Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1986 - Chương 1986 - Âm Mưu Ngân Nguyệt 6

Chương 1986 - Âm mưu Ngân Nguyệt 6
Chương 1986 - Âm mưu Ngân Nguyệt 6

Trước đây kỳ thật từng suy đoán, thiên địa yên lặng nhiều năm, có lẽ chính là vì thai nghén đại đạo thiên địa.

Nhưng không có chứng cứ.

Mà giờ khắc này, Lý Hạo có rất nhiều ý nghĩ, mở miệng nói: "Thế giới Ngân Nguyệt mười vạn năm trước, coi như cướp đoạt, coi như trở thành Đế Tôn, có phải cũng là Đế Tôn yếu nhất hay không?"

"Có lẽ... đúng?"

Cửu sư trưởng không cách nào chắc chắn nói: "Chuyện này không dễ phán đoán, khó mà nói, bởi vì khoảng cách Đế Tôn quá xa vời..."

Lý Hạo lại nói: "Nhưng nếu thiên ý Ngân Nguyệt ra đời, ra đời Thế Giới Đại Đạo Ngân Nguyệt, thôn phệ một vị Đế Tôn ở Ngân Nguyệt, tiểu thế giới này, còn tính là tiểu thế giới sao? Lại luyện hóa thế giới này, có phải sẽ trở thành Đế Tôn đỉnh cấp rồi hay không?"

"Có lẽ... là như thế!"

Lý Hạo cười: "Thật sự phách lối, dã tâm thật lớn!"

Lý Hạo cảm khái: "Lúc này, ta đã hiểu rồi!"

Ngươi hiểu cái gì rồi?

Lý Hạo cảm khái một tiếng: "Cửu sư trưởng, ngài kém hơn ca ca ngài nhiều! Trịnh Vũ cũng vậy! Đế Tôn Hồng Nguyệt, cũng như thế! Những người này, dã tâm có lớn đi chăng nữa, cũng chỉ là mới nghĩ trở thành Đế Tôn thôi, Trịnh Vũ theo đuổi cả đời, đại khái chính là cấp độ Đế Tôn..."

Nhưng có người, thế mà không nghĩ như vậy.

Thôn phệ một tiểu thế giới là có nghĩa lý gì?

Trở thành Đế Tôn yếu nhất thì có nghĩa lý gì?

Ta muốn nuôi dưỡng!

Nuôi dưỡng vũ trụ tân đạo, nuôi dưỡng thiên ý, dưỡng thành một thế giới cường đại, thậm chí không kém gì thế giới chủ của Tân Võ, thôn phệ một vị Đế Tôn, vững chắc thiên địa, lại thôn phệ thế giới!

Khi đó, mặc dù không bằng thế giới Tân Võ, nhưng chênh lệch cũng sẽ không quá lớn.

Lại chấp chưởng tân đạo, thoát khỏi sự khống chế của Tân Võ, trở thành Vạn Đạo Chi Chủ, dù so với Nhân Vương, cũng không hề thua kém!

Lý Đạo Hằng?

Là ngươi sao?

Nếu như vậy, vậy thì thật khó lường!

Hao phí 100 000 năm, không phải phế vật, có lẽ bọn Nhân Vương, chỉ là rời đi mấy năm mà thôi, thời gian Hỗn Độn rối loạn, có lẽ hắn ta thấy, thời gian mấy năm, trở thành Đế Tôn đỉnh cấp, không kém gì Nhân Vương, có lẽ... còn có thể đi thế giới Hồng Nguyệt chia chén canh!

Cửu sư trưởng mơ hồ nghe hiểu một chút, không dám tin nói: "Ý của ngươi là..."

"Ta chỉ suy đoán thôi!"

Lý Hạo cười nói: "Hiện tại, còn không có đầy đủ chứng cứ, nhưng có thể nghĩ ca ca ngài theo hướng lợi hại như vậy! Người của Lý gia, Kiếm Tôn tự mình triệu kiến, sẽ vô năng như vậy sao? 100. 000 năm đều không xuất hiện... có thể sao? Có lẽ... người ta vẫn luôn yên lặng quan sát đó!"

Hắn nở nụ cười, nhìn về phía chỗ sâu trong vũ trụ tinh không, lẩm bẩm nói: "Có lẽ... chỉ là vì trước đó vẫn mãi không thể tìm thấy vũ trụ đại đạo, thời điểm khi ta tìm được, hắn lập tức tiến đến!"

Cửu sư trưởng trong lòng giật mình, cũng có chút kinh hãi, nhìn vào nơi sâu trong vũ trụ, sắc mặt nghiêm túc: "Ngươi nói... hắn tu tân đạo, tiến vào Hạo Tinh giới?"

Lý Hạo trong lòng hơi động một chút, gật đầu: "Có lẽ là như vậy, hắn có thể trùng tu! Nói như thế, có lẽ... hắn đã tự phế chiến lực? Trong di tích Trấn Tinh thành, có thể chính là bản tôn của hắn..."

Nghĩ đến chuyện này, Lý Hạo nói khẽ: "Ta mới bước vào Hợp Đạo, hắn thì sao? Ta hẳn đã tới cực hạn... Nhưng nếu có thể được thiên ý ủng hộ, có lẽ có thể đánh vỡ cực hạn này, nhưng thiên ý cần phải cường đại..."

