Ngay sau đó, một con rùa đen, một cây đại thụ bay thẳng về phía Thần Quốc.
Trong trận đánh hôm qua, cường giả Tân Võ không dốc dốc lực, hôm nay thì có chút khác biệt.
Giờ phút này, nữ vương cũng cảm thấy có lẽ mình đã đánh giá sai bọn họ.
Nàng nghiêm nghị quát: "Ngươi muốn ép ta hoàn toàn phóng thích lực lượng, đánh vỡ mặt trăng bên trong bức tường thế giới sao? Nơi đó phong ấn một tồn tại vô cùng cường đại, Lý Hạo, ngươi nhất định muốn chuyện đó xảy ra sao?"
Trong lòng Lý Hạo hơi dao động.
Quả nhiên…!
Hắn nở nụ cười: "Sao lại thế được? Hôm qua, ta sờ khắp toàn thân Nguyệt Thần, giờ đâu nỡ để Nguyệt Thần tự bạo, hiện tại, thi thể năm vị Thần Linh... Nếu hai vị thủ hộ tự bạo thì là 10 bộ..."
"Đồ khốn kiếp!"
Nữ vương nổi giận: "Thần Quốc không có nhiều thân thể Thần Linh như vậy..."
Lý Hạo mỉm cười chỉ hiện trường: "Vừa rồi nổ chết hai vị, trước đó chúng ta đã giết hai vị, còn có thi thể Thần Đại Địa của ta. Hiện tại, ta đếm đến ba, không giao ra đây thì cứ chờ đấy, phá vỡ thì phá vỡ, ngươi chết chắc gì ta đã chết, cùng lắm thì để khôi phục lần hai bắt đầu, cho các cường giả ra ngoài đấu đi, người của ta đang chuẩn bị kích nổ mỏ Thiên Tinh đây này!"
"Ngươi..."
"Một!"
"Lý Hạo..."
"Ba!"
"Ta sẽ giao ra!"
Nữ vương vô cùng phẫn nộ nhưng vẫn phải nhanh chóng đáp ứng, nàng ta nghiến răng nghiến lợi nhìn Lý Hạo, ánh mắt hung tàn.
Lý Hạo cười: "Thế mới ngoan! Nữ nhân thì về nhà sinh con đi! Nguyệt Thần ư? Chỉ đến vậy mà thôi! Ta cũng chẳng muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn để tập kích. Trương An tiền bối, hai vị thủ hộ trở về đi thôi! Dù sao cũng cùng là người Ngân Nguyệt, ta không muốn tiêu diệt các ngươi để những kẻ khác được lợi mà thôi, nếu không, năm thân thể Thần Linh sao đủ được."
Lý Hạo ngạo nghễ cười to!
Nữ vương lạnh mặt.
Lý Hạo thúc giục: "Nhanh lên, ta lo Thần Thái Dương và Thần Tiên Tri không chịu nổi không gian cắt đâu, bọn họ sắp bị cắt chết rồi, hay là ngươi khôi phục thêm mấy vị cường giả Thánh Đạo nữa đi?"
"..."
Sắc mặt nữ vương tái xanh, rất muốn nổi điên xả giận.
Tại sao lại như vậy?
Hôm qua, rõ ràng những người Tân Võ này không có lòng quyết chiến, vì sao hôm nay bọn họ thay đổi?
Vì sao?
Nàng không hiểu!
Nhưng đến nước này, một khi cường giả Tân Võ lựa chọn tự bạo thì Thần Quốc chắc chắn sẽ tổn thất lớn.
Nàng trầm mặc.
Bên cạnh, Thần Tiên Tri thở dài, vươn tay bắt lấy thi thể mấy vị Thần Linh trong hư không, cũng kéo ra mấy cỗ thi thể trong thần điện, có cả thân thể Thần Đại Địa của Lý Hạo.
Giờ phút này, lão truyền âm cho nữ vương: "Thần Linh có thể đúc lại thân thể. Đó chỉ là thể xác mà thôi, hôm nay, thái độ đám người Trương An không thích hợp, có lẽ hôm qua đã xảy ra chuyện gì đó, Trương An còn dám tự bạo Đại Đạo Thư, nếu hắn tự bạo thật, dù chúng ta không chết thì tiếp đó cũng khó cản được sự tấn công của đám người Lý Hạo!"
Nữ vương cắn răng, không nói lời nào.
Nàng vẫn không tin đám người Trương An sẽ tự bạo vì Lý Hạo.
