Giờ khắc này, Vương thự trưởng không nhịn được nói: "Làm người Tân Võ, nhưng ta cũng không dám xác định Tân Võ còn tồn tại hay không... Ngươi... sao lại chắc chắn như vậy?"
Hình như Lý Hạo còn có lòng tin hơn đám người Tân Võ bọn họ!
Hắn nói Tân Võ có khả năng cao là vẫn còn ở đó.
Vì sao?
Lý Hạo cười: "Bởi vì ta cảm thấy người từng đi qua bụi gai sẽ không dễ dàng bị đánh bại! Ở bất kỳ thời đại nào, khi bọn họ đã trải qua vô số nguy hiểm, đạt đến thành công, chỉ cần sau này không quên ước nguyện ban đầu thì sẽ không thể bị hủy diệt, dù nhục thể không còn nhưng tinh thần trường tồn! Chỉ cần vẫn còn Nhân tộc thì Tân Võ sẽ vẫn còn ở đó."
Vương thự trưởng sửng sốt.
Giờ phút này, sâu trong khoáng mạch, Trương An cũng sửng sốt.
Người đi qua bụi gai...
Đúng vậy.
Đám người Nhân Vương kia có ai chưa từng trải qua gian nan trắc trở?
Một bước một dấu chân, từng bước đi lên, vượt qua bao nhiêu cửa ải khó khăn, gặp phải bao nhiêu nguy hiểm, từ không tới có, khai sáng một thời đại, kéo dài huy hoàng mấy ngàn năm!
Bọn họ thật sự sẽ tiêu vong sao?
Vậy mà đám người Tân Võ bọn họ còn không có lòng tin vào những người kia như Lý Hạo.
Lý Hạo không nói thêm gì nữa.
Nhưng hắn cảm thấy Nhân Vương và những vị Chí Tôn trong miệng đám người Tân Võ kia đã trải qua nhiều cực khổ như vậy mà vẫn không thay đổi, hoàn toàn như trước đây, dạng người như vậy có thể dễ dàng bị đánh bại sao?
Nói hủy diệt là hủy diệt ư?
Không thể nào!
Có lẽ bọn họ gặp phải cường địch hoặc là điều gì đó khác, nhưng chỉ cần còn sống, đám người này tuyệt đối sẽ không bị đánh bại dễ dàng.
Hắn có chút cảm động lây.
Hắn cảm thấy những gì mình trải qua kém xa đám người kia, nhưng hiện tại hắn cảm thấy rằng mình của bây giờ đã kiên cường cứng cỏi gấp trăm ngàn lần so với thời kỳ ở Ngân Thành.
Trái tim hắn đang trở nên cường đại hơn!
Khó khăn, địch nhân, những điều bí ẩn và nỗi sợ hãi đều không thể đánh gục được hắn!
Ngay cả ta còn như vậy thì những người kia sao có thể gục ngã được?
Nếu bọn họ bị đánh bại thì chỉ có thể là do địch nhân quá cường đại, cường đại đến mẽ không cho bọn họ bất cứ cơ hội phản kích nào, bị hủy diệt trong nháy mắt, nếu là vậy thật thì chẳng còn gì để nói nữa.
Nhưng có khả năng đó xảy ra sao?
Lý Hạo cảm thấy Ngân Nguyệt thế giới thoát ly chủ thế giới chưa lâu, trước đó không thoát ly chứng tỏ nó vẫn đang nằm trong phạm vi Tân Võ, tức là Tân Võ vẫn còn đó.
Nhiều năm qua vẫn kiên trì được thì sẽ không dễ dàng biến mất.
Giờ phút này, Vương thự trưởng đang ngẫm lại những lời này, ông không cảm thấy lựa chọn của mình là sai lầm, ông là người Tân Võ, nhưng ông lựa chọn ôm thời đại mới này để trở nên cường đại và cả vì người Tân Võ.
Chỉ là con đường khác biệt, đạo khác biệt mà thôi, làm vậy không có nghĩa là cắt đứt tình cảm và thân phận.
...
Lý Hạo trấn an những tồn tại thời đại Tân Võ kia.
Những ngày qua tiềm tu khiến hắn đã hiểu thêm về những tồn tại thời đại Tân Võ này, cũng có thêm chút tha thứ và lý giải, hoặc nên nói rằng hắn có một chút tán thành bọn họ.
