Thời gian trôi qua từng chút một.
Nhóm người Lý Hạo đang giành giật từng giây, vẫn đang cướp đoạt quyền khống chế của các trạm cơ sở.
Chạy đua với thời gian.
....
Trong lúc đó.
Rõ ràng là tứ quốc xâm lược, nhưng Thiên Tinh, lại nghênh đón thời kỳ hòa bình ngắn ngủi.
Lý Hạo đã ngừng xuất thủ với tứ quốc.
Mà tứ quốc cũng lựa chọn dừng bước không tiến, bao gồm Thần Quốc cường đại nhất, lúc này cũng lựa chọn chờ đợi, tất cả mọi người, dường như đều đang đợi một cơ hội.
Phương tây.
Vợ chồng Dương Sơn, suất lĩnh mấy ngàn Liệp Ma quân, bên người, cũng dần dần có nhiều đội quân hơn, các đại hành tỉnh phương tây, cũng có một số siêu năng, chủ động chạy đến, cùng nhau phòng ngự biên cảnh phương tây.
Lúc này.
Cuối phương tây là một tòa đại thành.
Nữ Vương cũng không tu dưỡng sinh tức, lúc này, đang đứng ở đầu tường quan sát phía xa.
Hai ngày, không, từ khi Lý Hạo rời khỏi đây, đã ba ngày.
Ba ngày qua, thiên hạ thái bình.
An tĩnh đến mức khiến người khác cảm thấy quỷ dị.
Loại cảm giác áp bách đó, loại cảm giác ngạt thở đó, rõ ràng đại chiến không hề bộc phát, nhưng không chỉ riêng vợ chồng Dương Sơn trấn thủ phương tây, Nữ Vương cũng có chút cảm giác khó thở.
Lý Hạo, bây giờ đang làm cái gì?
Ở tứ phương đi dạo một vòng, không hề cùng bất kỳ bên nào khai chiến trên quy mô lớn, cũng không hề lựa chọn tranh thủ từng giây, xử lý một phe, lại đối phó ba phe còn lại, Lý Hạo lựa chọn im lặng.
Điều này không đúng!
Lúc này, Nữ Vương nhìn về phía người bên cạnh, thở hắt ra nói: "Vận Mệnh, ngươi có biết được gì không?"
Nữ thần Vận Mệnh.
Nhìn thấu vận mệnh của người khác, hoặc chết, hoặc sống, hoặc mạnh, hoặc vong...
Nghiêm túc mà nói, thần thông của nữ thần Vận Mệnh, có chút giống Càn Vô Lượng, nhưng Càn Vô Lượng nhìn thấu lòng người, nữ thần Vận Mệnh lại nhìn thấu tương lai khí vận người của người khác, chỉ là khí vận có chút mơ hồ, còn không đáng tin bằng lòng người.
Mấy ngày qua nữ thần Vận Mệnh vẫn luôn quan sát, nhất là mấy người Dương Sơn phía đối diện, lúc này, khẽ nhíu mày, chậm rãi nói: "Tương lai...không rõ! Số mạng của những người này, có đôi khi dường như sẽ một bước lên trời, có đôi khi lại ảm đạm trong nháy mắt, tựa như sắp chết."
Nữ Vương khẽ nhíu mày.
Đây là đáp án kiểu gì vậy?
Bên cạnh, một vị Thần Linh trầm giọng nói: "Có thể là do Lý Hạo đang làm cái gì đó, thời khắc sinh tử!"
"Chẳng lẽ vẫn muốn phục kích Thần Quốc ta lần nữa?"
Chuyện gì xảy ra, sẽ khiến phe Lý Hạo bên này, xuất hiện thời khắc sinh tử?
Nữ Vương cũng khẽ nhíu mày, hồi lâu, không hỏi gì nữa, mà là nhìn về phía một người cách đó không xa, lạnh lùng nói: "Áo bào đen, phía các ngươi, còn chưa truyền đến bất cứ tin gì sao?"
Nữ Vương, thật sự không khách khí.
Lúc này, áo bào đen cũng đã nhận được tin tức, nói khẽ: "Đại nhân đã có an bài và hồi đáp, sẽ nhanh chóng điều binh đến đây tương trợ, ngoài ra, lần này còn sẽ có phân thân Thánh Đạo đến đây, đại nhân để cho ta nhắc nhở Nguyệt Thần, cẩn thận...không chỉ là Lý Hạo, còn có một số những người khác."
"Có ý gì?"
"Nguyệt Thần hẳn là đã biết một hai."
Nữ Vương nhíu mày, nhìn về phía phương xa, nhìn về phía Ngân Nguyệt, hồi lâu mới nói: "Ngươi nói tới, tên gia hoả ở phụ cận mặt trăng kia?"
"Đúng."
Nữ Vương hừ lạnh một tiếng, có chút nhíu mày: "Bổn vương đã sớm biết, bên đó xuất hiện phong ấn, nếu không như thế...ta đã sớm khôi phục rồi!"
