Lúc này Lý Hạo, trong mắt bọn họ mới thật sự là nhân vật phản diện.
Mà giờ khắc này, phía sau, bóng dáng của Lý Hạo đã mơ hồ hiện ra, nhìn về phía trước, thanh âm chấn động mà đến: "Ánh Hồng Nguyệt, Nữ Vương bệ hạ, ta sẽ không tuỳ tiện giết các ngươi, không cần lo lắng. Nhiều ngày không gặp, gặp mặt nói chuyện phiếm vài câu, không được sao?"
Không ai để ý tới.
Một đám người, vội vàng trốn chạy.
Tam đại tổ chức, hơn ngàn kẻ yếu, lúc này chỉ có thể cùng đứng ở trong một Thần Binh, theo đám người cùng nhau trốn chạy, mà bên người, tu sĩ áo bào đỏ và áo bào đen, đều có hơn mười người.
Nhiều người như vậy, cơ hồ đều có chiến lực Bất Hủ, nhưng chạm mặt Lý Hạo, lại chỉ có thể trốn chạy.
"Ánh Hồng Nguyệt... ta rất muốn nói vài câu với ngươi, không muốn như vậy sao?"
Phía trước, Ánh Hồng Nguyệt hoàn toàn thể hiện phong độ nhẹ nhàng như trước đây, chỉ là trong tay thiếu mất một cây quạt, thiếu mất một chút vẻ tiêu sái ngày xưa.
Lúc này, gã đạp phá hư không, nhẹ giọng cười nói: "Lý Hạo, nói chuyện phiếm thì ta cũng rất nguyện ý... nhưng gặp mặt trò chuyện thì thôi! Nếu không chê thì mở ra hệ thống thông tin cho chúng ta, ta ngược lại thật ra sẽ trò chuyện một lát với ngươi!"
Dứt lời, mấy người đồng thời xuất thủ, chấn động hư không, hư không phá toái, ngăn cản bước chân của Lý Hạo.
Thanh âm Ánh Hồng Nguyệt lại vang lên: "Lý Hạo, địch nhân lớn nhất của ngươi, cũng không phải là chúng ta, mặc dù một đường truy sát, ngươi chắc chắn có thể làm thịt chúng ta sao? Nếu bị thương chỗ nào đó, bị người khác chiếm tiện nghi, vậy không xong rồi!"
Lúc này, Nữ Vương cũng hừ lạnh một tiếng: "Lý Hạo, đây là khu vực của Thần Quốc!"
Nói một cách khác, ở đây, ả có thể vận dụng chiến lực mạnh hơn.
Trong hư không, đều là lực tín ngưỡng.
Nếu không phải vì lúc này vẫn chưa tiêu hóa hết lực lượng Ngân Nguyệt, ả cũng sẽ không chuẩn bị chạy trốn, mà là ở lại, đối phó Lý Hạo.
Lần thứ nhất gặp mặt với Lý Hạo, ả đã từng dễ dàng chiến thắng Lý Hạo.
"Thật cứng đầu!"
Phía sau, Lý Hạo thở dài một tiếng, bỗng nhiên, lập tức biến mất.
Đám người chẳng những không hề an tâm, ngược lại còn căng thẳng hơn, tăng nhanh bước chân, nhanh chóng trốn chạy.
Vào thời khắc này, bỗng nhiên, một vị Thần Linh đột nhiên kêu thảm một tiếng.
Lúc đầu bên cạnh Nữ Vương đã không còn nhiều Thần Linh, lúc này, một vị Thần Linh có chiến lực không kém, phát ra tiếng kêu thảm thiết, sau một khắc, thần lực trên thân tràn lan.
Nữ Vương thấy thế, trong nháy mắt hiểu rõ.
Sau một khắc, ả vô cùng nổi giận, tức giận gầm lên một tiếng: "Lý Hạo, ngươi dám!"
Lý Hạo, đi vào Hạo Tinh giới, chém vỡ ngôi sao bản mệnh của một vị Thần Linh.
Mà Thần Linh, cơ hồ đều là độc đạo, độc hưởng một đạo.
Khác với những Nhân tộc khác, Thần Linh chỉ có một đạo, chém vỡ đạo, dù không chết, thực lực trên thân cũng sẽ tiêu tán không còn.
Lúc này, Ánh Hồng Nguyệt cũng khẽ nhíu mày.
Lý Hạo tự do ra vào vũ trụ đại đạo, quá phiền phức.
Bên cạnh, dù Phi Kiếm Tiên hay là Hạo Thiên sơn chủ cũng không khỏi nhíu mày, có chút lo lắng, bởi vì bọn họ cũng tu luyện tân đạo, tân đạo, bây giờ ngược lại lại trở thành trở ngại, Lý Hạo sẽ không phải cũng có thể chém giết ngôi sao bản mệnh của bọn hắn chứ?
Khí tức Nữ Vương càng lan ra mạnh hơn, giận không kềm được!
Lúc trước, Thần Quốc phương tây, rất nhiều Thần Linh, bây giờ Thần Linh đi theo ả, lại chỉ còn mấy vị, hiện tại lại thêm ngôi sao của một vị đã bị phá nát, khí tức tán loạn, tiếp tục như thế, Thần Linh phương tây, sắp hoàn toàn hạ màn.
Ả vô cùng phẫn nộ!
Không bằng ở lại, chiến đấu một trận với ma đầu kia.
Thực lực của ả càng cường đại hơn trước, mà Ánh Hồng Nguyệt cũng không yếu, với cả bên cạnh còn có hơn 20 vị Bất Hủ đến từ Hồng Nguyệt và Trịnh gia, chiến lực như vậy, thật sự cần e ngại Lý Hạo nữa sao?
