Mấy người đều là người mặc áo bào đen, lúc này, bỗng nhiên xuất hiện, một người trầm giọng nói: "Đại Ly Vương bệ hạ, đại nhân hi vọng bệ hạ có thể tạm thời từ bỏ một chút việc vặt, đại nhân ra lệnh chúng ta tìm kiếm tam đại tổ chức, thuyết phục đối phương rời đi Đại Ly quốc... cho dù là tam đại tổ chức quốc gia hay tứ phương, mục tiêu bây giờ, đều nên là Lý Hạo."
Nói đến đây, hắn nhìn thoáng qua tên Lý Hạo có chút ngu dại, biết đây là phân thân của Lý Hạo, chỉ là cũng không để ý.
"Chúng ta sẽ kêu Ánh Hồng Nguyệt rời khỏi Đại Ly...xin bệ hạ, không cần vì những chuyện nhỏ nhặt này, phá hỏng đại kế!"
Đại Ly Vương lạnh lùng nói: "Việc nhỏ? Một đám người Ánh Hồng Nguyệt, dám vào Đại Ly ta, ngươi nói là việc nhỏ? Đại Ly ta gặp tập kích, ngươi phải hiểu được, bản vương cũng không phải người hầu của các ngươi! Ánh Hồng Nguyệt và các ngươi là đồng bọn, các ngươi lại dám ở thời điểm bản vương rời khỏi đây, xâm lược Đại Ly..."
"Bệ hạ hiểu lầm!"
Áo bào đen trầm giọng nói: "Ánh Hồng Nguyệt cũng không phải là người của chúng ta, chỉ là có một số việc cần hợp tác thôi, hắn là người phát ngôn của đại thế giới Hồng Nguyệt...cùng chúng ta, cũng chỉ là hợp tác cơ bản."
Nói rồi lại nói: "Đại nhân cũng không muốn bởi vì chuyện này, phá hỏng quan hệ với bệ hạ, Ánh Hồng Nguyệt, chúng ta sẽ mau chóng trục xuất hắn...đại nhân hy vọng có thể mau chóng tổ chức ngũ phương hội nghị, đạt thành hiệp nghị, bây giờ chỉ có Đại Ly Vương không cách nào tới chỗ ngồi..."
Dứt lời, lại nói: "Còn xin bệ hạ, giết chết phân thân của Lý Hạo, để tránh tin tức tiết lộ ra ngoài!"
Đại Ly Vương lạnh lùng nói: "Trước tiên đuổi Ánh Hồng Nguyệt đi rồi nói! Nếu không...cái gì mà ngũ phương hội nghị, đều là đánh rắm!"
Đang nói, nơi xa, một bóng người xuất hiện, người mặc áo bào đỏ, mang theo nụ cười, như dương quang xán lạn: "Đại Ly Vương...thật hiểu lầm ta rồi. Hồng Nguyệt tới đây, cũng chỉ là du sơn ngoạn thủy thôi, cũng không..."
Ầm!
Đại Ly Vương lập tức xuất thủ, xuất quyền, thiên băng địa liệt.
Ánh Hồng Nguyệt lại lập tức biến mất.
Lần nữa xuất hiện, bên người có nhiều hơn mấy vị áo bào đen, gã bật cười: "Sao bệ hạ lại nóng nảy như vậy chứ? Đã xảy ra đại sự, Hồng Nguyệt cũng không phải người không thức thời, nếu bệ hạ muốn đuổi chúng ta đi...chúng ta đi là được."
Đại Ly Vương lạnh lùng nhìn những hư ảnh này, trầm giọng nói: "Các ngươi muốn ngăn cản bản vương?"
Mấy vị áo bào đen, liếc nhau, rất nhanh, áo bào đen vừa nãy lên tiếng lại nói: "Bệ hạ, nên lấy đại sự làm trọng! Ánh thủ lĩnh đã đồng ý rời đi...lúc này, ngũ phương hội nghị sắp bắt đầu...bệ hạ cũng không muốn Đại Ly như Thiên Tinh, trở thành mục tiêu của những phe còn lại chứ..."
"Các ngươi uy hiếp bản vương?"
"Không dám!"
Áo bào đen thấp giọng nói: "Cũng không phải là uy hiếp, chỉ là... so với đại thế thiên hạ, bệ hạ tranh chấp với Ánh thủ lĩnh, chỉ là việc nhỏ thôi."
Lúc này, Ánh Hồng Nguyệt cũng cười nói: "Đại Ly Vương bệ hạ sao cứ nhất định phải chém tận giết tuyệt ta, địch nhân của ta, nên là Lý Hạo...địch nhân của mọi người, đều là Lý Hạo."
Đại Ly Vương nhìn gã, bỗng nhiên nói: "Lý Hạo nói ngươi muốn phá hủy Cấm Kỵ Hải, giải phóng hạn chế của thiên địa..."
"Bệ hạ đánh giá cao ta quá rồi."
Ánh Hồng Nguyệt bật cười: "Làm sao lại thế?"
"Bản vương cũng không tin...nhưng bây giờ, bản vương lại có chút tin!"
Hắn ta nhìn Ánh Hồng Nguyệt: "Thực lực của ngươi, hình như còn mạnh hơn trong tưởng tượng."
"Bệ hạ quá khen."
