nên đã dùng sinh mệnh lực để thay thế, hiệu quả có lẽ không hoàn toàn giống nhau nhưng cũng có thể sử dụng."
Lý Hạo gật đầu, lúc này, toàn bộ mô hình bắt đầu chuyển động.
Trái tim như một lỗ đen dần dần lộ ra một chút kim quang, nó bắt đầu hút lấy năng lượng sinh mệnh mô phỏng Hạo Tinh giới.
Đám người nhìn không dời mắt!
Bọn họ đều cảm thấy khó tin, một mô hình mà thôi thế mà lại có thể tu luyện, nó làm bằng cách nào?
Lúc này, vô số khóa siêu năng xuất hiện.
Lý Hạo đưa từng miếng thần văn vào trong đó, sau đó nhìn về phía những người khác: “Mọi người có thế và thần văn mình am hiểu, hãy lựa chọn vị trí đối ứng để dung nhập, cùng vận chuyển dựa theo mệnh lệnh của ta!"
Trong nháy mắt, vô số thần văn hiện ra, dung nhập vào mô hình.
Nếu là người thật thì sẽ không thể làm được, nhưng mô hình thì có thể dung nạp vạn vật.
Các vị võ sư và Thần Thông đều tràn đầy hứng thú.
Lý Hạo cũng bắt đầu điều khiển thần văn.
Các khóa siêu năng giả lập được thần văn bao lấy, Lý Hạo khẽ quát: "Thần văn chui vào tầng không gian thứ 2!"
Đám người nhanh chóng điều khiển thần văn chui vào Hạo Tinh giới giả lập.
Trong chớp nhoáng, trên mô hình ít đi rất nhiều khóa siêu năng.
Lúc này, những thứ còn lại đều là khóa siêu năng không thuộc tính và một phần khóa siêu năng có thuộc tính nhưng không có người điều khiển, đống khóa vốn phức tạp đã ít đi rất nhiều.
Giờ phút này, hệ thống vốn phức tạp đã trở nên rõ ràng hơn nhiều.
Ánh mắt Lý Hạo khẽ dao động, nhìn về phía mô hình.
Đám người Viên Thạc cũng đang nhanh chóng tính toán, phác hoạ gì đó, trước mặt Viên Thạc xuất hiện một trang giấy, ông nhanh chóng tô tô vẽ vẽ, dần dần, sắc mặt càng ngày càng quái dị.
Sau đó Viên Thạc trầm giọng nói: "Như thế vẫn chưa đủ, tiền bối, tiêu trừ toàn bộ khóa siêu năng thuộc tính trước đã!"
Hắc Khải không nhiều lời, những khóa siêu năng thuộc tính không có người điều khiển bị ông điều khiển ẩn giấu đi.