"Vậy là được rồi!"
Lý Hạo cười nói: "Món khai vị chắc sẽ có hương vị không tồi."
"..."
Trương An cạn lời, cái này mà gọi là món khai vị à?
"Đối phương không yếu, có thể mở ra một lần khôi phục chứng tỏ đối phương có không ít năng lượng, có lẽ vẫn còn chiến lực cấp độ Thánh Nhân đỉnh phong..."
"Tiền bối không địch nổi ư?"
"Đương nhiên là có chứ."
"Vậy là tốt rồi!"
Trương An không phản bác được.
Lý Hạo giao thần văn chữ "Đạo" cho ông, hai người nhanh chóng biến mất khỏi Thiên Tinh trấn.
Có chiến lực Nhật Nguyệt, việc xé rách hư không không còn là việc khó.
Hai người di chuyển một trước một sau, không lâu sau đã xuất hiện ở Ngân Nguyệt chi địa.
Thông qua truyền tin, Lý Hạo đã biết vị trí của mấy người, hắn nhanh chóng biến mất, sau đó xuất hiện ở một nơi cách Hoành Đoạn hạp cốc không xa.
...
Giờ phút này, Triệu thự trưởng có cảm giác như bị mấy người áp giải, ông hơi khó chịu đi đến trước một ngọn núi nhỏ.
"Lão Chu, không ngờ đến cả ngươi cũng không tin ta."
Chu thự trưởng cười: "Tin chứ, lão Triệu đừng hiểu lầm, tất cả vì tốt cho ngươi thôi."
"Hừ!"
Triệu thự trưởng rất chán nản, sau khi nhìn thấy Lý Hạo và Trương An thì lại càng thêm bất đắc dĩ.
Lý Hạo tới nơi, hắn không dài dòng: “Triệu thự trưởng, ngươi đi vào trước, hỏi xem có thể giúp nhiều người cải tạo không, không cần nói dối, cứ nói thật ra, đừng thử lừa gạt một vị Thánh Nhân. Cứ nói rằng chúng ta muốn tiến đánh chủ thành nhưng thực lực không đủ, cần tăng thực lực, ta có thể đưa rất nhiều võ sư Ngân Nguyệt tới đây, hai phe có thể hợp tác..."
"Kẻ này có khả năng là Thánh Nhân ở kỳ đỉnh cao, có lẽ có thể giúp mọi người cường đại hơn rất nhiều."
Nghe thế, Trương An nhíu mày: "Chuyện này không ổn... Thứ nhất, cưỡng ép tăng lên chưa chắc đã là chuyện tốt. Thứ hai, nếu đối phương thật sự là người Dục Vọng Chi Giới thì sẽ để lại nguy cơ. Thứ ba, dù là Thánh Nhân, mỗi lần cường hóa người khác cũng sẽ khiến bản thân tổn thương, mà nếu đối phương có mục đích thì chắc chắn sẽ đáp ứng, mà đó mới là chuyện đáng sợ nhất, tiêu hao bản thân, suy yếu chính mình để cường hóa các ngươi, điều này chứng tỏ đối phương có dã tâm rất lớn!"
Lý Hạo gật đầu: "Ta biết! Nhưng tiền bối đang ở đây mà, không phải sao?"
Trương An cảm thấy bó tay!
Ta ở đây, nếu tinh thần các ngươi bị xâm nhập thì ta cũng khó có thể tẩy trừ nó.
Chuyện này rất phiền phức!
Rốt cuộc Lý Hạo nghĩ gì vậy?
Triệu thự trưởng không nhiều lời, nếu Lý Hạo đã kiên trì thì cứ thử một chút xem sao.
Hắn phất tay, trước mặt hiện ra một thông đạo tối tăm, hắn nhìn về phía đám người: "Bây giờ phân thân có thể ra ngoài rồi, các ngươi rời xa một chút trước đã... Nhất là Trương tiền bối."
Trương An nhíu mày, sau đó lập tức biến mất.
...
Di tích Ngọc Sơn trấn.
Khi Triệu thự trưởng bước vào, nơi xa, một tiếng nói mờ mịt vang lên: "Ngươi đã đến rồi."
“Đúng."
Triệu thự trưởng mở miệng: "Gần đây tiền bối có đi ra ngoài không?"
"Không hề."
