Lý Hạo không nói gì, bóng tối bao trùm bốn phương, đại đạo lôi đình bốn phía ngo ngoe muốn động nhưng bị Lý Hạo cưỡng ép áp chế xuống.
Giọng Lý Hạo truyền đến: "Ngô quân trưởng chờ một lát, tiến vào vũ trụ đại đạo sẽ phải xuyên qua thời không, sẽ nhanh chóng vượt qua thôi!"
"Được, ta không vội."
Ngô quân trưởng hết sức thản nhiên.
Lý Hạo vẫn nhăn mày.
Hắn rất tín nhiệm Chiến Thiên thành, nếu không thì đã chẳng chỉ hợp tác với Chiến Thiên thành trong 8 chủ thành.
Hơn nữa, lần này đối phó với vị kia, có thêm một vị Thánh Nhân thì sẽ thêm một phần đảm bảo.
Hắn vốn thật lòng muốn khôi phục vị này, nhưng kết quả hình như hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn.
Lý Hạo không nói gì, hắc ám đại đạo tiếp tục bao phủ bốn phía, bản thân hắn cũng nhanh chóng biến mất, thanh âm truyền đến: "Chặng đường xuyên qua hơi chấn động, có thể sẽ có sét đánh tới, nhất định phải đi qua hàng rào để xuyên qua vũ trụ. Ngô quân trưởng hãy cẩn thận, cứ đứng yên là được, đừng lộn xộn, ta sẽ xây dựng thông đạo nhanh thôi..."
Nói xong, Lý Hạo hoàn toàn biến mất.
Ngô quân trưởng cũng vui vẻ để dao động lan đến.
Không lâu sau liền có một tia chớp từ trong bóng tối giáng đến, đánh thẳng lên chiến giáp.
...
Thời khắc này, Lý Hạo trực tiếp biến mất, hắn xuất hiện trong tòa cao ốc.
Mấy người vừa thấy hắn xuất hiện thì sửng sốt.
Sao vừa vào mà đã ra rồi?
Lý Hạo nhíu mày nhìn thoáng qua Quy thủ hộ và Hòe tướng quân, hắn suy tư một phen, không hề tránh né mà nói thẳng: "Ngô quân trưởng có chút vấn đề, đương nhiên là không thể khẳng định 100%! Ta cần một vị giúp đỡ, bây giờ ta không thể bảo đảm cho quá nhiều Thánh Nhân tiến vào trong đó, ai nguyện ý đi cùng ta?"
Vừa dứt lời, lão ô quy và Hòe tướng quân đều giật mình, lão ô quy kinh ngạc nói: "Không thể nào, hắn là người đứng đầu thủ vệ quân, hơn nữa ta vẫn luôn tỉnh táo, nếu hắn thật sự..."
Lý Hạo không nói gì, có lẽ chính bởi vì ngươi vẫn luôn tỉnh táo nên mới khiến đối phương mãi không có động tĩnh gì, nếu ngươi không thanh tỉnh thì có lẽ kết quả sẽ không như bây giờ.
Trong Chiến Thiên thành, lão ô quy không xảy ra vấn đề gì chính là bảo hộ lớn nhất.
Bởi vì lão luôn tỉnh táo, còn có sức chiến đấu Thánh Nhân, dù có người của Hồng Nguyệt hoặc là Hồng Trần xâm lấn thì cũng không tùy tiện hành động.
Còn khả năng Ngô Bằng có vấn đề... có lẽ là rất cao.
Lý Hạo lại nói: "Ta hoài nghi hắn vẫn còn nhục thân, áp lực khi hắn tiến vào vũ trụ không khác gì Trấn Hải Sứ, trong tình huống bình thường, một vị Thánh Nhân không có nhục thân sẽ không mang đến áp lực lớn như vậy cho ta, nhanh lên, trong ba vị, ai nguyện ý đi vào cùng ta?"
"Ta!"
Ánh mắt lão ô quy cực kỳ phức tạp: "Ta vẫn luôn tỉnh táo, hiểu hắn rõ nhất, để ta đi vào."
Lý Hạo gật đầu.
Lực Phúc Hải tằng hắng một tiếng: "Hay là ta đưa ngươi đi, nếu không khi vũ trụ đóng kín, chúng ta không tiến vào được nữa mà chưa chắc lão ô quy đã đối phó được với đối phương, nếu có vấn đề thì sẽ rất phiền phức..."
