Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1759 - Chương 1759 - Lựa Chọn Khó Khăn 6

Chương 1759 - Lựa chọn khó khăn 6
Chương 1759 - Lựa chọn khó khăn 6

"Nói như vậy, chỉ có thể giết Thần Linh?"

Nam Quyền bỗng nhiên nói: "Không bằng ta đi phương tây đi, không có việc gì làm thì đánh một trận với Thần Linh!"

Dựa theo ý của Lý Hạo, Thủy Vân quốc phương nam, có lẽ cũng không thể động.

Trước đây hắn nói cầu hoà, mọi người còn cảm thấy khó chịu, hiện tại phát hiện, ba bên còn lại, có lẽ chỉ có thể làm như vậy.

Ông ta lại nói: "Đúng rồi, Đại Hoang cũng không thể động sao?"

Trương An thở dài: "Càng không thể động, Đại Hoang tồn tại, ngầm chiếm thiên địa, ngược lại là chuyện tốt, nếu không...Đại Hoang vừa diệt, có lẽ, thiên địa trong nháy mắt liền đạt tới mức độ cho lần khôi phục thứ hai! Mặc dù đối phương ngầm chiếm thiên địa, thế nhưng áp chế tốc độ khôi phục của thiên địa."

Lúc này, ông nhìn về phía Lý Hạo.

Bỗng nhiên có chút bất đắc dĩ.

Ông còn thấy đau đầu thay Lý Hạo.

Hiện tại, đánh cũng không được, không đánh cũng không xong.

Đánh, giết người nhiều, cổ thành khôi phục.

Không đánh, tứ phương xâm lược, cổ thành quấy rối, chỉ có thể bị động phòng thủ, còn phải cố kỵ này nọ.

Nhất thời, ông cảm thấy Lý Hạo đang rơi vào thế khó.

Phải làm sao mới tốt đây?

Trước đó, ông còn nghĩ, nếu mình đoạn đạo, diệt sát một số cường giả, chưa tính đánh tan tác Thần Quốc, tam quốc còn lại, cũng không có vấn đề gì lớn, nhưng giết đại lượng cường giả... khiến thiên địa khôi phục thì phải làm sao bây giờ?

Trương An không kìm được nhìn Lý Hạo vài lần.

Đối với tứ quốc, nếu vẫn luôn nhu nhược, có lẽ sẽ bị phản phệ, thậm chí bị dân chúng trong nước chỉ trích.

Nhưng quá mức cường ngạnh, trực tiếp khởi xướng chiến tranh...cũng rất khó.

"Lý Hạo."

"Hửm? Tiền bối có chuyện gì sao?"

Lý Hạo nghi hoặc, nhìn về phía Trương An, Trương An thở dài: "Nếu thực sự không được, vậy diệt sát một vài Thần Linh trước, ngươi nói nếu Thần Linh chết, cũng sẽ không khiến thiên địa gia tăng khôi phục..."

Lại nói: "Tốt xấu gì cũng cho những người khác một cái công đạo, nếu không, tứ quốc xâm lược, đánh nửa ngày, ngay cả tướng sĩ phổ thông cũng chưa chết mấy người...tứ quốc còn chưa rút lui, chuyện này...chỉ sợ sẽ khiến ngươi vướng vào một cuộc tranh cãi lớn!"

"Nếu ngươi đàm phán cầu hoà với tứ quốc, tin tức bị tiết lộ, một chút uy vọng ngươi thành lập lúc trước, cũng sẽ lập tức tiêu tán không còn gì!"

Lời này vừa dứt, những người khác bây giờ cũng mới triệt để hiểu ra.

Viên Thạc không kìm được nói: "Ngươi nói sớm một chút là được rồi, che che giấu giấu, nhất định không nói, chúng ta ai cũng cảm thấy khó chịu, nhất định phải tự mình nhận hậu quả!

Lý Hạo cười nói: "Nào có khoa trương như vậy! Huống chi, chỉ là phán đoán, còn chưa có chứng cứ chắc chắn, người chết nhiều, thiên địa liền sẽ khôi phục..."

"Ta có thể chứng minh, chuyện này có thể xảy ra!"

Trương An rất nghiêm túc.

Lý Hạo cười: "Tiền bối nói nhiều quá rồi."

Trương An cũng không nói gì.

Chẳng qua ông cảm thấy, nên chứng minh cho Lý Hạo, nếu không, Lý Hạo dùng thái độ mập mờ đối phó với tứ quốc, có lẽ sẽ khiến người khác lạnh tâm.

Tình hình thực tế lại là, Lý Hạo căn bản không có cách nào diệt sát cường giả tứ quốc trên diện rộng.

Lần này, võ sư Ngân Nguyệt cũng không còn khó chịu như trước, từng người có chút u sầu.

Phiền phức của Lý Hạo, lập tức trở thành phiền phức của tất cả mọi người.

"Vậy không bằng... chỉ tập trung đánh Thần Quốc phương tây thì sao?"

"Không thể đánh đối phương được, Nguyệt Thần liên quan tới phong ấn!"

"..."

Lập tức, đám người khẽ giật mình, nhớ tới những gì lúc trước Lý Hạo đã nói, lập tức người nào người nấy như chết cha chết mẹ.

Nói như vậy, tứ quốc, không chỗ nào có thể đánh nhau mà xuất toàn lực?

