Tứ quốc không thể bị tiêu diệt, cổ thành phản bội thì không đánh lại, nếu Lý Hạo tu luyện quá mức sẽ dễ phát động thiên địa đại đạo vững chắc, gia tăng giới hạn dung nạp thiên địa.
Nhưng đánh thì không đánh được, muốn tăng lên, còn phải lo lắng này kia.
Lúc này, tất cả mọi người có thể cảm nhận được sự bất đắc dĩ của Lý Hạo.
Càn Vô Lượng nói, đánh chiếm một trong các cổ thành còn lại, đám người biết, chuyện này cũng có thể chính là ý của Lý Hạo...thế nhưng, trong đó cũng bao gồm vô vàn nguy hiểm.
Trong cổ thành, tất nhiên sẽ tồn tại cấp Thánh.
Cho dù chưa hẳn khôi phục hoàn toàn, nhưng trong cổ thành, bọn hắn có thể toàn lực ứng phó, hơn nữa, cổ thành có lẽ vẫn tồn tại một số bố trí đặc biệt cường đại, lấy chiến lực của bọn Lý Hạo bây giờ, chưa chắc có thể đối phó với cổ thành.
Đối phó một vài Bất Hủ, thậm chí Bất Hủ đỉnh phong, chỉ cần chưa khôi phục hoàn toàn, bọn Lý Hạo đều có thể giải quyết.
Thế nhưng... Thánh Nhân thì sao?
Cho tới bây giờ, nhóm người Lý Hạo chỉ mới giết hai vị Thánh Nhân, một vị là bạch thụ ở Phong Vân các, nhưng đối phương đã tàn phế quá mức, bị thủ đoạn ấn thành chủ lưu lại giết chết.
Vị thứ hai, chính là vị Thánh Nhân bên trong Thiên Tinh trấn, vị đó cực mạnh, chủ yếu là có Trương An đánh chết đối phương, nhóm người Lý Hạo chỉ xem như người qua đường.
Về phần Kinh Cức Mân Côi trong Thiên Tinh trấn, cả vị phó soái Tôn Hâm, mặc dù cũng đạt tới cấp Thánh, nhưng chênh lệch rất xa so với Cổ Thánh, cũng do Trương An giải quyết, không liên quan gì tới nhóm người Lý Hạo.
Cho nên, khi Trương An không nói gì, mọi người đã biết, con đường này...rất khó đi.
Mà thứ Lý Hạo muốn cũng không phải là sự trợ giúp của Trương An, khi Trương An trầm mặc không nói gì, Lý Hạo khẽ cười: "Cho nên...Trương tiền bối cảm thấy, đối phó những cổ thành này, có thể xyar ra chuyện gì phiền toái hay không? Ví dụ như dẫn đến mấy cổ thành còn lại đối địch?"
Đúng vậy, thứ hắn muốn chỉ là việc này.
Sẽ không bởi vì đối phó một gia tộc cổ thành, dẫn tới chuyện tất cả cổ thành vây công.
Trương An trầm mặc một hồi, chậm rãi nói: "Bát đại cổ thành, kết nối với nhau! Đương nhiên, bây giờ tình hình không rõ, ngươi lại là truyền nhân của Lý gia, nếu một nửa cổ thành, cảm thấy quyết định của ngươi không sai...vậy dĩ nhiên không có vấn đề gì."
Một nửa cổ thành.
Lý Hạo cười nói: "Kiếm Thành của Lý gia không có ý kiến."
"..."
Tất cả mọi người không lên tiếng.
Lúc này, hai vị thủ hộ Chiến Thiên thành cũng ở bên cạnh, Lão Ô Quy trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên nói: "Kỳ thật Chiến Thiên thành... khi ngươi cần, có thể rút ra lực lượng tràn ngập trong thiên địa..."
Nó vẫn lên tiếng.
"Chúng ta có thể giúp ngươi trì hoãn tiến độ của lần khôi phục thứ hai."
Nó nhìn về phía Lý Hạo, "Chưa hẳn nhất định phải đối phó với các chủ thành còn lại..."
Lý Hạo trầm mặc không nói gì.
Càn Vô Lượng bên cạnh chỉ có thể mở miệng lần nữa: "Không đơn giản chỉ là vấn đề lần khôi phục thứ hai! Là do cổ thành từ đầu đến cuối đều là nhân tố không xác định, Đô đốc lần lượt cho thấy thiện ý, trước đây ký kết hiệp nghị với cổ thành khác, đã vô cùng hào phóng rồi!"
"Chúng ta đều biết, Cổ Nhân Vương bá đạo vô song, nếu đổi thành Cổ Nhân Vương, đã sớm phá thành diệt tộc!"
