Chương 182: Thông Báo Chuyện Tốt
Lý Hạo nhìn khắp lượt mọi người trong phòng, có chút ngạc nhiên, vòng sáng kia phát ra từ trên người Vân Dao!
Đúng vậy, Vân Dao thăng cấp.
Trở thành Siêu Năng Giả!
Vị này vốn là bác sĩ của đội, thế mà lại thăng cấp, mấy ngày nay, những người khác không có tiến triển quá lớn, bọn hắn còn đang bị kẹt lại ở bình cảnh, sau khi Liễu Diễm tiến vào Phá Bách thì gần như đã rút lui khỏi hàng ngũ thăng cấp siêu năng, trước mắt tình hình còn “mất hy vọng” hơn cả những người còn lại.
Ba người khác trong đội, Trần Kiên và Ngô Siêu thương thế vừa tốt lên, cũng không dám hấp thu quá nhiều năng lượng thần bí, thương thế của Vân Dao không nặng, đã sớm khỏi hẳn.
Mấy ngày nay ngược lại hấp thu rất nhiều, không ngờ được lại thật sự thăng cấp!
Thấy Lý Hạo vừa đến đã nhìn về phía Vân Dao, trong văn phòng, Liễu Diễm đang bắt chéo hai chân, vẻ mặt không vui: "Nhìn cái gì vậy! Trên mặt nàng ta mọc hoa hả?"
Từ khi thăng cấp Phá Bách, nàng hiện tại đã không còn cố kỵ Vân Dao như trước nữa.
Lý Hạo có chút xấu hổ, không trả lời câu hỏi mà là nhìn về phía Lưu Long, lên tiếng: "Lão đại!"
"Ừm, ngươi đã đến, người đã đủ rồi!"
Ông thấy Lý Hạo vừa vào phòng liền nhìn Vân Dao trước, không khỏi khen ngợi: "Xem ra mặc dù thực lực của ngươi không mạnh, nhưng cảm ứng năng lực vẫn rất khá. Cảm nhận được sự khác biệt sao?"
"Ừm!"
Lý Hạo gật đầu, lại nhìn Vân Dao, thật lòng nói: "Chúc mừng Vân tỷ!"
Trên mặt Vân Dao lộ ra vẻ mặt cười như không cười, khẽ gật đầu, đáp: "May mắn thăng cấp mà thôi, mở ra khóa siêu năng, trở thành Siêu Năng Giả, chỉ đáng tiếc là. . ."
Nàng bất giác thở dài một tiếng.
Lưu Long bình tĩnh nói: "Thăng cấp là đã rất tốt rồi, còn nghiêm khắc quá làm gì?"
Liễu Diễm thấy Lý Hạo không hiểu, bèn giải thích: "Vân Dao thăng cấp xong, kết quả là năng lực trị liệu siêu năng của nàng lúc trước bỗng nhiên không còn, ngược lại đã hấp thu không ít năng lượng có thuộc tính nước! Từ bác sĩ, đột nhiên trở thành một Siêu Năng Giả chơi hệ Thủy rồi!"
Lưu Long nói thay Vân Dao một câu: "Bình thường! Chưa đến bước nhập siêu năng, dù là ai thì cũng không có cách nào xác định mình rốt cuộc thuộc loại năng lượng gì, huống chi, năng lượng mang thuộc tính nước thật ra cũng có hiệu quả chữa trị, ở trong một vài tổ chức siêu năng thì có khi Siêu Năng Giả hệ Thủy cũng sẽ gánh nhiệm vụ của một Trị Liệu sư!"
Dù là nói như vậy, nhưng trên thực tế vẫn có sự khác biệt.
Trị Liệu sư càng thiên về năng lượng ánh sáng hoặc là Mộc năng, trong khi đó, hiệu quả chữa trị của Thủy năng thật sự không bằng hai cái trên.
Lúc này, Vân Dao chợt lộ ra vẻ mặt tươi cười: "Không sao, thăng cấp là chuyện tốt, dù sao cũng mạnh hơn một vài người không thăng cấp."
"Không thăng cấp?"
Liễu Diễm cười lạnh, "Thật sự coi Phá Bách võ sư là phế vật sao? Không bằng xuống tầng hầm đối luyện thử một chút xem!"
"Thôi được rồi!"
Lưu Long đánh gãy cuộc tranh luận của hai người, hằng ngày hai người phụ nữ duy nhất trong tiểu đội hết lần này tới lần khác không hợp mắt nhau, lúc trước Liễu Diễm còn kiêng kị một chút, bây giờ đã tiến vào Phá Bách, hễ mở miệng không hợp là đòi tỉ thí một phen.
Ông nhìn về phía Lý Hạo, ngoắc ngoắc tay gọi: "Tới đây, gọi ngươi đến là còn có một tin tốt muốn công bố!"
Lưu Long rất phấn chấn, "Bạch Nguyệt thành truyền tin tới, phân bộ Tuần Dạ Nhân ở Ngân Thành chắc chắn là có thể thành lập! Hách bộ trưởng sau khi trở về, hắn ta đã giúp đỡ một chút, vả lại lần này là mấy vị Tuần Dạ Nhân ở Ngân Thành cũng nói góp vào, nghe phong thanh thì Bạch Nguyệt thành bên kia đã đồng ý rồi, chỉ chờ quyết định chính thức nữa thôi!"
Lời này vừa nói ra, những người khác lộ ra vẻ ngạc nhiên vui mừng.
Lý Hạo vui vẻ hỏi: "Lão đại, nói vậy là chúng ta lại có thể tăng lương rồi?"
". . ."
