Sắc mặt Đại Ly Vương cũng thay đổi: "Người này có năng lực đặc biệt, trong nháy mắt khiến mọi người mất khống chế, về phần thực lực, bây giờ chỉ sợ đã thật bước vào Nhật Nguyệt tứ trọng, nhưng... không bị thiên địa nhằm vào..."
Hắn ta khẽ nhíu mày: "Giới hạn trong thiên địa, dường như lại tăng lên một chút, đã khôi phục một chút rồi sao?"
Gần đây, thiên địa tựa như lại vững chắc hơn.
Tốc độ này, càng lúc càng nhanh.
Nhật Nguyệt tứ trọng, đã có thể xuất hiện dễ dàng.
Mà chính hắn ta, cũng chỉ là cấp độ này, đương nhiên, hắn tin nếu thật sự giao thủ, gia hỏa này không phải là đối thủ của mình.
Khương Ly cũng khẽ nhíu mày, dựa theo cảnh giới của Thiên Tinh, hắn chỉ là Nhật Nguyệt tam trọng mà thôi.
Vận dụng thần cốt, ngược lại có thể đạt tới tứ trọng.
Nếu như vậy... Càn Vô Lượng này, thế mà vượt qua cả mình?
"Hắn tiến bộ có chút phù phiếm... có lẽ là vừa mới tăng lên."
Đại Ly Vương lại nói một câu, tiếp theo, nói khẽ: "Lý Hạo biết!"
Biết về chuyện hội đàm.
Chỉ là còn chưa biết thời gian và địa điểm, nhưng sẽ rất dễ để đoán được tâm tư của Hồng Trần, trực giác rất nhanh nhạy.
Nhanh như vậy đã phát hiện có gì đó không thích hợp.
"Đại vương, vậy..."
Đêm nay có đi không?
Đại Ly Vương trầm mặc một hồi: "Để xem đã!"
Tâm tình Khương Ly phức tạp, cũng không nói thêm gì.
...
Trong lúc đó.
Ngân Thành, Tuần Kiểm Ti.
Giọng Lý Hạo bình tĩnh: "Tất cả mọi người, bắt đầu từ bây giờ, không được rời khỏi đây, không được truyền tin ra bên ngoài!"
"Đêm nay, đêm khuya, lao tới Vô Biên thành, tiêu diệt Vô Biên thành!"
Vừa dứt lời, ai cũng kinh hãi trong lòng.
Nam Quyền đã quay về, có chút thất sắc: "Vô Biên thành, cổ thành của Trịnh gia? Không phải cho rằng gia chủ Trịnh gia phản bội sao? Thậm chí bước vào cấp độ Thiên Vương, Đô đốc, chuyện này... không ổn a!"
Vương thự trưởng cũng khẽ biến sắc, hội nghị lần này, ông cũng dự thính.
Lý Hạo bình tĩnh nói: "Trịnh gia, chín phần là phản đồ."
Hắn nhìn về phía Vương thự trưởng, lại nhìn thoáng qua mấy người Tưởng Doanh Lý, mở miệng nói: "Tôn Hâm cũng được, Ca Quyết cũng được, ai cũng nói, Trịnh gia là phản đồ! Đương nhiên, có lẽ các ngươi sẽ nói, Trịnh gia bị người khác hãm hại... nhưng mặc kệ là thật hay giả, giai đoạn hiện nay, khả năng lớn nhất, vẫn là Trịnh gia! Ta không biết có phải là bị người khác hãm hại hay không, trước mắt đối phương là bên có hiềm nghi lớn nhất, cho nên, ta muốn chiếm được cổ thành Trịnh gia!"
Lý Hạo bình tĩnh nói: "Nếu không phải cổ thành phản bội, ta tận lực không chặt đứt Bản Nguyên đại đạo của bọn hắn, ngày Tinh Môn mở ra, bọn hắn vẫn còn có cơ hội phục sinh! Nếu là cổ thành phản bội... vậy thì tiêu diệt! Có phản bội hay không, kỳ thật rất dễ để biết, Hòe tướng quân của Chiến Thiên thành, xem như cường đại, với thêm cả sự trợ giúp của ta, đối phương cũng chỉ mới khôi phục một chút... mà Trịnh gia, nếu có chiến lực cấp độ Thánh Nhân hoàn chỉnh... vậy rất bất thường!"
"Không có chiến lực Thánh Nhân, có thể dễ dàng bị đánh bại, có chiến lực Thánh Nhân... chính là cổ thành phản đồ, chuyện này có ai thắc mắc gì không?"
Vương thự trưởng thở dài, nói khẽ: "Không có ý kiến gì cả! Nhưng... nếu thật sự chủ nhân Trịnh gia phản bội, còn đang ở trong chủ thành, lần này... chính là đi chịu chết! Đối phương hầu như đã trở thành Thiên Vương, Thiên Vương... mặc dù không có lực lượng của Bản Nguyên đại đạo thì cũng sẽ cường hãn không thể tưởng tượng nổi!"
