Màn đêm buông xuống.
Đại quân rút đi, mười nghìn binh sĩ Chiến Thiên quân, mười nghìn binh sĩ Liệp Ma quân, mười nghìn binh sĩ Siêu Năng của Siêu Năng Thành, cộng thêm mười nghìn quân của Ngân Nguyệt, vệ binh Ngân Nguyệt do Triệu thự trưởng xây dựng đều là Siêu Năng.
Mấy ngày nay đội quân này đang không ngừng hành quân ra tiền tuyến, chém giết với quân đội Đại Ly.
Sát ý nồng đậm!
Đại quân năm mươi nghìn người đều mặc áo giáp.
Đội hình chiến đấu nghiêm ngặt, cuối cùng cũng ra dáng của một đội toàn tinh binh hãn tướng.
Chiến Thiên quân vốn là đội quân tinh nhuệ, khác với bốn đại quân khác, họ được tuyển chọn từ ưu tú trong ưu tú, đều là siêu phàm, gần như đều ở cấp Phá Bách trở lên.
Không có một ai yếu!
Khoác lên người chiến giáp, sức chiến đấu của họ tăng lên một khoảng lớn.
Pháo siêu năng, chuẩn bị sẵn 100 chiếc, được thu thập từ các Hành Tỉnh lớn lần trước, càng kinh người hơn chính là đạn pháo siêu năng bắn được mười nghìn phát.
Những thứ này trước đây có danh xưng là đạn Diệt Thành, Lý Hạo đã góp nhặt được không ít, đều là những thứ còn sót lại sau thời đại Tân Võ, yếu hơn một chút so với đạn pháo chính quy nhưng uy lực của nó rất đáng sợ. Trước đó, người có thực lực Húc Quang như Lý Hạo cũng bị nó ép cho không còn sức chạy trốn.
Rõ ràng Lý Hạo muốn đánh thật.
Đây là lần đầu tiên Khương Ly thấy Lý Hạo tưởng thật và nghiêm túc như thế, mặc dù hắn chưa hiểu rõ Lý Hạo lắm nhưng Đại Ly giao chiến với Thiên Tinh nhiều ngày như vậy, Thiên Tinh quân, nói thật thì hắn thấy dù tinh nhuệ thật, nhưng ngoài Chiến Thiên quân ra thì những đội binh khác cũng chỉ tới vậy.
Nhưng hôm nay... Khi những người này khoác chiến giáp lên người, pháo siêu năng đi theo đằng sau, vô số thùng đựng đạn pháo siêu năng... Hắn cũng thấy rung động.
Hắn biết đó là những vật gì.
Rất nhanh, lại có thêm Độn Thổ Thoa, thuyền bay, tàu tuần tra và tàu chiến xuất hiện.
Từng vị đại tướng nhanh chóng xuất hiện, không còn bộ dáng hỗn loạn như trước nữa, bây giờ người khoác ngân giáp, người khoác đồng giáp, sức chiến đấu cực kỳ dũng mãnh.
Những chiến tướng như Cửu sư trưởng, Hoàng Vũ, Lưu Long đều tới tấp xuất hiện ở đội quân hàng đầu.
Vùng Ngân Nguyệt to lớn như vậy mà bây giờ Lý Hạo chỉ để lại một hãn tướng trấn chủ, chính là Hầu Tiêu Trần, một trong bốn vị tướng phòng thủ ở Ngân Nguyệt.
Ngay cả Triệu thự trưởng cũng dẫn theo.
Hầu Tiêu Trần ở lại là do những người khác không phù hợp, Hoàng Vũ ở lại thật ra cũng không tồi, nhưng Hoàng Vũ am hiểu quân chiến, để ở lại quá đáng tiếc.
Khổng Khiết thì thực lực hơi yếu, mà uy tín của Khổng Khiết ở Ngân Nguyệt không mạnh như Hầu Tiêu Trần.
Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng, Lý Hạo để Hầu Tiêu Trần ở lại trấn thủ...
Điều này khiến Hầu Tiêu Trần thấy rất áp lực và bất đắc dĩ.
Ông lại bị ném về ổ!
Tiếc là trận này ông không thể tới phương tây tham chiến, khả năng là do địa vị trong mắt Lý Hạo, đây là lần đầu tiên Lý Hạo chính thức điều động tất cả cường giả muốn đánh một trận công thành.
Thần quốc phương tây!
Không chỉ như vậy, lúc này, một số học viện bù nhìn đang núp trong bóng tối, Đế Vệ và bản tôn Hồng Sam Thụ cấp Bất Hủ đỉnh phong cũng đều hiện thân, Lý Hạo không hề ẩn giấu thực lực.
Vẻ mặt Khương Ly ngày càng ngưng trọng!
Những người này, có rất nhiều cường giả trước kia hắn chưa từng gặp qua bao giờ, bao gồm cả các võ sư Ngân Nguyệt thế hệ trước, trước đó có rất nhiều người đều đang ẩn náu không xuất hiện.
Cũng không gọi là ẩn náu, những võ sư thế hệ trước này có vài người luôn một mực tu luyện Tân Đạo, vẫn đang khai khiếu.