Lưu Long câm nín, liếc mắt lườm hắn một cái, trong đầu tiểu tử này toàn là cái gì vậy?
Suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện tiền nong thôi sao?
Ông cả giận mắng: "Nói nhảm! Đã dạy dỗ ngươi rồi mà vẫn không nhớ à? Trở thành Tuần Dạ Nhân thì tiền lương của chúng ta không phải là tiền, mà là năng lượng thần bí! Một khối năng lượng thần bí trị giá bao nhiêu? Là thứ mà tiền lương có thể thay thế sao?"
Lý Hạo có chút ngượng ngùng, ta biết, có điều năng lượng thần bí thì ta không thiếu, lão sư có rất nhiều.
Thế nhưng tiền thì ta thật sự rất thiếu.
Lão sư không thiếu thốn gì, nhưng nếu Lý Hạo muốn năng lượng thần bí còn được, còn nếu hắn mở miệng xin tiền. . . Thôi bỏ đi, không tốt chút nào.
Năng lượng thần bí tuy đáng giá hơn tiền, nhưng Lý Hạo là đồ đệ, Viên Thạc lại là lão sư, bảo ông cho hắn tài nguyên để tu luyện thì không sao.
Nhưng nếu hắn không có tiền ăn cơm, không có tiền mua nhà ở, không có tiền mua xe. . . Chẳng lẽ cũng mở miệng đòi ở chỗ lão sư?
Thật là mất mặt!
20 tuổi rồi còn không thể tự nuôi sống bản thân.
Lưu Long lười quản xem Lý Hạo đang nghĩ gì, tâm tình ông đang rất tốt, tiếp tục nói: "Dựa theo sự bố trí của những thành thị khác, nếu phân bộ Tuần Dạ Nhân ở Ngân Thành được thành lập, dưới tình huống bình thường, cần ít nhất 10 người trở lên mới có thể hoàn thành một đội!"
"Trong đó, bộ trưởng phân bộ một người, do Tuần Thành Sứ đảm nhiệm. Một đến hai phó bộ trưởng, do Tuần Sát Sứ cao cấp đảm nhiệm. Tổ trưởng tổ hành động một người, là Tuần Sát Sứ là có thể đảm nhiệm."
"Bởi vì ít người, mô hình nhỏ, khác biệt với thành lớn, cho nên chỉ cần phân phối thiết trí như vậy thôi."
Ông nhìn về phía đám người: "Theo những gì mà ta nghe được, lần này Bạch Nguyệt thành sẽ không trực tiếp bổ nhiệm bộ trưởng phân bộ, chắc là ta có thể trực tiếp lên chức bộ trưởng!"
Nghe thế, mọi người đều vô cùng vui mừng!
Liễu Diễm cũng không nhịn được, vội hỏi: "Lão đại, sao lần này phía trên lại hào phóng như vậy?"
Lưu Long nở nụ cười: "Thật ra là do nhiều yếu tố khác nhau. Nhưng tựu chung đều có liên quan đến Viên Thạc. Ông ta không hòa hợp với một vài cường giả Tuần Dạ Nhân, nay có ông ấy ở đây, rất nhiều người không nguyện ý đến Ngân Thành, bởi vì có khả năng còn bị ông ấy áp chế! Mà Ngân Thành lại quá nhỏ, cộng thêm trước đó đã đắc tội với Hồng Nguyệt, có lẽ Hồng Nguyệt sẽ tiếp tục tập kích, cho nên cường giả Nhật Diệu không có ai nguyện ý tới đây."
Đã là Nhật Diệu thì hiển nhiên người ta cũng không ngốc.
Lưu Long là võ sư Phá Bách đỉnh phong, ngươi mới đến đã đòi đè ép trên đầu của Lưu Long, ngươi quản lý như thế nào?
Những người khác sẽ nghe ngươi sao?
Cân nhắc đến điểm này, Bạch Nguyệt thành cũng tương đối dứt khoát, thành lập thì thành lập, nhưng chức bộ trưởng thì thôi cứ để lại cho Lưu Long đi.
Đôi bên đều vui vẻ!
Lý Hạo cũng cười không ngậm được miệng, "Những người khác chướng mắt, chúng ta lại thấy vui là được! Chúc mừng lão đại thành Tuần Thành Sứ!"
Tuần Kiểm, Tuần Sát Sứ, Tuần Thành Sứ, đây là ba cấp của hệ thống Tuần Kiểm Ti .
Tuần kiểm phân thành cấp ba, cấp hai, cấp một, Tuần Sát Sứ phân thành Tuần Sát Sứ cấp thấp, Tuần Sát Sứ cao cấp, mà Tuần Thành Sứ cũng giống như vậy, chỉ phân thành hai cấp, Tuần Thành Sứ cấp thấp, Tuần Thành Sứ cao cấp.
Đương nhiên bình thường hai chữ cấp thấp này sẽ không nói ra, chỉ là mọi người đều sẽ ngầm hiểu như vậy, trên thực tế Tuần Thành Sứ cấp thấp với Tuần Sát Sứ cấp thấp, tất cả mọi người đều sẽ gọi chung là Tuần Thành Sứ với Tuần Sát Sứ. Mà cao cấp thì khi gọi sẽ kêu thêm hai chữ cao cấp phía sau.
Lưu Long cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười, ấn ấn tay, "Ta cũng là bất đắc dĩ, chuyện không có cách nào khác! Phân bộ Tuần Dạ Nhân ở Ngân Thành thành lập, chuyện thăng chức không phải chuyện đơn giản như vậy, tất cả mọi người đều hiểu rõ ý nghĩa trong đó."