Lão ô quy trầm giọng: "Trấn Hải Sứ, ngươi không tin ta sao?"
"Không phải."
"Nếu ta không đáng tin thì Chiến Thiên thành đã rơi vào tay địch từ rất nhiều năm trước!"
Tâm tình lão ô quy nặng nề, trầm giọng nói: "Chiến Thiên thành không phải nơi bình thường, ta không tin nơi đây có phản đồ, ta muốn tận mắt nhìn xem. Nếu là thật, ta cũng muốn hỏi tại sao lại như thế!"
Lý Hạo thấy bọn họ tranh luận, hắn nói thẳng: "Quy thủ hộ vào đi, nhưng ngươi đừng tùy tiện hiện thân, ta muốn thăm dò trước để tránh hiểu lầm!"
Dứt lời, hắn xé rách hư không lần nữa, một người một rùa tiến vào vũ trụ đại đạo.
Vũ trụ đại đạo biến mất.
Hòe tướng quân nhìn thoáng qua Lực Phúc Hải, nói khẽ: "Trấn Hải Sứ cảm thấy phán đoán của Lý đô đốc có chuẩn xác phải chăng? Ngô Bằng là quân trưởng Thủ Vệ quân đấy..."
Lực Phúc Hải lạnh nhạt đáp lại: "Tất cả đều có khả năng! Ta chỉ hiếu kỳ, không biết lão ô quy có thể nhân cơ hội này liên thủ với Ngô Bằng để chiếm lấy vũ trụ đại đạo hay không, không ngờ Lý Hạo không mang ta theo, không biết là vì hắn quá tín nhiệm Chiến Thiên thành ngươi hay là có ý định gì khác."
Nói đến đây, nó hỏi một câu: "Hòe tướng quân, ngươi cảm thấy Lý Hạo là một người thế nào?"
"Ta ư?"
Hòe tướng quân yên lặng một hồi rồi mở miệng: "Rất khó nói... Trước sự kiện Vô Biên thành, đối với Tân Võ và Chiến Thiên thành, Lý Hạo tha thứ, tín nhiệm, tôn kính, thậm chí có phần ỷ lại. Sau chuyện đó, hắn có vẻ không thay đổi quá nhiều, nhưng... có thể cảm nhận được rằng hắn bắt đầu hoài nghi, suy tính về chúng ta, sự tín nhiệm đã giảm đi rất nhiều."
Nếu là lúc trước, dù vũ trụ đại đạo có thể phân biệt địch nhân thì Lý Hạo cũng sẽ không dẫn bọn họ đi vào xác nhận, việc làm này có vẻ quá tiểu nhân.
Nhưng về sau, Lý Hạo đến Chiến Thiên thành trực tiếp nói rằng tất cả mọi người phải đi một chuyến để phân biệt địch nhân, đây chính là một loại không tín nhiệm.
Lý Hạo hiện tại không giống trước kia dù thoạt nhìn thái độ không có gì thay đổi, nhưng Hòe tướng quân có thể cảm nhận được.
Lúc trước, khi Lý Hạo khôi phục lão, nếu hắn lộ ra sự không tín nhiệm một chút thôi thì cũng sẽ phải chết!
Hắn đã khôi phục một vị Thánh Nhân!
Thời điểm đó Lý Hạo có thực lực gì?
Nhưng hiện giờ Lý Hạo luôn cảnh giác, đề phòng.
Lý Hạo đến Chiến Thiên thành, tuy chỉ có mình hắn nhưng lúc này hắn đã có thực lực nhất định.
Hòe tướng quân bỗng nhiên nói khẽ: "Hắn thật sự không thể mang 4 vị Thánh Nhân tiến vào ư? Hay hắn sợ 4 vị Thánh Nhân đồng thời phản bội, hắn không thể ứng đối, nhưng hai người thì hắn vẫn xử lý được?”
Dứt lời, lão không nói gì nữa.
Ánh mắt Lực Phúc Hải khẽ dao động, nó im lặng.
Rốt cuộc Lý Hạo nghĩ thế nào?
Hắn thật sự không thể mang mọi người cùng đi vào hay đây là một lần dò xét, dù lão ô quy trở mặt thì hắn cũng tin rằng mình có thể lấy một địch hai, giải quyết lão ô quy và Ngô Bằng?