"Như này đi... nếu ngươi nhận lấy ba quyền của ta mà không chết, ta sẽ chỉ trục xuất ngươi, trở về tham dự hội nghị ngũ phương, ngươi thấy thế nào?"
Ánh Hồng Nguyệt khẽ nhíu mày: "Bệ hạ chính là chúa tể một phương, bá chủ thiên hạ, ta chỉ là thủ lĩnh của một chỗ tổ chức nhỏ, cách biệt một trời một vực, ba quyền của bệ hạ...chẳng phải là muốn tính mạng của ta sao?"
Đại Ly Vương lạnh lùng nói: "Ngươi không có lựa chọn... nếu ngươi không tiếp, vậy hôm nay, ngày nào bản vương chưa giết được ngươi, ngày đó sẽ không tham dự cái gọi là hội nghị ngũ phương, để Lý Hạo tới giết ngươi!"
Ánh Hồng Nguyệt bật cười: "Bệ hạ...thực sự là...nhìn thấu ta, Lý Hạo... thế nhưng cực kỳ thống hận ta, ta còn thực sự lo lắng bị hắn đuổi kịp."
Dứt lời, thở dài một tiếng: "Vậy bệ hạ nhất ngôn cửu đỉnh...nếu qua ba quyền ta không chết, sẽ không truy sát ta nữa?"
"Điều kiện tiên quyết là, ngươi sẽ rời khỏi Đại Ly!"
"Đó là đương nhiên!"
"Vậy liền tiếp chiêu!"
Đại Ly Vương quát khẽ một tiếng, đột nhiên, một vệt kim quang bộc phát, xuất quyền, hư không nứt vỡ.
Ánh Hồng Nguyệt thở dài một tiếng, bỗng nhiên vung binh khí ra, đó là một cây trường thương, trường thương hoành không, tràn lan quang mang vô cùng cường đại, Đại Ly Vương đánh ra một quyền, trường thương va chạm nổ tung, bay ngược ra ngoài.
Đại Ly Vương hơi biến sắc, đối diện, Ánh Hồng Nguyệt phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, cười nói: "Quyền thứ nhất đã xong."
"Một trong bát đại Thần Binh?"
"Đúng, bệ hạ có con mắt tinh tường đấy!"
Thương của Chu gia!
Ánh mắt Đại Ly Vương lấp lóe, sau một khắc, lại quát khẽ một tiếng, một quyền này, cường hãn hơn nhiều, kim quang trên thân càng thêm nồng đậm, đánh ra một quyền, mà lúc này, Ánh Hồng Nguyệt lại ném ra binh khí khác.
Đó là binh khí như xiềng xích, Cửu Tiết Tiên của Trịnh gia.
Ầm!
Lại vang lên một tiếng nổ thật lớn, Cửu Tiết Tiên bay ra ngoài, trong nháy mắt biến mất, dường như đã bị hủy diệt linh tính, Ánh Hồng Nguyệt lại thổ huyết bay ngược ra, sắc mặt hoàn toàn tái nhợt, nhưng vẫn giữ vẻ tươi cười như cũ: "Quyền thứ hai, ta cũng đã nhận!"
Đại Ly Vương lạnh lùng nhìn gã: "Tám đại Thần Binh, nghe nói đao Trương gia, chùy Hồng gia, giày Lưu gia đã bị Lý Hạo phá hủy, Lý Hạo cầm trong tay Tinh Không Kiếm, thuẫn Vương gia nghe nói còn đang ở Chiến Thiên thành...nói như vậy, trừ thương Chu gia, roi Trịnh gia, ngươi hẳn là còn có găng tay Triệu gia?"
"Nếu găng tay Triệu gia vang danh thiên hạ...không bằng, ngươi đeo găng tay này vào, đối đầu một quyền của bản vương, thấy sao?"
"Hồng Nguyệt sao có thể đối đầu với bệ hạ."
Ánh Hồng Nguyệt cười, Đại Ly Vương cũng khẽ cười: "Bản vương muốn nhìn xem...nếu ngươi không muốn, vậy tất cả những gì xảy ra trước đó sẽ hết hiệu lực! Bản vương thậm chí nguyện ý để bản tôn Lý Hạo tiến vào Đại Ly, phân cao thấp với ngươi!"
Ánh Hồng Nguyệt bật cười: "Bệ hạ thực sự là..vậy... Hồng Nguyệt liền không biết tự lượng sức mình, còn xin bệ hạ hạ thủ lưu tình!"
Dứt lời, trong tay hiện ra một đôi găng tay.
Mà lúc này, trong tay Đại Ly Vương cũng xuất hiện một đôi găng tay, nở nụ cười, Ánh Hồng Nguyệt hơi biến sắc, nói khẽ: "Nghe nói, thứ này do Bá Thiên Đế để lại...không biết thực hư, Triệu gia và Bá Thiên Đế, nhưng không cách nào đối đầu với nhau."
Đều là một đôi găng tay, nhưng một đôi là do Đế Tôn thời kỳ Cửu Hoàng Tứ Đế để lại, một đôi chỉ là Triệu gia để lại, tổ tiên Triệu gia, cũng chỉ là Chuẩn Đế Tôn, chênh lệch vẫn rất lớn.
"Ngươi thử xem sao, tất nhiên sẽ biết!"
Dứt lời, Đại Ly Vương đánh ra một quyền, một quyền này, triệt để khiến thiên địa biến sắc, những người áo bào đen xung quanh cũng có chút hoảng loạn.