Dứt lời, ông chần chờ một chút, vẫn nói: "Nhưng có thể mời Trương trưởng phòng... tham dự cùng! Dựa vào thân phận của Trương trưởng phòng, cưỡng ép tiến hành dò xét một lần Trịnh gia, Trịnh gia cho phép, vậy không còn gì tốt hơn, nếu đối phương không cho phép... có lẽ sẽ xảy ra chuyện! Hiện tại bọn hắn là phe bị nghi ngờ nhiều nhất, vậy thì tất yếu sẽ bị dò xét..."
Ông nhìn về phía Lý Hạo: "Nếu là như vậy, một khi Trịnh gia có vấn đề, có thể để gia nhập Trương trưởng phòng, tất nhiên có thể đưa đến tác dụng khổng lồ!"
Lúc này, Tưởng Doanh Lý cũng mở miệng nói: "Đô đốc có thể mang theo nhục thân Thiên Vương, mặc dù có hơi tàn phá, nhưng vẫn có chiến lực rất mạnh, lão sư có thể độc lai độc vãng... đến lúc đó, nếu thật xảy ra chuyện, lực tinh thần của nhục thân và lão sư hợp nhất... dù là có Thiên Vương ở đó thật thì cũng có thể kéo dài một trận."
Dứt lời, lại nói: "Trịnh gia, một trong mười ba gia tộc củaTrấn Tinh, Vô Biên Thành, truyền thừa của Trịnh gia! Ta cũng là người của Trấn Tinh Thành, ta có thể cùng đi với lão sư, Trịnh gia cũng không có hậu nhân ở Đại học Võ Khoa Viên Bình, nếu không, ngược lại có thể cùng nhau đi tới đó..."
Lý Hạo lắc đầu.
Mấy người nao nao, Lý Hạo nhìn về phía bọn họ, nói khẽ: "Người có chí riêng, vẫn là câu nói này! Nếu Trương tiền bối có tâm, tất nhiên sẽ chủ động đưa ra ý kiến, nếu không có... có nghĩa rằng không muốn! Tưởng Doanh Lý, ngươi hẳn nên hiểu rất rõ lão sư của ngươi mới đúng, không cần bức bách đối phương phải lựa chọn gì cả."
Tưởng Doanh Lý muốn nói lại thôi.
Vương thự trưởng cũng khẽ thở dài.
Lý Hạo mỉm cười: "Về phần mấy vị... lần này chiến đấu, có thể chọn tham dự, cũng có thể không tham dự."
Tưởng Doanh Lý hít sâu một hơi: "Tham dự! Vì sao không tham dự? Nếu thật sự là chủ thành phản bội, giết chết không từ! Nếu không phải chủ thành phản bội, vì mở ra Tinh Môn, diệt nhục thân nó, giữ lại đạo, Tinh Môn vừa mở, nếu Bản Nguyên đại đạo có thể lan tràn, hoặc liên hệ được với chủ thế giới, tất nhiên có thể phục sinh! Vì Tân Võ cũng được, vì Ngân Nguyệt cũng được, không có gì mà do dự! Chỉ cầu Đô đốc một chuyện, nếu đối phương thật sự không phản bội, chém nhục thân nó, diệt tinh thần nó là được, tận lực... đừng chặt đứt đạo!"
Vừa dứt lời, ngay cả Nam Quyền cũng không nhịn được bật cười: "Rất đàn ông! Câu này ngươi nói rất hay, mạnh hơn nhiều so với lão sư ngươi, lề mề chậm chạp..."
Tưởng Doanh Lý lạnh lùng nhìn ông ta.
Không phải bởi vì đối phương nói lão sư mình thế này thế nọ, mà là... ai mẹ nhà hắn rất đàn ông hả?
Người này, có biết nói chuyện không vậy?
Nếu là năm đó, lão nương đã dùng tay đập chết ngươi!
Ai là đàn ông hả?
Dáng người đáng ghen tị, tướng mạo kiều diễm của ta, có điểm ngươi nào mà ngươi thấy ta là đàn ông hả?
Nam Quyền bị người ta nhìn chằm chằm, có chút không quá thoải mái, không nói gì nữa, tránh né ánh mắt của đối phương.
Lý Hạo cười nói: "Như vậy cũng tốt, nếu thật sự như lời ngươi nói, không phải kẻ phản bội... ta sẽ tận lực bảo đảm không chặt đứt đại đạo nó, giữ lại hi vọng phục sinh."
"Đa tạ Đô đốc!"
"Chuyện nên làm."
Lý Hạo nhìn về phía những người khác, cuối cùng, nhìn về phía Vương thự trưởng: "Vương thự trưởng thì sao?"
"Ta cũng tham dự."
Vương thự trưởng thở dài, vẫn nói: "Ta cũng muốn... tự mình nhìn xem!"