Mấy ngày gần đây, Lý Hạo vẫn luôn bận rộn, nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy vài chuyện thông qua Hạo Tinh giới, đám người Quang Minh Kiếm đã sắp bước vào Nhật Nguyệt trung kỳ.
Không xét đến chiến lực đỉnh phong, nếu nói về chiến lực trung tầng, kỳ thật Ngân Nguyệt đã và đang nhanh chóng đuổi kịp Tân Võ.
Trong thời đại mới, trong thời đại tân đạo mới sinh ra này, đám người Tiên Thiên Đạo Thể đều có tốc độ tu luyện rất nhanh.
Mà người Tân Võ đã mất đi vũ trụ Bản Nguyên, còn bị phong ấn nhiều năm, ngủ say nhiều năm, trừ đám phản đồ ra, những người còn lại đều khôi phục không nhanh, mà dù là phản đồ, khi không có bản nguyên đại đạo thì tốc độ tu luyện cũng rất chậm. Không có lực lượng Bất Hủ, không có lực lượng bản nguyên thì rất khó tấn cấp.
Lý Hạo thầm nghĩ, bây giờ có vẻ cường giả Tân Võ không còn quá đáng sợ như trước.
Chờ đến khi đám người Ngân Nguyệt bước vào Nhật Nguyệt hậu kỳ, khi đó, cường giả Tân Võ Thánh giai sẽ không còn đáng sợ nữa… Mà đương nhiên là Nhật Nguyệt cửu trọng mới đủ sức chiến với Thánh giai, thậm chí khả năng thua vẫn còn rất lớn, nhưng không sao cả.
Lý Hạo không ra thêm mệnh lệnh gì, lực lượng đại đạo trong cơ thể bộc phát, ba đại đạo nhục thân mới được phát hiện bị hắn nhanh chóng mở ra, ngay sau đó, ba con rồng ngao du hư không, nhanh chóng dung nhập vào trong thông đạo.
Trong cơ thể hắn vẫn chỉ giữ 36 đạo mạch mở.
Thời khắc này, Lý Hạo không còn đạo mạch thần thông nào cả, tất cả đã được tặng cho người khác hoặc là dung nhập vào trong thông đạo.
Kỳ thật lực lượng vẫn còn đó, nhưng bởi vì chỉ có đạo mạch không thuộc tính nên nhìn hắn rất giống người bình thường, chỉ còn kiếm ý vẫn dạt dào như cũ.
Những ngày gần đây, trông thì có vẻ như Lý Hạo không cường đại thêm chút nào, hắn chỉ mở thêm mấy đạo mạch, trên thực tế, Lý Hạo cảm thấy hắn đã hoàn thành việc tu sửa toàn bộ hệ thống đại đạo, có thành quả rõ rệt.
Lực lượng trong cơ thể không còn hỗn tạp nữa, chúng đã trở nên vô cùng tinh thuần!
Những thủ đoạn lòe loẹt ít đi rất nhiều, tất cả đều trở nên thuần túy hơn.
Mà việc tinh hà lớn mạnh cũng có rất có ích cho việc tu luyện sau này của hắn.
Sao với thời điểm xảy ra trận chiến với Vô Biên thành, số lượng đạo mạch của Lý Hạo không gia tăng nhiều, nhưng Lý Hạo cảm thấy nếu bây giờ mình gặp lại Hàn Giang ngày đó thì chắc chắn sẽ không bị gã áp chế đến mức phải đợi đến thời khắc cuối cùng mới có thể phản kích.
Nếu ngày đó hắn có thực lực của lúc này thì có thể tuỳ tiện đánh giết Hàn Giang kia!
Thân thể hắn cũng mạnh thêm một bậc, dùng mắt thường cũng có thể nhận ra.
Trong cơ thể, 360 đạo mạch mơ hồ hiện ra, trong đó 324 đạo mạch hiện giờ chỉ mới mở ra một khiếu huyệt, điều Lý Hạo phải làm sau đó chính là mở ra vòng tuần hoàn lớn thứ hai.
Nhưng bây giờ thời gian không cho phép, có lẽ gia hỏa trong Trấn Tinh thành kia đã bắt đầu cảnh giác, hắn phải thật cẩn thận, giải quyết đối phương thật sớm mới tốt.
Sau khi chỉnh lý một chút, Lý Hạo mở mắt, hạ xuống cổ thành, hắn nhìn về phía mấy người: "Mấy vị tách ra phân thân đi, hơi yếu một chút là được, Chiến Thiên thành đứng yên ở đây, sau này ta có thể đi vào bất cứ lúc nào. Giờ thì mấy vị hãy cùng ta đi gặp vị Vu Hải đạo hữu kia một chút!"
Kẻ kia tự xưng là Vu Hải, không cần biết thân phận gã có phải thật hay không, dù sao Lý Hạo đã mưu đồ chuyện này hồi lâu, hắn chắc chắn phải xử lý được gã ta.
Mấy người liếc nhau, sau đó nhanh chóng tách phân thân ra, tất cả phân thân đều không quá mạnh.
