Thanh âm y không lớn, lại băng hàn: như thế "Không ai có thể! Dù trở thành chủ nhân của thế giới này, cũng không thể! Đối mặt Nhân Vương, chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Cho nên, chúng ta cũng đang muốn sống, rõ chưa? Không phát động chiến tranh, không tử thương vô số, người chết chính là chúng ta! Không đơn giản chỉ cần khởi xướng chiến tranh, chúng ta cũng cần phải giết chết một số người...giết long trời lở đất! Đương nhiên, tốc độ chúng ta giết người, chưa hẳn nhanh bằng chiến tranh, hơn nữa tính nguy hiểm rất lớn...nhưng vô luận như thế nào, phải nhanh mở ra lần khôi phục thứ hai, rõ chưa?"
"Đã rõ!"
Đám người đồng loạt đứng nghiêm!
Đây là một đám người, năm đó phản bội Tân Võ, hoặc là bọn hắn có nhược điểm nơi tay, hoặc là ghen ghét, hoặc là không chịu đựng được, hoặc là không cam lòng...tóm lại, tại thời đại đó, bọn hắn phản bội Tân Võ, phản bội Nhân Vương.
Đã cách nhiều năm, thiên địa còn chưa bị khống chế, kế hoạch ban đầu bị phá hoại, xuất hiện tân đạo, xuất hiện chưởng đạo giả mới.
Chuyện này cho thấy... nếu còn không chiếm được Ngân Nguyệt, có lẽ sẽ không còn cơ hội.
Mục tiêu của bọn hắn rất đơn giản, nắm giữ thiên địa, mang theo Ngân Nguyệt chạy thoát, Ngân Nguyệt rất trọng yếu, đây là thế giới được phân ra từ thế giới chủ, một khi chấp chưởng Ngân Nguyệt, sẽ có hi vọng truy ngược về cội nguồn, công phá thế giới chủ!
Khi đó, Nhân Vương chết rồi, Thương Đế chết rồi, bọn hắn mới có hi vọng sống.
Lúc này, nơi xa, một tôn cường giả toàn thân kim quang, thanh âm trầm thấp: "Tướng quân, đất Hồng Nguyệt, có thể cung cấp một chút trợ giúp cho chúng ta hay không?"
Nam tử quay đầu, nói khẽ: "Bọn gia hỏa Hồng Bào, làm việc vô năng, có thể trợ giúp chúng ta cái gì? Mấy tên gia hỏa ở đất Hồng Nguyệt, mạnh thì có mạnh, đầu óc cũng không nhanh nhẹn, lãnh tụ của bọn họ, bị phong ấn ở phụ cận Tinh Môn, hiện tại cũng đang mưu đồ giải phong ấn cho vị đó, sao còn có thời giờ và tinh lực, cung cấp trợ giúp cho chúng ta? Dựa vào người không bằng dựa vào mình...lựa chọn phản bội, là do chính chúng ta lựa chọn! Đến thời điểm cần thiết, cũng sẽ làm sạch luôn người Hồng Nguyệt! Ngân Nguyệt, là thứ căn bản khi chúng ta đàm phán...người Hồng Nguyệt hi vọng cướp đoạt Ngân Nguyệt, phản công thế giới chủ, mà chúng ta, cũng cần Ngân Nguyệt để bảo mệnh, thậm chí độc bá một phương, tái tạo thế giới mới!"
Cường giả kim quang nọ trầm mặc một hồi, gật đầu: "Đã rõ! Vậy bây giờ truyền công pháp tân đạo mới..."
"Đó là công pháp đạo mạch, chúng ta không có đạo mạch."
Nam tử nhẹ nhàng lắc đầu: "Cũng không biết đại đạo vũ trụ ở đâu, không có đạo mạch, không có vị trí tọa độ, học xong cũng không có tác dụng! Môn công pháp này, Lý Hạo hắn không sợ người thời đại Tân Võ như chúng ta học theo, học cũng chỉ phí công!"
Đám người có chút tiếc nuối.
Nam tử lại nói: "Nhưng, giai đoạn hiện nay, bọn hắn coi như tu luyện đến cực hạn, cũng chỉ chạm tới bậc cửa Bất Hủ, cái gọi là Nhật Nguyệt cửu trọng, cũng chỉ mới mở ra 36 đầu đạo mạch, tương đương với Tuyệt Điên đỉnh phong năm đó, hiện tại, cũng chỉ có thể so với người mới vào Bất Hủ mà thôi..."
Đám người gật đầu, kể từ đó, ngược lại an tâm hơn rất nhiều.
