Hắc Khải sửng sốt nhìn Lý Hạo, giờ khắc này, ánh mắt ông rất phức tạp.
Vương thự trưởng không nhịn được lên tiếng: "Ban đầu, đại học võ khoa không tồn tại, về sau, sư thúc gia gia -Trương Chí Tôn mở rộng đại học võ khoa trên khắp thiên hạ, ông ấy trở thành bộ trưởng giáo dục, thế là bình dân có bệ đỡ để vươn lên..."
"Nhân Vương hay vị Đế Tôn Chiến Thiên thành, cả Huyết Đế Tôn cũng vậy, năm xưa đều là giai tầng bình dân tốt nghiệp từ đại học võ khoa..."
Lý Hạo cảm khái: "Trương Chí Tôn ư? Quả là không tầm thường! Ta cũng hi vọng thời đại này có người giúp ta, giúp thời đại và thiên địa này lập ra Văn Đạo! Lập nên đạo của thiên địa, lập đạo vạn thế!"
Hắn quay đầu nhìn đám người: "Chư vị tiền bối, ai có thể giúp ta, giúp thế giới, giúp thương sinh lập đại đạo đây?"
"..."
Tất cả mọi người biến sắc.
Phổ biến Võ Đạo khắp thiên hạ, đưa đại học võ khoa đến khắp nơi, tuyên truyền giáo dục rộng rãi, phá vỡ sự phân chia giai tầng như thời Tân Võ ư?
Trong đám người, sắc mặt Hồng Nhất Đường liên tục thay đổi.
Ý nguyện của Lý Hạo quá lớn!
Mở học phủ, thành lập trường học, mở rộng giáo dục, hắn đều có thể làm được, đồng thời cũng đang tiến hành.
Nhưng Lý Hạo không chỉ muốn điều đó.
Hắn muốn một Trương Chí Tôn của thời đại này!
Ai có thể sánh vai với hắn vẽ lên con đường vạn thế thái bình!
Đặt nền móng cho Ngân Nguyệt, cho thời đại mới, khai sáng cơ nghiệp, trải phẳng con đường phía trước...
Một bên, Hắc Khải biến sắc.
Đó là gia gia của ông! Nhân Vương kính trọng ông ấy!
Ngày hôm nay, kẻ có tiềm lực nhất thời đại mới cũng nói rằng hắn muốn một vị Chí Tôn như vậy, muốn có một người có thể cùng hắn sáng tạo tân đạo, xây dựng thời đại mới!
Ai có thể làm được?
Một người chưa bao giờ gặp gia gia mà lại tôn sùng ông ấy như thế khiến ông rất hài lòng, thế nhưng hiện giờ ông đang nghĩ rằng, ai có thể sánh bằng gia gia?
Vào thời khắc này, Hồng Nhất Đường ngẩng đầu, nói khẽ: "Không dám sánh vai với Trương Chí Tôn Tân Võ, Hồng mỗ nguyện nhận lấy trách nhiệm này, giảng đạo khắp thiên hạ, suy yếu ảnh hưởng của giai cấp, dọn dẹp bớt bụi gai cho thời đại mới!"
Một bên khác, Viên Thạc bỗng nhiên thở dài một tiếng: "Ta cũng nguyện nhận lấy trách nhiệm này, biên soạn tài liệu giảng dạy Võ Đạo, mở rộng tân Võ Đạo, thành lập viện nghiên cứu Võ Đạo, từ đây không thuộc về giang hồ rồi!"
Một tiếng thổn thức, một tiếng cảm khái, thở dài một tiếng.
Không về giang hồ...
Nhưng đây là vì đồ đệ của ông, cũng là vì thời đại, thiên địa, thế giới của bọn họ.
Lý Hạo bật cười: "Không, lão sư, giang hồ ở ngay trong lòng, trong chính thiên hạ này, ta đã nói rồi, nơi ngươi nhìn đến, không có nơi nào mà không phải là giang hồ! Những gì chúng ta thấy, chúng ta làm đều chứng tỏ chúng ta là người giang hồ! Chư vị, thời đại này quá vô tri, quá ngu muội, quá lạc hậu... Chúng ta biến nó thành giang hồ không tốt sao?"