Ngay sau đó, một bóng người xuất hiện, kẻ đó không mặc y phục màu đỏ mà mặc một bộ áo xanh, trông rất nhã nhặn, lão nở nụ cười: "Lần này tìm ta có việc gì không?"
"Tiền bối thật tinh ý!"
Triệu thự trưởng nhanh chóng nói: "Lần này, Ngân Nguyệt chúng ta gặp chút phiền toái..."
Ông nhanh chóng nói rõ tình huống, sau đó tiết lộ một tin: "Vậy nên, hậu nhân Lý gia - Lý Hạo muốn tiến đánh một tòa chủ thành, cướp đoạt nó để áp chế khôi phục lần hai."
Địa Diệu suy tư một phen, mỉm cười, gật đầu: "Có đạo lý, nhưng rất nguy hiểm..."
"Đúng là rất nguy hiểm, vậy nên..."
Triệu thự trưởng xoắn xuýt một hồi mới mở miệng: "Ta hi vọng tiền bối giúp chúng ta một chút, ta muốn cường hóa thân thể, mở ra khiếu huyệt. Ta biết như vậy thì tiền bối sẽ bị tổn thương rất lớn..."
Địa Diệu cười khẽ: "Không sao, thực lực ngươi không mạnh, khai khiếu không khó. Nhưng ngươi hiểu điều này có nghĩa là gì mà, đúng không?"
Triệu thự trưởng trầm giọng: "Ta không để tâm được nhiều đến vậy!"
"Haiz!"
Tiếng than khẽ vang lên, trong mắt Địa Diệu toát ra một chút hào quang màu đỏ, lão nhìn Triệu thự trưởng, Triệu thự trưởng hoảng hốt một chút, Địa Diệu nhìn ông, tinh thần lực tràn ra, lực lượng màu đỏ xâm lấn.
Một lát sau, lão cười khẽ.
Con người luôn thích đánh giá cao chính mình.
Triệu Thự Quang nghĩ không tệ, thế nhưng Bát Phương Ấn mà tám đại gia tộc ngưng tụ thật sự có thể khắc chế lực lượng của mình sao?
Lão đã biết chuyện này từ lâu rồi, nhưng vậy thì sao chứ? Ngược lại còn rất thú vị!
Chỉ cần ngươi có dục vọng thì sẽ không thể tránh khỏi việc bị lực lượng Hồng Nguyệt xâm nhập, ngươi muốn mạnh lên, muốn thủ hộ, muốn trấn áp tứ phương... Đây đều là dục vọng!
Đứng trước mặt một vị Thánh Nhân, ngươi không thể nào thoát khỏi ánh mắt của kẻ đó đâu.
Lão thầm nghĩ vậy, Triệu thự trưởng vùng vẫy một hồi, lão thu hồi lực lượng, dường như Triệu thự trưởng không có cảm giác gì cả, ông lại nói: "Còn nữa, lần này chúng ta hy vọng sẽ được tiền bối trợ giúp, giúp chúng ta cường hóa thật nhiều cường giả. Đương nhiên chúng ta sẽ dùng Thần Năng Thạch và Sinh Mệnh Chi Tuyền để bồi thường, sẽ không để tiền bối làm không công."
Địa Diệu mỉm cười gật đầu: "Được, nhưng không được quá nhiều, 10 người đi."
Triệu thự trưởng trầm mặc một hồi rồi gật đầu: "Được!"
Địa Diệu hỏi: "Lý Hạo cần ta hỗ trợ không?"
"Chuyện này thì không cần phiền tiền bối."
"Ngươi vẫn đề phòng ta như vậy, cần gì phải thế chứ?"
Địa Diệu tươi cười nhu hòa: "Chúng ta hợp tác nhiều năm, ta và những người kia không cùng phe, ta có mục tiêu của mình..."
"Ta hiểu!"
Triệu thự trưởng không nhiều lời: "Vậy ta đi tìm người. Khi bọn họ đến đông đủ, phiền tiền bối cải tạo giúp chúng ta."
"Được."
Con mồi tự dưa tới cửa!
Trước kia Triệu Thự Quang không vội vã như vậy. Địa Diệu thầm nghĩ, có lẽ đối phương cảm thấy ông có thể khắc chế nên không kiêng nể gì nữa.
