Tiên Tri Thần bị một kiếm liên tiếp một kiếm của Lý Hạo áp chế, Hắc Ám và Thái Dương Thần, cũng rất thê thảm, dưới sự che hở của Nữ Vương, không ngừng chạ trốn, không trốn, khi thần lực của bọn họ trôi hết, sẽ bị giết ngay lập tức!
Núi thây biển máu, Tiên Tri Thần không ngừng phun ra máu, không ngừng bị không gian cắt chém, giờ khắc này, hắn ta biết, rốt cuộc những gì mình nhìn thấy là cái gì.
Chính là hôm nay!
Vốn tưởng rằng, chính là lần trước, nhưng... hắn ta đã đoán sai.
Khí Vận Chi Thần, nhìn thấy khí vận Thiên Tinh, hoặc sáng hoặc tối, có lẽ... nữ thần Khí Vận, không thấy được vận mệnh mình, chắc chắn là như thế.
Ngay lúc Tiên Tri Thần còn đang hoảng hốt, Lý Hạo lập tức xuất kiếm như sừng linh dương, phát ra một tiếng ‘xoẹt’, Thái Dương Thần đang trốn tránh kiếm ý đã bị một kiếm xuyên thủng, lộ ra vẻ mặt không dám tin, không cam tâm!
Hắn ta, là Thánh Nhân cơ mà!
Nhưng lúc này, chết còn không bằng một tên phế vật.
Thần lực trôi hết, đại đạo đứt đoạn, hữu tâm vô lực, chạy trốn như chó, nhưng vẫn khó cản một kiếm này, một kiếm này, đánh nát nhục thể của hắn ta.
Thái Dương Thần có chút đau thương, nhìn thoáng qua Nữ Vương, thanh âm rất yếu ớt: "Trốn..."
Sau một khắc, như là thái dương phát nổ, rống to một tiếng, vang vọng đất trời: "Trốn!"
Đi!
Dù là Tiên Tri Thần ở đây, đối phương không tìm được đạo mạch của Tiên Tri Thần, thế nhưng, thiên địa không cách nào dung nạp Thánh Nhân, không kiên trì được quá lâu, một khi Tiên Tri Thần thất bại , tất cả mọi người sẽ chết!
"Trốn đi!"
Giờ khắc này, Hắc Ám Chi Thần biết rõ không còn đường nào để đi, cũng bộc phát lực lượng hắc ám cuối cùng trong cơ thể ra ngoài, trong nháy mắt, thiên địa đen nhánh, không nhìn thấy một chút ánh sáng nào, hắn ta nghiêm nghị gào thét: "Đi mau, hộ tống Nguyệt Thần rời khỏi đây!"
Nữ Vương có chút ngơ ngác, giờ đây, giống như lần trước bị Lý Hạo đánh bại, ả cũng thất thần trong giây lát, cùng lúc đó, mấy vị Thần Linh, điên cuồng lao tới, bắt lấy Nữ Vương, đồng loạt gầm hét lên: "Tiên Tri... hỗ trợ phía sau!"
Dứt lời, các vị Thần Linh bắt lấy Nữ Vương chạy trốn điên cuồng!
Rất nhanh, có người truy sát theo.
Mà Lý Hạo, hết kiếm này đến kiếm khác, chém về hướng Tiên Tri Thần, mà Tiên Tri Thần, lúc này lại không màng tất cả, toàn lực ứng phó, thân thể chợt nổ tung, mang theo một tiếng thở dài: "Làm gì tới mức này... sao có thể đến mức này... Thần Quốc, cũng không phải là vì diệt tuyệt Thiên Tinh, chỉ là vì trả thù Tân Võ, Lý Hạo..."
"Không cảm thấy, đã trễ rồi sao?"
Lý Hạo khẽ cười một tiếng, dường như cũng không quan tâm những người kia chạy trốn, hơn mười vị Thần Linh, cơ hồ chết hai phần ba, Thần Linh chạy trốn, cũng chỉ hơn mười vị, hơn nữa, mấy người Thiên Kiếm cũng đã đuổi theo, có thể chạy trốn được, có thể có mấy người?
Ba vị cường giả có thể khôi phục chiến lực Thánh Đạo thì hai vị bị giết tại chỗ, còn mỗi vị này... nếu như thân thể thần của Tiên Tri Thần bị chém, dù Lý Hạo vẫn chưa tìm thấy đại tinh tương ứng với đối phương, muốn khôi phục... cũng phải đợi.
Hắn chém hết kiếm này đến kiếm khác, khiến Tiên Tri Thần không ngừng lùi lại, ở đây, hắn ta đang bị hạn chế, không gian còn đang cắt chém hắn ta, lần trước cũng đã bị thương không nhẹ, tiếp tục nhiều lần, thân thể thần đã hoàn toàn sụp đổ!
Khẽ thở dài, mang theo một chút bất đắc dĩ, một chút không biết là hối hận hay là cảm xúc gì khác, nhìn chằm chằm Lý Hạo một lúc, người này... có thể diệt căn nguyên của bọn họ!
Có thể giết bản chất của Thần Linh!
Người này, sức uy hiếp so với Tân Võ Đế Tôn, có lẽ còn phải lớn hơn.
Lần này, Thần Linh đã chết, một nửa trong số đó sẽ không có cơ hội phục sinh.
