Càn Vô Lượng lập tức nói: "Nếu thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ...những vật này, ta sẽ trả lại!"
Lý Hạo gật đầu: "Được!"
Càn Vô Lượng đại hỉ!
Lập tức nói: "Ngoài ra...không cần các vị tiền bối Nam Quyền đi theo, để...để Thiên Kiếm tiền bối đi theo ta là được."
Lời này vừa dứt, mấy người Nam Quyền lập tức nổi giận.
Đây là đang xem thường chúng ta sao?
Càn Vô Lượng vội vàng giải thích: "Các vị tiền bối chớ trách, cũng không phải là có ý xem thường, là do Thiên Kiếm tiền bối xuất kiếm nhanh hơn một chút..."
Lý do này...đúng là đánh rắm.
Trên thực tế là bởi vì Càn Vô Lượng cảm thấy, mấy người kia, chưa tính thực lực không bằng Thiên Kiếm, còn ưa thích lải nhải không ngừng, nhất là Nam Quyền, không nghe lời, còn thích gây chuyện thị phi.
Thiên Kiếm, vẫn dễ nói chuyện hơn không ít.
Mặc dù lạnh nhạt...nhưng kêu y làm gì, người ta sẽ làm cái đó, sẽ không hỏi quá nhiều.
Hơn nữa còn thêm hai nữ nhân, càng phiền phức.
Hắn cảm thấy, mang theo ba người, không bằng mang theo một mình Thiên Kiếm là được, thuận tiện hơn nhiều.
Đây chính là lần đầu tiên hắn kiến công lập nghiệp, hắn cũng không muốn xảy ra sai lầm.
Lý Hạo nghe vậy, khẽ gật đầu: "Được, vậy liền để Thiên Kiếm tiền bối đi theo ngươi!"
Nói xong, nhìn về phía mấy người Nam Quyền: "Vậy mấy vị, lập tức tiến vào khu vực Thương Sơn, ta muốn ở đây dừng chân một ngày, tạm thời không cách nào trở về Ngân Nguyệt, Nam Quyền tiền bối là đại đội trưởng của Chiến Thiên thành...ngài cùng Vương thự trưởng đi một chuyến tới Chiến Thiên thành, để Chiến Thiên thành xuất 5000 binh, tính thêm Chiến Thiên quân nơi đây, xuất 10. 000 binh!"
Vương thự trưởng thấy mình cũng được giao phó, cũng không cự tuyệt, gật đầu nói: "Ta thì không sao... nhưng cần Cửu sư trưởng ra điều lệnh, hắn là trưởng quan quân sự cao nhất hiện tại."
Cửu sư trưởng cũng không nhiều lời, lấy ra một tấm lệnh bài, đưa cho ông, trầm giọng nói: "Điều động sư đoàn thứ chín đã khôi phục là được...mang theo 1000 Đốc Tra vệ, đền bù tổn thất trước đó."
"Đã rõ!"
Vương thự trưởng gật đầu, cũng không nói thêm gì, rất nhanh, mọi người phân chia ra hành động, chia nhau đi về bốn phương tám hướng.
Chờ người đều đi, Lý Hạo lần nữa thông tri các phương, trước đêm nay, ba tỉnh thủ lĩnh, đều phải tới gặp mình, mà hắn, sẽ ở khu vực ba tỉnh giao nhau chờ mọi người đến.
Lúc này, bên cạnh còn thừa lại một số người.
Lưu Long cũng ở đây.
Những người khác thấy Lý Hạo đang suy nghĩ chuyện gì đó, cũng không tiện tiến lên nói thêm gì, ngược lại là Lưu Long, đi tới, nói khẽ: "Nếu những người này không tới thật...không nói bọn hắn, những quân đội kia... phải ném vào Thương Sơn thật sao?"
Lý Hạo không động thì thôi, khẽ động, chính là biển máu núi thây.
Những quân đội phổ thông ném vào Thương Sơn, chưa tính có thể chống cự Đại Ly hay không, chưa tính có nguyện ý hay không...một khi ném vào, cơ hồ là cửu tử nhất sinh, ba tỉnh cộng thêm Lâm Giang, hơn 2 triệu quân binh.
Đây coi như là một con số cực kỳ to lớn.
Khi đó, có lẽ...chính là mấy triệu người tử thương!
Mấy triệu, nghe thì không nhiều, chỉ là một con số, nhưng Lưu Long có thể tưởng tượng được, khi đó, đến cùng tàn khốc bao nhiêu.
Lý Hạo trầm mặc một hồi, chậm rãi nói: "Lão đại, ngươi nói xem, quân đội của ba tỉnh phía bắc và Lâm Giang còn có thể cứu sao? Ngày đó ta tận mắt thấy bọn hắn cấu kết hải tặc, tàn sát dân chúng, phương bắc, trừ đại địa Ngân Nguyệt, quân đội ở nơi khác, đều mục nát!"