Ả là Thần Linh do mặt trăng sinh ra, cũng là vị Thần Linh thứ nhất giữa thiên địa,.
Theo lý thuyết, nếu dưới tình huống đã khôi phục, ả sẽ cường đại hơn bất luận kẻ nào, thậm chí còn mạnh hơn cả các nhà tiên tri và Thái Dương Thần, thế nhưng, bây giờ bản thể của ả, mặt trăng, đang bị phong ấn.
Không phải đặc biệt nhắm vào mặt trăng, mà là bởi vì...nơi đó có hai thứ đang bị phong ấn, thứ nhất, Tinh Môn, thứ hai, một vị cường giả bị phong ấn.
Hơn nữa, bên đó còn có phong ấn Bát Quái.
Dẫn đến lực lượng bản thể của ả, không cách nào truyền đến đây.
Ngân Nguyệt...sở dĩ gọi là Ngân Nguyệt, cũng là bởi vì mặt trăng cường đại.
Cho nên Nữ Vương biết, bên đó xảy ra vấn đề, lúc này, cũng trực tiếp hỏi: "Bổn vương muốn biết, bên đó...rốt cuộc đang phong ấn ai?"
Áo bào đen trầm mặc một hồi.
Một lát sau mở miệng nói: "Rất nhiều thứ, thứ nhất, Tinh Môn. Thứ hai, một vị Đế Tôn từ thế giới bên ngoài đến đây. Thứ ba, Kiếm Thành."
"Đế Tôn?"
Áo bào đen gật đầu: "Năm đó, mấy người Kiếm Tôn rời đi, ra khỏi Tinh Môn, gặp phải đại thế giới Hồng Nguyệt phục kích, đại thế giới Hồng Nguyệt...chính là vũ trụ Nhân Vương muốn chinh phạt. Đối phương rất cường đại...thậm chí muốn công kích thế giới chủ thông qua Ngân Nguyệt...bên ngoài Tinh Môn xảy ra chuyện gì, chúng ta không biết quá rõ. Nhưng có người ở phe đối phương từ bên ngoài Tinh Môn xông vào..."
Áo bào đen trầm mặc một hồi, lại nói: "Kết quả, thời khắc mấu chốt, cường giả bên trong Kiếm Thành xuất thủ, cộng thêm một số thủ đoạn bát đại chủ thành lưu lại, khiến vị Đế Tôn đó bị trọng thương, phong ấn nó ở phụ cận Tinh Môn."
"Đế Tôn..."
Nữ Vương lập lại lần nữa, lẩm bẩm nói: "Thì ra là thế! Chỉ là...Chuẩn Đế Tôn có thể đột phá hàng phòng thủ của mấy người Trường Sinh Kiếm Tôn...nói như vậy, bên ngoài Tinh Môn, có lẽ là một trận thảm chiến rồi?"
"Có lẽ vậy!"
Áo bào đen nói một câu.
Nữ Vương bỗng nhiên cười lạnh: "Cũng chưa chắc là do đối phương cường đại, các ngươi xuất lực cũng không nhỏ, nếu ta nhớ không lầm, trận pháp bát đại chủ thành tạo thành, cực kỳ cường hãn, không dễ dàng bị người khác công phá như vậy."
Áo bào đen không nói gì.
Đích thật là trong ngoài giáp công, nếu không, muốn đánh vào Ngân Nguyệt, cũng không dễ dàng như vậy.
Đương nhiên, những chuyện cũng không cần thiết phải nhiều lời.
Nữ Vương nhíu mày: "Vậy các ngươi bây giờ, là đang muốn giải phong ấn cho vị kia?"
"Không phải."
Nữ Vương khẽ giật mình, nhìn về phía áo bào đen, áo bào đen bình tĩnh nói: "Chúng ta có mong muốn riêng của chúng ta! Đối phương...là địch nhân của tất cả mọi người, bởi vì đối phương mạnh nhất!"
Nói đến đây, lại nói: "Bởi vì Ngân Nguyệt...ta nói là bản tôn của Nguyệt Thần, đang ở trong phong ấn, có tác dụng trấn áp, cho nên, người của đối phương, có lẽ sẽ đột kích để giết Nguyệt Thần."
"Bọn hắn còn có những người khác sao?"
"Có."
Áo bào đen gật đầu: "Đại thế giới Hồng Nguyệt, có chút đặc biệt, năm đó còn chưa phong bế Tinh Môn, liền có một nhóm người tiến vào đại địa Ngân Nguyệt. Về sau, chiến đấu bộc phát, vị Đế Tôn kia, mặc dù bị phong ấn, nhưng thời điểm năng lượng thiên địa còn chưa triệt để bị rút ra, đối phương dùng năng lượng đặc biệt, chuyển đổi một nhóm người, trở thành người Hồng Nguyệt. 21 năm trước, bắt đầu lần khôi phục thứ nhất, có một chút năng lượng của đối phương cũng đã thẩm thấu ra ngoài, lại lây nhiễm một số người..."