"Để ta!"
Nữ tướng kia khống chế một con bạch mã, đằng không, xuất thương đánh về phía Lý Hạo.
Thương ý nối liền thiên đại!
Lý Hạo khẽ nhướng mày, trường kiếm xé rách hư không, vung kiếm xuống, một tiếng ầm vang, thương ý phá vỡ, vung kiếm tới hướng nữ tướng kia, mắt thấy nàng ta đã sắp bị trảm dưới kiếm.
Vào thời khắc này, bạch mã nàng ta cưỡi, đột nhiên gào thét một tiếng!
Lúc này, một cỗ khí tức Man Hoang xuất hiện.
Sau một khắc, bạch mã dường như đạp chân chốn Hỗn Độn, trên thân phả ra từng đạo khí tức Hỗn Độn, ngưng tụ hư ảnh của một con mãnh thú khổng lồ, mãnh thú lao thẳng về phía Lý Hạo.
Lúc này, Lý Hạo nghĩ tới một thứ.
Không, nghĩ tới một con chó.
Hắc Báo!
Thời điểm Hắc Báo bộc phát lực lượng huyết mạch, cũng sẽ xuất hiện một đạo hư ảnh, nghe nói là hư ảnh của Trấn Yêu Sứ năm đó, mà con ngựa này, cũng giống như vậy!
Bên tai, vang lên thanh âm của Trương An: "Hình như là hậu duệ của hoang thú! Hoang thú, thiên địa sơ khai, một loại Yêu tộc cổ xưa sinh ra ở biên giới Hỗn Độn...ở trong vũ trụ, cũng tồn tại một số hoang thú...đương nhiên, vẫn luôn sinh sống ở trong vũ trụ, chúng ta gọi là Hỗn Độn Yêu! Nhưng một khi tiến vào thiên địa, chúng ta gọi là hoang thú...thời đại Tân Võ, không có hoang thú, nhưng thời đại Sơ Võ, có rất nhiều hoang thú...Ngân Nguyệt cũng có một vài hoang thú, chỉ là... hình như năm đó đã bị giết chết rất nhiều, vẫn còn vài con còn sống sao?"
Hư ảnh nọ xuất hiện, cũng cực kỳ cường đại, giống như khi Hắc Báo ngưng tụ lực lượng huyết mạch, lập tức bộc phát.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ thật lớn, kiếm ý của Lý Hạo tiêu tán, nhưng hư ảnh của đối phương cũng tan vỡ.
Khí tức của bạch mã lập tức yếu hơn nhiều.
Lý Hạo nhướng mày, lại vung kiếm xuống!
Vào lúc này, chủ nhân Đại Hoang hành động, rống to một tiếng, tựa như không phải người, phát ra tiếng thú gào, phía sau, cũng hiện ra một đạo hư ảnh, Lý Hạo nhướng mày: "Huyết mạch Hoang thú? Ngươi lại có huyết mạch của hoang thú, ngươi không phải là Nhân tộc sao?"
Chủ nhân Đại Hoang, hư không bốn phía dường như hóa thành Hỗn Độn, vung quyền đánh về phía Lý Hạo, hư không cũng đang nứt vỡ.
Ầm!
Kiếm ý của Lý Hạo lại tiêu tán, nhưng Lý Hạo vẫn có chút nghi hoặc: "Chỉ là lực lượng của một kích mà thôi! Đại Ly Vương lọt vào mắt xanh của thiên ý, Thần Linh ở Thần Quốc cũng thế...ta rất tò mò, chẳng lẽ ngươi cũng có? Thế nhưng, cũng không cảm nhận được, chỉ dựa vào lần bộc phát chớp nhoáng này mà ngươi cũng dám đến xâm lược Thiên Tinh?"
Chủ nhân Đại Hoang vung quyền đánh nát kiếm ý của Lý Hạo, đứng ở trước mặt nữ nhi, ngăn cản lần tiến công tiếp theo của Lý Hạo, sắc mặt có chút nặng nề.
Lý Hạo rất cường đại!
Chỉ là tùy ý vung kiếm, hắn ta lại phải vận dụng lực lượng huyết mạch hoang thú để ngăn cản.
Lúc này, hắn ta mới hiểu được, sự cường đại của Đại Ly Vương có thể chống lại Lý Hạo, cả sức mạnh của vị Nữ Vương ở Thần Quốc phương tây.
Nếu hắn ta giao thủ với Lý Hạo, có lẽ lập tức sẽ bị giết chết.
Bây giờ, hắn ta đã hiểu, không lấy ra át chủ bài, hôm nay có thể sẽ xảy ra chuyện, Lý Hạo cường đại hơn nhiều so với trong tưởng tượng, quả nhiên, chỉ dựa vào màn trời, kỳ thật không nhìn thấy được sự chênh lệch.
Hắn ta cũng không nói gì, gầm gừ, dường như đang gầm thét.