Đám người tinh thần chấn động, liên tiếp hô vang: "Nguyện Võ Đạo hưng thịnh, giang hồ trường tồn, thời đại quang minh!"
Chúng ta đang khai sáng thời đại!
Trách nhiệm này chúng ta sẽ cùng đón lấy!
Giờ khắc này, dường như tất cả mọi người đều có chút gì đó thay đổi, người giang hồ, cả thiên hạ đều là giang hồ, cùng hợp lực mở rộng giáo dục, Võ Đạo và cả kỹ thuật, cải thiện sinh mệnh.
Đúng vậy, không chỉ có Võ Đạo.
Người người đều là siêu phàm, thế giới ấy sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất, lực lượng không còn bị lũng đoạn, giai tầng sẽ hoàn toàn bị phá vỡ!
...
Giờ khắc này, đám yêu thực, Hắc Báo, Vương thự trưởng, kể cả Hắc Khải đều có chút hoảng hốt.
Có lẽ bắt đầu từ thời khắc này, thời đại mới sẽ bắt đầu toả sáng.
Mà những người trước mắt này chính là những người sẽ dẫn thời đại mới đi về hướng huy hoàng.
Ma Kiếm Lý Hạo, Ngũ Cầm Vương Viên Thạc, Địa Phúc Kiếm Hồng Nhất Đường, Thiên Kiếm, Bá Đao, Bắc Quyền, Quang Minh Kiếm, Bệnh Tháp Quỷ, Thực Nhân Ma...
Hắc Khải yên lặng đứng nhìn, trái tim ngừng đập, dòng máu lạnh băng dường như bắt đầu ấm dần lên.
Từ trước tới nay ta chưa từng dám nói rằng mình muốn làm gia gia thứ hai.
Hôm nay, ở nơi đây, một đám người nhỏ yếu vô tri lại nói rằng, có lẽ bọn họ không dám sánh vai, nhưng bọn họ sẽ làm, sẽ giảng đạo khắp thiên hạ, sẽ vẫn tiêu dao tựa giang hồ.
Gia gia... đây chính là tấm lòng cường giả mà ngươi thường nói sao?
Kẻ mạnh chưa chắc là vì thực lực mạnh.
Tâm mạnh cũng là mạnh!
Giờ khắc này, trong lòng Hắc Khải có muôn vàn suy nghĩ, ông bỗng nhiên trầm giọng nói: "Ta từng quản lý đại học võ khoa, có gì không hiểu, không biết thì có thể đến hỏi ta! Đám học sinh kia của ta cũng biết một chút, Tân Võ không còn, đạo vẫn còn, tâm vẫn còn!"
Lý Hạo giật mình, nghiêng đầu nhìn ông, Trương An mỉm cười, sau đó biến mất: “Ta đi tu luyện đây!"
Vương thự trưởng do dự một lát, sau đó bỗng lên tiếng: "Ta không kịp tham gia thời đại tất tranh Tân Võ, không là một phần của thời đại Nhân Vương quật khởi... Lý Hạo, ta muốn đổi thân thể, ta muốn tham dự vào thời đại này!"
Lý Hạo nhìn ông, Vương thự trưởng nghiêm túc nói: "Ta là người Tân Võ, không thể thay đổi, nhưng người Tân Võ không phải kẻ ác, ta muốn tham dự vào thời đại này, dù là ở bất cứ thời đại nào, người Tân Võ đều sẽ tranh thủ một cơ hội!"
Võ Đạo tất tranh!
Cơ hội đang ở ngay trước mắt, ta muốn tranh thủ một lần.
Lý Hạo cười, gật đầu: "Có thể! Nhưng ta cần suy nghĩ lại một chút, để có thân thể mới có lẽ cần sống lại, thực lực sẽ suy yếu đi rất nhiều..."
"Không quan trọng!"
Vương thự trưởng nhe răng cười một tiếng!
Ta là người Tân Võ, nhưng ta muốn gia nhập thời đại này, ôm thời đại mới!