Các ngươi thật nực cười.
Dục vọng bất diệt, lực lượng Hồng Nguyệt bất diệt!
Vậy nên, nếu đã nhiễm phải thì đừng hòng trốn thoát, kể cả Ánh Hồng Nguyệt kia, gã muốn lợi dụng huyết mạch của tám đại gia tộc để thoát khỏi ư? Không thể nào.
Lý Hạo nhanh chóng nhận được tin tức.
10 người.
Không ngờ đối phương lại hạn chế nhân số, không phải càng nhiều thì càng tốt sao?
Hay lão biết bên ngoài có cường giả nhắm vào mình, nếu tiêu hao quá lớn thì sẽ gặp nguy hiểm?
Nhưng có vẻ đối phương cũng không khắc chế được dục vọng của mình.
Lý Hạo cười một tiếng, có lẽ Địa Diệu biết mình nhắm vào lão nhưng vẫn muốn mạo hiểm, quả nhiên người điều khiển dục vọng thì cũng có dục vọng.
"Triệu thự trưởng, lão sư, Càn Vô Lượng..."
Lý Hạo gọi tên ba người ở đây, sau đó lại nói: "Hầu bộ trưởng, Khổng ti trưởng, ba vị Vũ soái gọi hết tới đây, ngoài ra gọi cả Hồng sư thúc, còn có... Lâm Hồng Ngọc, Trần Trung Thiên..."
Đã có 9 người, Lý Hạo suy nghĩ một chút rồi quyết định: "Báo cho cả Thiên Kiếm tiền bối."
Đám người Nam Quyền chưa trở lại, để 10 người này tiếp nhận cải tạo, dù cưỡng ép mở ra mười mấy khiếu huyệt thì cũng không tệ.
Cưỡng ép mở khiếu huyệt không phải chuyện đơn giản.
Phải duy trì thân thể không sụp đổ và giữ gìn đạo mạch không loạn, bọn họ cần tiêu tốn nguồn lực lượng khổng lồ để duy trì và cường hóa.
Lý Hạo không làm được.
Nếu hắn cưỡng ép mở ra thì thân thể cũng sẽ vỡ nát.
Trương An thì không biết có làm được hay không, ông ấy không có thân thể, năng lượng cũng không đủ nồng đậm, vậy nên Lý Hạo không hỏi.
Giờ có một vị Thánh Nhân đồng ý giúp đỡ, hắn không ngại mà tiếp nhận.
Sau khi ra ngoài, hắn trực tiếp mang lão đến Hạo Tinh giới có lẽ có thể tiếp tục bòn rút.
Lý Hạo cười một tiếng rồi mở miệng: "Các ngươi đi vào trước, nếu không có vấn đề, chờ những người khác đến rồi ta sẽ cho bọn họ đi vào sau!"
Mấy người không nhiều lời, nhanh chóng tiến vào di tích.
Giọng nói của Trương An vang lên bên tai Lý Hạo: "Quá mạo hiểm!"
"Ta biết! Nhưng còn cách nào đâu."
Trương An âm thầm nhíu mày.
Hiện giờ ông không tiện nói thêm điều gì.
Dựa theo suy nghĩ của ông, ông sẽ trực tiếp tiến vào chém giết đối phương, nhưng Lý Hạo thì không nghĩ vậy.
Đúng vậy, suy nghĩ của Lý Hạo là hắn sẽ chờ những người này cải tạo xong, sau đó đi vào đại chiến ba trăm hiệp với đối phương, tiếp đó không ngừng bị đánh lui, cuối cùng bại trận, tiến vào Hạo Tinh giới! Tiếp đó không ngừng tiêu hao lực lượng Hồng Nguyệt của đối phương!
Nếu chỉ chém giết đơn thuần thì có ý nghĩa gì?
Trương An không biết diệu dụng của Hạo Tinh vũ trụ nên không hiểu thôi.
Lý Hạo cũng không muốn giải thích, có vài chuyện nói ra hết cũng chưa hẳn là chuyện tốt.
Thời khắc này, Lý Hạo có một chút mong chờ.
Trong di tích, Địa Diệu cũng đang nở nụ cười.
Thật thú vị!
Lý Hạo kia rất to gan, nhưng ngươi có hiểu rõ lực lượng Hồng Nguyệt không?