Ngay cả Liên Thiên Kiếm cũng có chút hít thở không thông, ngạt thở nói: "Vậy...không còn cách nào khác sao?"

Lý Hạo bật cười: "Không phải ta đã nói rồi sao? Trấn an tứ quốc trước, sau đó giải quyết từng di tích một...giết cường giả trong di tích, di tích ngăn cách thiên địa, không liên quan quá nhiều đến việc thiên địa khôi phục, sao lại không có cách nào được? Trước tiên thanh lý di tích, tiếp tục chấp hành kế hoạch lúc trước, còn tứ quốc vẫn sẽ làm như những gì trước đó đã nói, trấn an, uy hiếp, lại cho điểm ngon ngọt...dù sao, tạm thời không cần để ý quá mức."

Lúc này, Lâm Hồng Ngọc cũng thở hắt nói: "Đô đốc...như vậy, chúng ta dường như sẽ rơi vào tình huống nửa bước khó đi, di tích cũng không dễ đối phó...còn phải trông chừng cổ thành phái người, tiến hành đồ sát..."

Lý Hạo không nói gì, mà là nhìn về phía một người.

Bên đó, chỗ hẻo lánh, Càn Vô Lượng thấy Lý Hạo nhìn mình, nao nao, trong lòng khẽ nhúc nhích, lên tiếng nói: "Đô đốc, bây giờ Đô đốc không làm theo dự định của những kẻ phản bội trong cổ thành, trực tiếp dùng độc thủ với tứ quốc, đối phương đại khái cũng đang rất nôn nóng."

"Chúng ta không làm theo ý nghĩ của bọn hắn, vậy lần khôi phục thứ hai, liền không có cách nào xảy ra sớm!"

"Kể từ đó, đối phương tất nhiên không cách nào nhẫn nại, chỉ có thể huy động cường giả, gây ra hỗn loạn trong nội bộ Thiên Tinh, chế tạo cơ hội cho tứ quốc, để tứ quốc chủ động tiến công..."

Đám người nhìn về phía hắn, kỳ thật ai cũng không thích.

Nhưng, cũng không ai nói gì.

Lúc này thấy hắn mở miệng, mọi người cũng đều trầm mặc không lên tiếng.

Lý Hạo cười nói: "Càn tướng quân có ý nghĩ gì sao?"

Càn Vô Lượng nghĩ đến vô số chuyện, vừa nãy Lý Hạo nhìn mình, rốt cuộc là muốn mình nói gì chứ?

Hắn phán đoán một chút, thấp thỏm nói: "Đô đốc...ta có ý này, nếu hoang thú có thể ngầm chiếm thiên địa, cướp đoạt quyền khống chế thiên địa, không bằng...không bằng rút lui một số Nhân tộc ở đại lục phương đông, để Đại Hoang bước vào đại lục phương đông, kể từ đó, ngược lại có thể khiến năng lượng trong thiên địa suy yếu!"

Thế nhưng Lý Hạo lại lắc đầu: "Đuôi to khó vẫy, sau này xử lý cũng phiền phức, hơn nữa vứt bỏ quốc thổ, có lẽ sẽ càng phiền phức hơn!"

Không phải ý này sao?

Càn Vô Lượng còn tưởng rằng Lý Hạo muốn cho mình cõng nồi, để mình nói ra chuyện này, không thấy bây giờ những người khác ai cũng trừng to mắt nhìn hắn sao?

Nếu không phải việc này... Lý Hạo muốn mình nói việc gì đây?

Hắn cũng rất đau đầu.

Ta có thể xem thấu tâm tư của một số người, nhưng ta...lại không dám xem tâm tư của ngươi.

Bỗng nhiên, trong đầu nổi lên một ý tưởng, hắn thận trọng nói: "Nếu Đô đốc cảm thấy không ổn, tứ quốc lại không tiện đối phó, lại không dễ tìm kiếm địa chỉ cụ thể của cổ thành phản bội, nếu tìm được, chúng ta cũng chưa chắc có thể làm gì đối phương...vậy chỉ có thể...chỉ có thể phá một gia tộc cổ thành! Bát đại chủ thành, trấn áp thiên địa, thiên địa vững chắc, không thể bỏ qua công lao của bát đại chủ thành, không bằng...diệt một gia tộc cổ thành!"

Giờ khắc này, hắn dường như đã nắm bắt được chuyện gì đó, vội nói: "Trừ gia tộc Vương, Triệu, bây giờ còn có mấy gia tộc Hồng, Lưu, Trịnh đều chưa có tin tức, phe phản bội, xác xuất lớn có thể là Trịnh gia, vậy chúng ta bây giờ diệt đi một phe cổ thành...chỉ cần không phải gia tộc phản bội, chúng ta vẫn có hi vọng thành công! Diệt một đại cổ thành, một khi dấu hiệu của lần khôi phục thứ hai xuất hiện, chúng ta rung chuyển một đại cổ thành, rút ra năng lượng thiên địa, phá vỡ thiên địa trấn áp, vậy sẽ rất dễ phá hư kế hoạch của bọn hắn!"

Hắn bây giờ, dường như đã hiểu được.

Lý Hạo, hi vọng hắn ngay trước mặt người Tân Võ, nói ra lời này!

Bình Luận (0)
Comment