Nhưng bây giờ lại bị kéo ra ngoài.
Cộng thêm trước đó Lý Hạo đã dẫn theo sáu vị lão nhân ở phủ đô đốc Thiên Tinh đi, toàn bộ Ngân Nguyệt, ngay cả võ sư thế hệ trước cũng không nhiều, cộng lại chỉ có hơn mười vị.
Nhưng sức chiến đấu của họ là không thể khinh thường.
"Lên thuyền!"
Lý Hạo nhẹ nhàng nói, năm mươi nghìn đại quân vội vàng lên thuyền, ba chiếc chiến hạm có hơi chen chúc, nhưng Lý Hạo không còn chiếc nào nữa, tạm thời chỉ đủ dùng.
Từng vị cường giả lên thuyền.
Lý Hạo quay đầu nhìn về phía Hầu Tiêu Trần, nở nụ cười: "Hầu bộ, nhớ kỹ một điều, nếu Đại Ly xuất binh, có thể chiến thì chiến, không thể chiến thì lui! Nếu lần này Đại Ly trở mặt nuốt lời thì ra sẽ suất quân đánh Đại Ly, gà chó không tha!"
Hầu Tiên Trần im lặng gật đầu.
Khương Ly khẽ cau mày, Lý Hạo nhìn hắn, cười nói: "Lý Hạo ta... Nếu đã hứa thì vẫn luôn thực hiện!"
Khương Ly hơi xúc động, không lên tiếng.
Lý Hạo bay lên trời, nói: "Tới Chiến Thiên Thành!"
Nháy mắt, ba chiếc chiến hạm bay lên trời trong đêm tối.
Lý Hạo vung tay lên, một đoạn thần văn hiện lên, chính là chữ "Ám", nó bao phủ xung quanh ba chiếc chiến hạm, khiến ba chiếc chiến hạm càng ẩn vào màn đêm, không ai có thể nhìn thấy rõ.
Mấy chục nghìn người im hơi lặng tiếng, hiện tại ai cũng kích động nhưng lại không một ai lên tiếng.
Ác chiến nhiều ngày với Đại Ly như vậy, cuối cùng cũng có bóng dáng của một đội tinh binh.
Lý Hạo khá hài lòng.
...
Chiến hạm dày đặc trên không trung.
Rất nhanh đã tới chu vi nghìn dặm ngoài Chiến Thiên Thành.
Lý Hạo hạ xuống chiến hạm, tiến vào Chiến Thiên Thành.
Khương Ly rất tò mò, nhưng không dám đi theo bởi vì hắn biết cổ thành rất mạnh, nhưng hắn vẫn tò mò về Chiến Thiên Thành... Chẳng lẽ lần này cũng sẽ có cường giả xuất chiến?
...
Bên trong Chiến Thiên Thành.
Lý Hạo lần nữa đi vào, bầu không khí không giống như lần trước.
Nhưng Lý Hạo không quan tâm, hắn nói: "Hòe tướng quân, Quy thủ hộ, lần này Lý Hạo mong rằng sẽ được hai vị tiền bối giúp đỡ, phải trả giá như nào, xin hai vị cứ nói!"
Cửu sư trưởng cũng ở đây, là bổn tôn!
Còn bên ngoài là phân thân của ông.
Nghe thấy Lý Hạo mở miệng mời luôn hai vị cường giả xuất chiến, mỗi Thần Binh ở đây đều là tồn tại cấp Thánh Nhân chân chính.
Dù chỉ là phân thân, cấp độ Thánh Nhân của phân thân cũng chắc chắn mạnh hơn là Bất Hủ.
Hai người lão Ô Quy không mở miệng, mà chờ thêm một lát.
Một lát sau, phân thân của Cửu sư trưởng tiến vào, tụ tập với bổn tôn của Cửu sư trưởng.
Có lẽ đây chính là lúc mà họ đang chờ.
Bổn tôn tụ hợp lại với phân thân là có thể biết tất cả những chuyện phân thân đã trải qua, Cửu sư trưởng chỉ truyền âm vài câu, hai vị lão nhân kia đã biết hết mọi chuyện.
Lão Ô Quy khá bình tĩnh: "Ta là hồn của Thần Binh, thực lực có hạn, dù có xuất chiến... cũng chỉ là phân thân của Thần Binh, sức chiến đấu không mạnh, năng lực phòng ngự tạm được, có thể tạo phòng tuyến cho phủ đô đốc Thiên Tinh được, nhưng tham chiến... thực lực ta có hạn, ta không nói ngoa."
Binh phòng ngự!
Lý Hạo nở nụ cười: "Vậy là đủ!"
Hòe tướng quân chần chờ một lúc mới nói: "Ta cũng có thể điều động một phân thân, nhưng... bị thiên địa hạn chế, chỉ mạnh hơn một chút so với phân thân bình thường, sức mạnh có hạn, không quá cường đại..."
"Vậy cũng đã đủ!"
Lý Hạo lại mỉm cười: "Ngoài ra ta còn muốn tướng quân điều động một ít yêu thực Tuyệt Đỉnh, năng lượng cần để khôi phục sẽ do ta gánh vác!