Phân thân chết thì thôi, nhưng Trương An không phải là phân thân.
Nhưng không tin thì làm được cái gì?
Người ta đã tự bạo Đại Đạo Thư, nếu tiếp tục, nhỡ đâu ngươi ta thật sự muốn tự bạo thì làm sao bây giờ?
Kia là tinh thần lực cấp độ Thánh Nhân đấy!
Nếu bản nguyên đại đạo cũng tự bạo thì tình hình sẽ hỏng bét!
"Lý đô đốc, những thân thể này là của ngươi, ngươi… sẽ không nuốt lời chứ?"
Mấy thân thể Thần Linh bay tới, Lý Hạo bắt được, dò xét xong liền lắc đầu: "Không có tinh thần lạc ấn, xem ra vẫn có thể phục sinh, thật đáng tiếc, mà thôi, vậy được rồi! Ta cũng không nỡ để Trương An tiền bối đổi mạng để hủy diệt các ngươi. Các ngươi không xứng!"
Lý Hạo cười lớn.
So với Lý Hạo hôm qua, hôm nay Lý Hạo vô cùng ngang ngược càn rỡ, tưởng chừng như hai người.
Mà cảnh tượng này đang được tất cả mọi người khắp thiên hạ chứng kiến, bọn họ đã hoàn toàn ngây người.
Thần Quốc dùng thi thể năm vị Thần Linh để đổi lấy sự lui binh của phe Lý Hạo!
Tại sao lại như vậy?
Thần Linh cũng tham sống sợ chết sao?
Thần Linh cũng không thể địch nổi Lý đô đốc sao?
Dường như như từ đầu tới đuôi Lý Hạo chỉ mới chém một nhát kiếm!
Tại sao lại như vậy?
Trước đó, có tin tức lưu truyền ở đại lục phương Tây nói rằng Lý Hạo tập kích nhưng thất bại, Thần Quốc cũng đang truyền bá tin tức, nhưng nhìn tình cảnh hôm nay đi, đây mà là kẻ thất bại sao?
Thần Quốc hạ mình cầu hòa ư?
Tiếng cười Lý Hạo vang vọng khắp nơi: "Lui binh! Thần Quốc phải dừng lại ở đây, không được phép tiến thêm, tiếp đó, Thần Quốc phải phái ra mấy triệu quân sĩ để luyện binh cho đại lục phương Tây của ta! 4 nước khác đều phải như vậy. Tác dụng của các ngươi không phải chỉ có thế thôi sao? Nếu không, ta giữ lại các ngươi để làm gì? Từ hôm nay, các đại hành tỉnh phương Tây phải đưa quân đến đây, siêu phàm có thể tự đến đây nhập ngũ, tham gia trận chiến vệ quốc! Toàn bộ đại lục phương Tây phải nghe lệnh đô đốc phương Tây Dương Sơn!"
Dứt lời, chiến hạm biến mất, chỉ để lại đám cường giả Thần Quốc vô cùng phẫn nộ.
Vì sao tình cảnh hôm nay hoàn toàn khác biệt?
...
Trên chiến hạm, Lý Hạo nghi ngờ nhìn Trương An...
Hắn chỉ muốn hù dọa đối phương, cho đối phương biết rằng bọn họ đã khôi phục.
Nhưng nhờ vị này tự bạo Đại Đạo Thư nên lần này hắn được thoải mái lên mặt giả ngầu!
Tối hôm qua vị này cắn thuốc à?
Hay não bị úng nước?
Tại sao ông ta tự bạo Đại Đạo Thư?!
Lý Hạo rất ngạc nhiên!
Nếu ông ấy không làm như vậy, Thần Quốc vẫn còn nhiều thủ đoạn, bọn họ sẽ không dễ dàng nhận thua, nữ vương kia vốn định phá vỡ mặt trăng để chiến lớn một trận rồi!
Sắc mặt Trương An hơi tái, nhưng ông không nói một lời.
Hôm nay ông triển lộ một phen, tất cả khúc mắc hôm qua chắc đều đã tiêu tán.
Đây là chút cống hiến nho nhỏ của ông để trợ giúp những học viên sắp lựa chọn thời đại mới.
Dù Lý Hạo không hiểu thì ông cũng không muốn giải thích.
Ngươi có xứng không?
Trương An thầm nghĩ, ta đã từng gặp vô số cường giả, Lý Hạo ngươi đi sang bên khác chơi đi!