36 đầu đạo mạch, bọn hắn cũng nhìn thấy, nhưng muốn tu luyện hoàn toàn, đại khái vô cùng khó khăn.
Ngay từ đầu còn dễ, càng về sau càng khó.
Dù không có tu luyện qua những thứ này, bọn hắn cũng có thể nhìn ra, bởi vì bọn hắn đều trải qua các giai đoạn này.
Nam tử không nói thêm gì, trấn an đám người một hồi, mở miệng nói: "Mỗi người quản lí chức vụ của mình, chúng ta sống đến hôm nay, không đến mức bị nguy cơ nho nhỏ này hù sợ, gây thêm chút phiền phức cho Lý Hạo...để hắn hiểu được, dù là Kiếm Tôn, cũng không thể làm gì được bọn ta, huống chi chỉ là thanh niên miệng còn hôi sữa như hắn!"
Đám người gật đầu, cũng không nhiều lời.
Nói thì nói như vậy, nhưng năm đó, Nhân Vương lúc 20, đã chém giết Thiên Đế...có ít người thậm chí tự mình trải nghiệm, tuổi trẻ, mãi mãi cũng không phải lấy cớ, là lý do để coi thường kẻ thù.
Thời đại Tân Võ, có Nhân Vương, địch nhân rất sợ sệt, bọn hắn rất an tâm.
Thế nhưng, thời đại này, khi Lý Hạo xuất hiện, hơn nữa nhanh chóng hoàn thành mở rộng Tân Võ Đạo...có một số người, không tự chủ được nghĩ đến Nhân Vương.
Nam tử cũng biết điều này.
Thế nhưng, y không có cách nào ngăn cản mọi người suy nghĩ như thế.
Dù là chính y...không phải cũng nghĩ như vậy sao?
Trong lòng, cũng có chút thất vọng mất mát.
Chẳng lẽ, đây chính là mệnh sao?
Năm đó phong bế Tinh Môn, bản nguyên tiêu tán, thiên địa yếu ớt, không cách nào dung nạp bọn hắn, vốn nghĩ rằng, có lẽ thiên địa liền sẽ khôi phục rất nhanh, bọn hắn có thể ra ngoài, nhưng vừa chờ đợi...chính là 100. 000 năm!
Cho dù sớm có an bài, năng lượng sung túc, 100. 000 năm qua, mọi người cơ hồ đều đã tiến bộ, mà chính y, cũng đã bước vào cấp độ khó có thể tưởng tượng.
Thế nhưng...Nhân Vương hơn 20, đã có thể chém giết Thiên Đế!
Y mạnh hơn, nhưng cũng biết, mình cách cấp độ Đế Tôn, còn một khoảng.
Lần khôi phục thứ hai, rõ ràng đang ở trước mắt...mắt thấy mình có thể đi ra ngoài, có thể hoàn thành hết thảy dự định, ai có thể ngờ, thời khắc mấu chốt vẫn xảy ra chuyện.
"Thực sự là...buồn cười!"
Trong lòng khẽ than thở một tiếng, lập tức biến mất tại chỗ.
Còn có cơ hội!
Những người Lý Hạo, dù đến cái gọi là Nhật Nguyệt cảnh, thậm chí tầng cao hơn, thậm chí bước vào Thánh Nhân, cấp độ Thiên Vương, y đều không sợ, thời gian, vẫn do phía bên mình.
Thế giới này, đáng giá để kiêng kỵ nhất, không phải Lý Hạo, mà là vị lãnh tụ của Hồng Nguyệt.
Đương nhiên, cũng không phải Ánh Hồng Nguyệt.
Mà là ở phụ cận Tinh Môn, tên gia hỏa bị bọn người Kiếm Tôn trước khi đi cho một kích, trấn áp ở phụ cận Tinh Môn, tên đó... là cấp độ Đế Tôn chân chính lúc đó.
Chỉ là, những năm gần đây, Tinh Môn ngăn cách trong ngoài, năng lượng tiêu tán, không gian cắt chém...cũng không biết vị kia, rốt cuộc còn có mấy phần thực lực?
Nhưng Đế Tôn chính là Đế Tôn!
Dù chỉ có ba phần thực lực, chính mình cũng chưa chắc có thể đánh thắng.
"Lý Hạo... Nhân Vương..."
Trở lại đại điện, nghĩ đến Lý Hạo, lại nghĩ tới Nhân Vương, hồi lâu, lắc đầu, vứt bỏ những ý niệm này.
Không cần tự mình dọa mình!
Nhân Vương, từ thiên cổ đến nay, cũng chỉ có một người.
Không phải người nào cũng được coi là Nhân Vương.