"Nhưng... không phải người nào đều có thể làm chủ vận mệnh của mình."
Lưu Long khẽ nói, "Bọn hắn cũng có trưởng quan, cũng có lãnh đạo, chỉ là phụng mệnh làm việc..."
Lý Hạo gật đầu: "Cho nên, nếu thuận lợi tiếp nhận, những quân đội này không rung chuyển, an tâm nghe lời, ta cũng sẽ không lừa gạt giết chết toàn bộ! Nhưng nếu không nghe lời, vẫn mãi gây chuyện phiền phức...ta liền trục xuất bọn hắn tiến vào Thương Sơn, liều mạng với Đại Ly, chết hết...vậy liền chết hết đi!"
Có lẽ sẽ nghênh đón vô số bêu danh, nhưng Lý Hạo làm gì để ý.
Hắn một mực hi vọng dùng thủ đoạn hòa hoãn, hoàn thành những cải biến này, nếu thật không thể được, vậy cũng không còn cách nào khác.
Giải quyết dứt khoát!
...
Một ngày này, ba tỉnh phía bắc có chút rung chuyển.
Lý Hạo đã đến.
Ngay tại khu vực ba tỉnh giao nhau, cho bọn hắn thời gian một ngày, để bọn hắn tới gặp Lý Hạo, thậm chí mơ hồ để lộ ra một chút ý tứ, hiện tại giao ra binh quyền, triệu tập binh mã, lao tới Ngân Nguyệt.
Đối với người cầm quyền, kỳ thật...rất khó dung thứ loại chuyện này phát sinh.
Hơn nữa, Lý Hạo binh hùng tướng mạnh, lúc này đi gặp Lý Hạo, rất có thể sẽ bị Lý Hạo bắt giữ.
Bắc Hải hành tỉnh.
Hành Chính Tổng Thự.
Một vị lão nhân cao tuổi, thanh âm lại rất vang dội: "Chư vị cảm thấy, có nên đi hay không? Đại Ly xâm lược...bây giờ còn chưa nhìn thấy bóng dáng Đại Ly, phủ Đô đốc Thiên Tinh để cho chúng ta đi gặp vị Lý Đô đốc...chuyến đi này, chưa hẳn có thể trở về được!"
"Vậy liền không đi! Lý Hạo tuy mạnh, nhưng hôm nay loạn trong giặc ngoài, hắn cũng không dám tùy tiện trở mặt với chúng ta, mặc kệ là được...những người khác, ta cảm thấy cũng sẽ không đi."
Người nào đi người đó ngu.
Nhưng cũng có người lên tiếng: "Thực lực của phủ Đô đốc Thiên Tinh cường hãn, bây giờ Lý Hạo còn tự mình dẫn đội trở về, nếu không đi... vậy phải cẩn thận Lý Hạo sinh ra ấn tượng xấu với chúng ta..."
"Sợ cái gì?"
Có người xem thường: "Nơi này cũng không phải Trung Bộ! Hơn nữa nhìn tác phong làm việc của Lý Hạo, hắn ở Trung Bộ cũng không giết bao nhiêu người, những đồ hèn nhát Trung Bộ, đón gió mà hàng, chúng ta cũng không phải đám chân mềm ở Trung Bộ! Hắn Lý Hạo dám đụng đến chúng ta, đại quân trong ba tỉnh lê tới mấy trăm vạn...một khi rung chuyển, tử thương vô số, nếu Lý Hạo hắn muốn làm Thánh Nhân, liền sẽ không làm gì chúng ta đâu!"
Tác phong Lý Hạo gần đây, mọi người để ở trong mắt, mở rộng giáo dục, lại còn kiến tạo đường xá, còn xoá nạn mù chữ, còn mở rộng Võ Đạo...
Cho tới bây giờ, trừ không ít người trong hoàng thất có lẽ đã chết.
Cửu Ti, người chết cũng rất ít.
Mà 22 hành tỉnh Trung Bộ, đến bây giờ, cũng chỉ có mấy vị tổng đốc bị bắt giữ, chết mấy vị, mấy vị còn lại cũng chỉ là bị giam giữ, Lý Hạo cũng không giết chết.
Loại hòa bình này, khiến vương quyền Trung Bộ thay đổi, lộ ra dáng vẻ cực kỳ nhu hòa.
Các triều đại thay đổi, vương triều thay đổi, lần nào mà không phải tử thương vô số, máu chảy thành sông?
Nếu Lý Hạo muốn làm Thánh Nhân...vậy mọi người tác thành cho hắn là được.
Mặc kệ ngươi!
Chờ ngươi khai chiến với Đại Ly, chúng ta lại xem kết quả.
Nếu ngươi thắng...thực lực đích xác bưu hãn, chúng ta sẽ suy nghĩ thêm, nếu ngươi thua... vậy đừng nói gì nữa, thiên hạ không còn của họ Lý nữa.