Sẽ như những gì mình suy đoán sao?

Người này không hề kém hơn vị hậu duệ kia của Phong Vân các.

So với Trịnh Vũ thì cũng có năng lực hơn nhiều.

Ngay cả Đế Tôn, đều bị hắn ta đùa bỡn.

Vị Đế Tôn Hồng Nguyệt kia, chưa chắc là do Kiếm Tôn phong ấn, nếu Kiếm Tôn có thời gian phong ấn người ta... vậy xuất kiếm ra cho nhanh, nói không chừng đã giết chết gã luôn rồi!

Càng hiểu rõ những Đế Tôn đỉnh cấp thì sẽ càng hiểu bọn họ cường đại cỡ nào.

Đế Tôn bình thường, ví dụ như gia gia của Lực Phúc Hải, tuyệt đối không thể so sánh với những người như Kiếm Tôn.

Lý Hạo cười, nhìn về phía Cửu sư trưởng: "Ánh Hồng Nguyệt, có phải mang dòng máu của Lý Đạo Hằng hay không?"

"Hả?"

Cửu sư trưởng nhíu mày: "Không thể nào đâu?"

"Nếu vậy thì...vì sao hắn lại giết phụ mẫu của ngươi, tước đoạt huyết mạch, kiếm đủ lực lượng huyết mạch của bát đại gia..."

Cũng có lý.

Lý Hạo khẽ gật đầu: "Coi như không phải, Ánh Hồng Nguyệt, cũng có thể là quân cờ của Lý Đạo Hằng..."

Nói đến đây, Lý Hạo cười: "Nói như vậy, cừu nhân của ta lại thêm một người."

Cửu sư trưởng trầm mặc.

Lý Hạo thở hắt ra: "Mà Nguyệt Thần, Thần Linh đời thứ nhất của Ngân Nguyệt, Thần Linh đứng đầu... ta ngẫm lại thì... mối quan hệ giữa Thiên Đế và hạt giống thì sao? Hoặc là mối quan hệ giữa Nhân Vương và Thương Đế? Thần Linh thay thế thiên ý, trở thành hạt giống, trở thành Thương Đế... mà đổi thành một vị nào đó ở bên ngoài, trở thành Thiên Đế, trở thành Nhân Vương!"

"Mà nếu phong ấn do hắn khởi động, bản tôn Ngân Nguyệt lại trấn áp phong ấn ở trong đó, vậy chứng tỏ... có lẽ có thể thông qua bản tôn của Ngân Nguyệt, tự do xuất nhập phong ấn!"

Cửu sư trưởng khẽ nhíu mày, nhìn về phía Lý Hạo, luôn cảm thấy Lý Hạo suy nghĩ quá nhiều.

Lý Đạo Hằng... ca ca ruột của mình, lợi hại như vậy sao?

Tự do xuất nhập phong ấn?

Liên thủ với Nguyệt Thần, Nguyệt Thần trở thành hạt giống, trở thành Thương Đế, mà ca ca mình, hi vọng trở thành nhân vật như Nhân Vương và Thiên Đế?

Mà Lý Hạo, lại thấy chắc chắn là như thế.

Còn có, ca dao, có lẽ chính là do hắn ta truyền bá.

Trịnh gia, chỉ là quân cờ mặt ngoài mà thôi.

Trịnh gia tồn tại, một mặt là vì cho Tân Võ một cái công đạo, mặt khác, cũng là vì mê hoặc Đế Tôn Hồng Nguyệt...

Tinh Không Kiếm, có lẽ chính là do hắn ta mang ra!

Chỉ là còn có một chuyện, vì sao hắn ta phải bại lộ mình ở trước mặt Tôn Hâm?

Trước mặt vị phó soái Thiên Tinh quân kia, vì sao bại lộ thân phận thật của mình?

Nếu không có chuyện đó, ai sẽ biết, Lý gia có người tham gia trong đó?

Điều này, bây giờ vẫn không cách nào giải thích.

Tôn Hâm lúc ấy chỉ mới là Bất Hủ, Lý Đạo Hằng, có cần phải ở trước mặt vị này bại lộ thân phận không?

Nói cách khác... càng chân thực thì sẽ càng không khiến người khác hoài nghi?

Dựa vào tính cách của đối phương, đặt Ngân Nguyệt giả trên không trung, cảm giác bị che giấu trong tòa thành đó, có lẽ... chính là tính cách của đối phương.

Nghĩ đến chuyện này, Lý Hạo mở miệng nói: "Ca ca ngài, phải chăng vẫn luôn thích nhìn chuyện chê cười của người khác?"

"Cái gì?"

Lý Hạo ngẫm nghĩ, mở miệng nói: "Nói đúng hơn thì, có đôi khi làm một số việc, mọi người không biết là do hắn làm, nhưng hắn sẽ chủ động nói cho một số người, lại khiến người ta không làm gì được... chính là loại hành vi mà, ngài biết rõ là hắn làm, nhưng lại không có cách nào vạch trần hắn."

Bình Luận (0)
Comment