Ngay lúc đó, hoang mạc dưới người hắn ta, vạn dặm cát vàng, đột nhiên nổi lên gió xoáy, bỗng nhiên, hoang mạc dường như đang sụp đổ.
Thiên địa, hóa thành một mảnh Hỗn Độn!
Nơi sâu, dường như lần lượt xuất hiện các hoang thú vô cùng cường đại.
Lúc này, Trương An lại lên tiếng: "Lá gan không nhỏ!"
Lý Hạo có chút nghi hoặc.
Trương An trầm giọng nói: "Hoang thú thế mà trong bóng tối ngầm chiếm lấy tiểu thế giới, biến nơi đây thành lĩnh vực Hỗn Độn! Hoang thú chỉ phù hợp sinh sống ở trong Hỗn Độn, hoặc trong môi trường dưới thời thiên địa sơ khai...Tân Võ yên lặng nhiều năm, những hoang thú này không chết, nhưng cũng không nhàn rỗi, mà là cải tạo nơi đây thành hình thái của Hỗn Độn, kể từ đó, bọn chúng có thể tự do đi lại tại vùng thiên địa này..nhưng cũng có hạn chế, bọn chúng không ra được khu vực Hỗn Độn, hơn nữa...sẽ còn bị thiên ý nhằm vào!"
Quả nhiên!
Ngay lúc này, bên ngoài Đại Hoang, sấm sét vang dội, Thương Thiên dường như đang tức giận!
Lý Hạo có chút cảm giác, trong nháy mắt, xung quanh mình, tựa như thiên ý đang giúp đỡ, khiến thế của hắn mạnh hơn!
Dường như trong cõi U Minh đang nói, tiêu diệt bọn chúng!
Lý Hạo nhướng mày: "Các ngươi thế mà ngầm chiếm đại địa Ngân Nguyệt, biến đại mạc phương đông thành Hỗn Độn... lá gan không nhỏ!"
Nơi sâu Đại Hoang, từng con hoang thú cường hãn, lúc này liên tục gầm thét.
Chủ nhân Đại Hoang cũng trầm giọng nói: "Át chủ bài này...đủ để Đô đốc rút lui không?"
Lý Hạo cười: "Là do các ngươi tiến công xâm lược chúng ta, vì sao ta phải rút lui?"
Chủ nhân Đại Hoang không nói gì.
Lúc này, hắn ta cũng có chút đau đầu.
Hoang thú cải tạo Đại Hoang, biến Đại Hoang thành Hỗn Độn, nhưng hôm nay, cũng không vừa lòng với lãnh địa Đại Hoang, còn hy vọng ngầm chiếm toàn bộ thiên địa, thế nhưng...hắn ta vốn nghĩ rằng, thực lực mình cường hãn, đại quân dưới trướng cũng vô cùng cường đại.
Cho nên, cũng không chuẩn bị vừa mới đến đã bại lộ sự tồn tại của hoang thú, mà là dần dần ngầm chiếm toàn bộ phương đông, biến phương đông thành Hỗn Độn.
Nhưng phe Lý Hạo quá mạnh, hắn ta không thể không tiết lộ hết thảy.
Át chủ bài là có, thế nhưng...lúc này, liền không còn cách nào âm thầm chiếm đoạt thiên địa, biến thành Hỗn Độn, thậm chí ngay cả thiên ý cũng đã phát hiện việc này, bắt đầu nhằm vào bọn họ.
Một khi bước ra khỏi hoang mạc, có lẽ sẽ bị lôi đình đánh chết.
Chuyện này không giống với mong muốn của hắn ta.
Mà bên cạnh hắn ta, vị cường giả áo bào đen kia, cũng khẽ động một chút, chủ nhân Đại Hoang, lại là hậu duệ tạp huyết của hoang thú, quan trọng là, hoang thú thế mà âm thầm cải tạo toàn bộ Đại Hoang!
Hắn ta không rõ những việc này, chỉ biết, Đại Hoang và hoang thú có chút quan hệ mà thôi.
Không ngờ, quan hệ sâu như thế!
"Hoang thú Phương đông, Sơ Võ phương bắc, Thần Linh phương tây...ta hiện tại rất tò mò, Thủy Vân phương nam dựa vào thứ gì."
Lý Hạo cũng không kinh ngạc quá mức.
Đại Hoang, dường như cũng không yếu.
Những hoang thú như ẩn như hiện, hình như đều rất cường đại, nhưng hắn cảm thấy, bọn gia hỏa này, không ra khỏi Đại Hoang được, Đại Hoang bị bọn chúng cải tạo, có lẽ đã phải bỏ ra khoảng thời gian rấtdài.
Muốn ngầm chiếm đại lục phương đông, hóa thành chốn Hỗn Độn, vậy còn cần thêm một khoảng thời gian dài.
Đại Hoang, gìn giữ cái đã có thì được, nhưng trước mắt không đủ lực để khai thác.
Trừ phi, là vương triều Thiên Tinh trước kia.