Lý Hạo vung tay, một vòng bản nguyên hiện ra, ngay sau đó, một bộ chiến giáp màu cam xuất hiện, một lát sau, bộ dáng Ngô Bằng hiện ra.
Mấy người nhăn nhó đứng nhìn.
Hắn muốn giả mạo Ngô Bằng thật à?!
Lý Hạo bản thể không mặc chiến giáp, hắn đổi sang một bộ quần áo màu xanh, tươi cười xán lạn lên tiếng: "Thế là được rồi, những gì cần chuẩn bị đều đã làm xong! Đến mức này rồi mà còn không giết được người này thì chỉ có thể nói rằng, không phải chiến chi tội!"
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua cửa thành, sau đó nhanh chóng biến mất.
Một lát sau, hai chữ nặng ngàn cân đã bị Lý Hạo tước lấy, Lý Hạo thở dốc một trận, ngay sau đó, hắn nhét hai chữ này vào trong đầu, hai chữ lập tức biến mất.
Mấy người Quy thủ hộ cảm thấy rất đau đầu!
Đây là chuyện bọn họ đã đáp ứng trước đó! Nhưng bây giờ nhìn Lý Hạo thật sự lấy đi hai chữ này, mọi người đều cảm thấy bi ai… Về sau, Chiến Thiên thành sẽ mang họ Lý.
Rõ ràng chỉ là hợp tác, sao mọi chuyện lại trở thành thế này?
Bọn họ hoàn toàn không lường trước được!
"Đi thôi! Nếu đại chiến xảy ra, mọi người cứ tùy cơ ứng biến! Đối thủ có thể là Thiên Vương, thậm chí không phải Thiên Vương bình thường, gã không dễ đối phó đâu, nhưng nếu chúng ta thành công giết chết một vị Thiên Vương thì mọi người đều được lợi!"
Tất cả mọi người không nói gì, ngay sau đó, mấy đạo phân thân và cả phân thân của Lý Hạo đều đi theo Lý Hạo, đi qua thông đạo rồi biến mất.
...
Đại lục phương Đông.
Quanh Trấn Tinh thành gần đây ít người trông coi đi nhiều.
Đa số cường giả đã đến Đại Hoang phương Đông, gần đây Đại Hoang đang xâm lấn, bây giờ còn có dấu hiệu sắp khai chiến, các vị đô đốc đều suất quân đến đó.
Cường giả trấn áp các phương như Thiên Kiếm và Bá Đao cũng đã đến phương Đông.
Trong di tích Trấn Tinh thành, một gốc cây nhỏ cắm rễ trên đỉnh núi cũng đang quan sát phương xa.
Đại Hoang đang xâm lấn!
Hoặc có thể nói là hoang thú đang xâm lấn.
Giờ phút này, trên cây nhỏ xuất hiện một khuôn mặt, nó trầm tư nhìn về phía chân trời phương Đông.
Đại Hoang xâm lấn, hoang thú lan tràn, hóa nơi đây thành Hỗn Độn, khi ấy nó có thể ra ngoài rồi đúng không?
Hỗn Độn xấm lấn thiên địa! Nếu nó xuất hiện thì cũng sẽ không bị Ngân Nguyệt hạn chế đúng không?
Vậy thì đây là chuyện tốt.
Nó lại nghĩ tới Lý Hạo đã biến mất mấy ngày nay, Lý Hạo đang làm cái gì?
Hắn mặc kệ nó ư?
Hay mấy ngày nay hắn đang ủ mưu để đối phó với chính mình?
Nó thầm nghĩ vậy nhưng trong lòng không hề sợ hãi.
Ở thời đại này, nó là tồn tại vô địch.
Dù Lý Hạo có mạnh hơn nữa thì cũng không thể địch nổi mình, dù hắn kéo tới vài vị cường giả chủ thành thì cũng không làm gì được mình, hơn nữa nó ở đây thì những người kia cũng không tới được, mà dù tới được thì cũng không sao.
Nó đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên hư không dao động, Lý Hạo biến mất mấy ngày này hiện giờ đã xuất hiện, không chỉ như vậy, bên cạnh hắn còn có mấy Bản Nguyên phân thân đi theo.
Nhìn phân thân của mấy vị này, bóng người bên trong cây nhỏ cảm thán.
Lý Hạo cũng có chút mặt mũi đấy.
Những kẻ đi cùng hắn có lão ô quy, Hòe tướng quân của Chiến Thiên thành, còn có Trấn Hải Sứ đến từ Ngân Nguyệt Trấn Hải phủ, bọn họ đều là Thánh Nhân!
Mấy ngày nay, hắn đi tìm bọn họ sao?
Còn có cường giả chiến giáp kia... Đó là... Ngô Bằng của Chiến Thiên quân ư?
Vậy tức là phe hắn có bốn vị Thánh Nhân!
Chẳng trách Lý Hạo lại biến mất lâu như vậy, hóa ra là hắn đi tìm những người này, hắn đã bỏ ra cái giá không nhỏ để thuyết phục bọn họ đúng không?
Nhưng những kẻ tới đây chỉ là phân thân mà thôi!