Ví dụ như Thái Dương Thần, Hắc Ám Thần, từ nay về sau, không còn cơ hội khôi phục nữa.
"Lý Hạo... giết Thần Linh... thiên địa không dung..."
Ầm!
Một tiếng nổ thật lớn, vang vọng đất trời.
Trong chớp nhoáng này, tiếng nổ mạnh khổng lồ, bao trùm toàn bộ đại thành Thần Quốc, ầm ầm, đại thành lơ lửng ở trên không, bắt đầu sụp đổ, vô số binh sĩ, lập tức bị hủy diệt!
Dư âm vụ nổ khổng lồ, ngay cả Lý Hạo cũng phải lui về phía sau mấy bước, những người khác, có một vài người cũng bị hất bay ra rất xa.
Hơn trăm vạn quân sĩ, giờ khắc này, chết đi hầu như không còn ai!
Mưa máu bao trùm toàn bộ thiên địa, máu tươi lan tràn hắp nơi.
Tiên Tri Thần chết rồi, nhưng đối phương còn có hi vọng khôi phục, mà không phải giống như các Thần Linh khác, nơi xa, âm thanh chiến đấu dần dần giảm xuống, thanh âm Lý Hạo vang vọng đất trời: "Giặc tới đường cùng thì chớ nên đuổi theo!"
Có Thần Linh đang chặn ở phía sau.
Một lát sau, một số người trở về, Hồng Nhất Đường bình tĩnh nói: "17 vị Thần Linh chạy trốn, cộng thêm Nguyệt Thần là 18 vị, có 6 vị chặn ở phía sau, bị chúng ta giết chết tại chỗ, 12 vị còn lại đã chạy thoát..."
Tối thiểu 50 vị Thần Linh, chạy thoát được, nhiều nhất một phần tư.
Lực lượng Thần Quốc, hoàn toàn bị phá hủy, tam đại Thánh Nhân, tất cả đã chiến tử, hai vị vĩnh viễn không thể khôi phục.
Lúc này, cả người Đại Ly Vương đẫm máu, bay trở về, trầm giọng nói: "Vì sao không đuổi theo?"
Lý Hạo bình tĩnh nói: "Không được giết Nguyệt Thần, giết, phong ấn trong Ngân Thành sẽ bị phá, mặc dù ta thì không sao... nhưng trên thực tế, vẫn có một chuyện này, lão sư của ta và mấy người khác, hi sinh lâm vào ngủ yên, không phải là vì để thiên hạ thái bình sao? Mặc dù ta không quan tâm... nhưng ép Nguyệt Thần, nếu cho nổ tung Ngân Nguyệt, thả Đế Tôn ra... chẳng phải ngủ say vô ích rồi sao?"
Hắn nhìn bốn phía, lộ ra dáng vẻ tươi cười, cười thật tươi: "Sau trận chiến này, chúng ta giết chết mấy chục Thần Linh, hủy diệt mấy triệu đại quân... quân tinh nhuệ Thần Quốc bị phá hủy, Nguyệt Thần chạy trốn thì làm được gì?"
Đám người im lặng.
Có người trầm giọng nói: "Lúc này... có nên đánh tới Đại Hoang không?"
"Không!"
Lý Hạo nhìn về phía bọn họ, chân thành nói: "Còn sống, không tốt sao? Trong Đại Hoang có hoang thú Thánh Đạo, có thể liều, nhưng... cũng chưa chắc! Thần Quốc đã bị hủy diệt, Đại Ly, Thủy Vân lui binh, Đại Hoang không dám xuất hiện, Thiên Tinh, không còn lo gì nữa!"
Còn sống, không tốt sao?
Khi mọi nười nghe thấy câu này, trong lòng ai cũng rung động, không nói gì nữa.
Đại Hoang có thể phá không?
Có lẽ vẫn có hi vọng, tất nhiên, Đại Hoang có hoang thú.
Thế nhưng... dưới trạng thái như vậy, đó chính là cược mệnh thêm lần nữa.
Đối phó Thần Quốc, chỉ đơn giản sau khi Lý Hạo trau chuốt đại đạo, tìm được căn cơ đại đạo của bọn họ, mang theo chiến lực diệt Thánh, phá hủy đại đạo, những người này, hoàn toàn không có cách nào đấu một trận với Thiên Tinh!
Lý Hạo cười, dáng vẻ tươi cười đặc biệt xán lạn, cao giọng quát: "Thiên Tinh, không còn lo gì nữa!"
Thần Quốc trong số tứ quốc, vô số Thần Linh đã chiến tử, mấy triệu hùng binh bị hủy diệt.
Đại Ly, Thủy Vân, chủ nhâ của hai nước này đang ở đây, mặc dù chưa đầu hàng, cũng sẽ tuyệt đối không dám xuất binh!
Đại Hoang bị nhốt trong đại mạc vạn dặm, hoàn toàn không dám ra ngoài .
Thần Linh vừa chết, thiên địa rung chuyển, thiên địa không vững chắc như trước, đừng nói lần khôi phục thứ hai, không lui trở về đã là quá tốt rồi.
Dưới tình hình như vậy... tất cả mục tiêu chiến lược của trận chiến này, đã thành công!
Lý Hạo thầm nghĩ...
Tất cả đã thành công sao?
Ta nghĩ... có lẽ... không có mấy người chết.