Càn Vô Lượng trầm giọng nói: "Bây giờ, người Tân Võ cũng lợi dụng sự lương thiện của Đô đốc, Đô đốc đưa ra điều kiện hậu đãi không gì sánh được, đáp ứng mở Tinh Môn giúp Tân Võ, đáp ứng vĩnh viễn không xâm phạm, liên minh lẫn nhau, không cần xuất binh, chỉ cần cung cấp vạn chiến giáp, đổi lấy Thần Năng Thạch để khôi phục...điều kiện như vậy, đối phương cũng không muốn đáp ứng, chư vị tiền bối, các ngài là người Tân Võ, có lẽ cảm thấy không quan trọng!"
"Nhưng là người Ngân Nguyệt, phủ Đô đốc Thiên Tinh có chí nhất thống thiên hạ...phản ứng như vậy, thật có thể khiến chúng ta an tâm sao?"
Chỉ là đơn thuần hấp thu năng lượng sao?
Không!
Quan trọng hơn là, những cổ thành này, dưới loại tình cảnh này cũng không muốn tỏ rõ thái độ, gần như là thể hiện thái độ không hợp tác, mọi người là địch nhân!
Có lẽ là tự ngạo, có lẽ là cảm thấy sau lần khôi phục thứ hai, không cần thiết thỏa hiệp gì với nhóm người Lý Hạo nữa.
Có lẽ, cường giả Tân Võ cảm thấy đây là chuyện không quan trọng, Lý Hạo chỉ là hậu bối.
Nhưng xét về cái nhìn của ở phủ Đô đốc Thiên Tinh...đây chính là biểu hiện thái độ địch ý nồng đậm.
Càn Vô Lượng lại nói: "Về phần những gì Quy thủ hộ nói, Chiến Thiên thành có thể giúp chúng ta rút ra năng lượng thiên địa..."
Càn Vô Lượng dừng một chút, chậm rãi nói: "Vãn bối muốn hỏi mấy vấn đề có được không?"
Lão Ô Quy trầm ngâm một lát, mở miệng nói: "Ngươi nói đi."
Người này, lúc này có lẽ đang đại diện cho suy nghĩ của Lý Hạo.
Càn Vô Lượng dường như lớn gan hơn nhiều: "Sau khi rút ra năng lượng, Chiến Thiên thành khôi phục, bên thủ hộ, Chiến Thiên thành có thể chiến đấu với chúng ta không? Bao gồm những cường giả còn chưa khôi phục?"
Lão Ô Quy ngưng mi.
Càn Vô Lượng tiếp tục nói: "Một số thiết bị, máy móc, binh khí, áo giáp trong thành, có thể cung ứng vô hạn cho chúng ta không?"
"Các tiền bối Yêu Thực trong thành, có sẵn lòng luôn luôn cung cấp Sinh Mệnh Chi Tuyền cho chúng ta không?"
"Nếu gặp được đối địch là thế lực của cổ thành, có sẵn lòng khống chế cổ thành giúp chúng ta tác chiến không?"
"Nếu cái gì cũng không thể...vậy không bằng mạo hiểm một lần, diệt một gia tộc cổ thành, chính chúng ta đưa ra quyết định, cũng không khiến Chiến Thiên thành khó xử!"
Càn Vô Lượng thành khẩn nói: "Chiến Thiên thành, là minh hữu tốt nhất của phủ Đô đốc ta, nhưng nếu vì chúng ta, trở mặt với các cổ thành khác...vậy cũng rất có lỗi với chư vị tiền bối, cho nên ta...trận chiến này, ta cảm thấy, có lẽ nhất định phải tiến hành, có lẽ...chỉ có thể tự chúng ta hành động!"
Lời này vừa dứt, ngay cả Lý Hạo cũng nhìn hắn một cái.
Càn Vô Lượng cũng nhìn Lý Hạo, không biết là đã đoán được tâm tư của Lý Hạo, hay là tự mình chủ trương, nói khẽ: "Đô đốc, nếu muốn đối phó cổ thành đối địch...cũng không cần làm phiền chư vị tiền bối, đều là người cùng một thời đại, còn chưa chắc chắn bọn hắn chính là phản nghịch, vậy...chỉ có thể để tự chúng ta ứng phó thôi vậy!"
Hắn cũng có ý nghĩ của riêng mình.
Có lẽ, đối phó cổ thành, mượn nhờ một phần lực lượng cổ nhân cũng không tệ.
Thế nhưng...rất dễ nảy sinh một vài vấn đề.
Không bằng tự mình động thủ!
Đương nhiên, độ khó, mức độ nguy hiểm trong đó, đều vượt quá tưởng tượng.
Bất Hủ có thể đối phó, nhưng Thánh Nhân...dù là Lý Hạo bây giờ, cũng rất khó địch nổi.
Thậm chí không cách nào địch nổi!