Thời đại khác biệt, tộc đàn khác nhau, nhưng có thể tìm ra điểm chung, gác lại những bất đồng.
Vũ trụ mênh mông, không có khả năng đi tiêu diệt hết Đại Thiên thế giới.
Huống chi, trên bản chất Tân Võ và Ngân Nguyệt là quan hệ truyền thừa, ở rất gần nhau, dù Ngân Nguyệt tách ra độc lập thì cũng có thể làm minh hữu, hoặc là hai văn minh song song không liên quan gì để phát triển.
Cũng chính vì vậy nên lúc này Lý Hạo mới trấn an những yêu thực này.
Nếu là trước đây... hắn không đề phòng bọn họ đã là không tệ rồi. Những yêu thực này lựa chọn từ bỏ bản tôn, có lẽ hắn sẽ vụng trộm vui mừng bởi vì sẽ có thêm không ít xác yêu thực.
Lý Hạo tâm tình cực tốt thu dọn một chút, đứng dậy cười nói: "Vậy tất cả mọi người ra ngoài hít thở không khí đi, tu luyện mãi cũng không tốt, ra ngoài gặp Lâm thành chủ một chút, thương thảo chuyện nên làm thế nào để nhanh chóng mở rộng truyền bá Võ Đạo!"
"Được!"
Đám người vui vẻ, nhao nhao đi ra ngoài.
Phía sau truyền đến giọng Trương An: "Đạo xuất hiện, đại đạo vững chắc hơn rất nhiều, thiên địa cũng bắt đầu ổn định, tốc độ phải nhanh lên, nhanh chóng rút ra năng lượng, nếu không khôi phục lần hai sẽ bắt đầu! Ngoài ra, phương pháp này không thể kéo dài mãi, nó chỉ có thể trì hoãn một thời gian, người tu luyện nhiều, thổ nạp cân bằng, thiên địa sẽ càng ngày càng vững chắc, ban đầu hấp thu lực lượng thiên địa thì sau này cũng sẽ trở lại thôi..."
Đây là một vòng tuần hoàn.
Tồn tại cường đại thổ nạp sẽ có hiệu quả rèn luyện thiên địa.
Bởi vì rút ra càng nhiều năng lượng đạo tắc vũ trụ từ Hạo Tinh giới, thiên địa cũng sẽ lớn mạnh theo.
Chỉ có ban đầu mọi người chủ yếu rút năng lượng từ thiên địa để tu luyện sẽ dẫn đến tình trạng năng lượng hao hụt.
Lý Hạo hiểu rõ: "Ta hiểu, đa tạ tiền bối nhắc nhở."
Khôi phục lần hai chắc chắn sẽ bắt đầu, Lý Hạo không có cách nào kéo dài nó quá lâu.
Một khi khôi phục, có lẽ sẽ xuất hiện tồn tại cấp độ Bất Hủ, Thánh Nhân, thậm chí là cả Thiên Vương, khi đó sẽ là thời khắc nguy cơ chân chính của Lý Hạo.
Lý Hạo biết điều này, tất cả mọi người đều biết.
Vậy nên, cửu ti, hoàng thất và cả ba tổ chức lớn vẫn luôn chờ đợi khôi phục lần hai xảy ra, bởi vì Lý Hạo và đám người Ngân Nguyệt kia có vẻ không muốn lợi dụng Tân Võ để đối kháng với Tân Võ, mà là tự mình độc lập đối kháng!
Nếu không nguyện ý thỏa hiệp thì rất có thể sẽ xảy ra xung đột.
...
Lý Hạo ra khỏi di tích, hắn cười một tiếng.
Lần này, Trương An có một chút thay đổi, nhân vật Tân Võ sơ kỳ này – vị cháu trai của Chí Tôn này dường như không còn mất hết hi vọng như trước đó.
Đám người ra khỏi di tích.
Lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy có gì đó đã thay đổi.
Hồng Nhất Đường bỗng nói: "Quả thật thiên địa đã vững chắc hơn, không chỉ như vậy, sau khi chúng ta trở về, tiếp xúc với thiên địa nhiều hơn, có thể nhận thấy rằng thế đang sôi trào!"
Viên Thạc gật đầu: "Năng lượng sinh động động, thế rõ ràng hơn! Đại thế của thiên địa đã thân cận hơn với chúng ta một chút, dung thế trong thiên địa có cảm giác rõ ràng hơn."