Dù hắn mạnh hơn đi nữa thì cũng chỉ mới vừa bước vào Thánh Đạo.
Một đám Bất Hủ... chồng lên cũng đủ đè chết hắn!
"Ánh Hồng Nguyệt... liên thủ, giết hắn!"
Nữ Vương vô cùng tức giận, ả lo lắng mấy vị Thần Linh còn lại, cũng sẽ gặp bất trắc.
Ánh Hồng Nguyệt khẽ nhíu mày, Nữ Vương càng tức giận hơn: "Ngươi thấy hắn, mỗi một lần đều sẽ như vậy sao? Khó trách ngươi đã thất bại hết lần này đến lần khác!"
Ánh Hồng Nguyệt lắc đầu, thở dài một tiếng.
Rất nhanh, gã lại khẽ cười: "Nếu Nữ Vương nhất định phải thử... cũng không phải không được! Nhưng... ta lo là, sẽ trả giá đại giới lớn hơn nhiều."
"Hừ! Vậy cũng không thể không đánh mà chạy, hơn mười vị cường giả, còn sợ một mình hắn hay sao?"
Lúc này, ả cảm thấy nếu mình hấp thu thêm lực lượng Ngân Nguyệt thì sẽ có thể bước vào Thánh Đạo.
Dù không bằng Lý Hạo, chênh lệch cũng không lớn.
Còn có nhiều Bất Hủ như vậy, còn cần lo Lý Hạo làm gì sao?
Bên cạnh, những cường giả áo bào đen và áo bào đỏ cũng có chút chần chờ, song song với do dự, ngược lại cũng có mấy phần kích động... thật sự không địch nổi Lý Hạo sao?
Bọn họ đều là lão Bất Hủ tồn tại đến bây giờ!
Một lát sau, Ánh Hồng Nguyệt dừng bước.
Tinh thần Nữ Vương không ổn định, luôn muốn ở lại ác chiến với Lý Hạo, những lão nhân khác, cũng động tâm tư riêng, nếu trốn, chỉ sợ cũng làm phật ý mọi người.
Gã kỳ thật không quá ưa thích nhóm nười như vậy.
Lòng người không thống nhất.
Mỗi người ai cũng có suy nghĩ riêng.
Đáng tiếc, gã cũng không có cách khác, mọi người vừa hòa nhập, gã không làm nhanh như vậy, có thể thu phục lòng tin của tất cả mọi người.
Mạnh như Lý Hạo, thiên phú tuyệt đỉnh, gặp người Tân Võ, muốn thu phục lòng người, cũng sẽ phải tiến hành từng bước một, cho đến khi hắn đánh giết được Thánh Nhân, những người trong Chiến Thiên thành mới bị hắn thuyết phục.
Có thể nghĩ, thu phục nhân tâm, rốt cuộc khó khăn cỡ nào.
...
Một lát sau, Lý Hạo chạy tới.
Đối diện, hơn mười vị cường giả, đứng lơ lửng trên không, mơ hồ tạo thành trận.
Cơ hồ đều có chiến lực Bất Hủ.
Rất mạnh!
Lý Hạo không tiến thẳng tới mà dừng bước ở phía xa, yên lặng cảm nhận lực tín ngưỡng trong hư không, lúc này, lực tín ngưỡng, không ngừng hội tụ, Lý Hạo có chút nhíu mày.
Lại liếc mắt nhìn Nguyệt Thần, Nguyệt Thần cực kì lạnh nhạt, nhìn về phía Lý Hạo.
Lý Hạo bỗng nhiên nói: "Ta có một thắc mắc, có thể giải đáp giúp ta hay không?"
"..."
Đại chiến đã ngay trước mắt, bỗng nhiên hắn lại nói như thế, tất cả mọi người khẽ giật mình.
Nguyệt Thần càng lạnh lùng nhìn hắn: "Ngươi lại có âm mưu quỷ kế gì? Lý Hạo, nếu chúng ta không đi thì sẽ dám cùng ngươi đấu một trận! Ngươi sợ phải không?"
"Im miệng!"
Lý Hạo quát lớn một tiếng, nhíu mày: "Chờ ta nói xong đã!"
Hắn cau mày nói: "Ta muốn hỏi một chút, Thần Linh... phải chăng có mấy đầu đạo mạch? Hay là chỉ có một đầu đạo mạch? Ta từng nghiên cứu qua không ít thi thể Thần Linh, chỉ có một đầu đạo mạch, cũng không có đạo mạch nào dư thừa..."
Nữ Vương giận dữ!
Mà ba vị Thần Linh còn lại, sắc mặt cũng rất khó coi, nghiên cứu nhiều thi thể Thần Linh... lời này, khiến người nghe cảm thấy tức giận.
Mà Ánh Hồng Nguyệt, ngược lại ánh mắt lóe lên một cái, nhẹ giọng cười nói: "Nếu dựa theo cái gọi là tân đạo của ngươi, Hạo Tinh chi đạo thì Thần Linh có đạo mạch trời sinh, đích xác chỉ có một đầu."
"Nguyệt Thần cũng như thế sao?"
Nữ Vương cười lạnh: "Ngươi muốn giết ta? Không thể nào! Đạo mạch của ta, không ở bên trong cái ngươi gọi là vũ trụ đại đạo, mà là ở bên ngoài... nhìn thấy không? Ngân Nguyệt, chính là đạo của ta!"
Ngân Nguyệt trên không trung, chính là đạo của ả.