Lý Đạo Hằng hiểu rất rõ mình, nhưng mình lại không hiểu Lý Đạo Hằng lắm.
"Nếu hắn muốn luyện hóa Đế Tôn Hồng Nguyệt... phong ấn kia hoàn toàn sẽ không tuỳ tiện phá giải! Trịnh Vũ vẫn mãi lo lắng, phong ấn sẽ bị phá hủy, có lẽ... là vì Lý Đạo Hằng cho bọn hắn ảo giác, chính là vì vây khốn bọn hắn!"
Lý Hạo thầm nghĩ.
Nếu như những gì mình suy đoán là thật, Lý Đạo Hằng sẽ bỏ mặc Đế Tôn Hồng Nguyệt tuỳ tiện phá hủy phong ấn ra ngoài?
Sẽ không!
Cho nên phụ tử Trịnh gia, vẫn luôn không dám đi ra ngoài... thậm chí không dám thử, trong lòng đã nghĩ như vậy, ta đi ra, phong ấn sẽ rách, suy nghĩ như vậy, được nảy sinh như thế nào?
Nhất định là có người thay đổi một cách vô tri vô giác, hoặc là thông qua thiên ý trong thiên địa mà quấy nhiễu, mà thích hợp nhất, chính là Nguyệt Thần ở khắp mọi nơi!
Mặt trăng ở đây!
Nghĩ đến chuyện này, Lý Hạo đã hiểu tường tận trong lòng, nếu Trịnh Vũ cưỡng ép ra ngoài, có lẽ... kỳ thật cũng không ảnh hưởng quá lớn, không gian cắt chém đều không làm gì được đối phương, y kỳ thật có thể đi ra!
"Thật... buồn cười!"
Lý Hạo bỗng nhiên nở nụ cười, có chút tự giễu, Trịnh Vũ nhất định là quân cờ, nhưng y lại không biết, luôn cảm thấy y có thể thay đổi hết thảy, là con cưng của thiên địa, là nhân vật có thiên phú vô song.
Y cảm thấy mình vừa ra ngoài thì chính là lúc Đế Tôn Hồng Nguyệt giải trừ phong ấn, có lẽ... đều là ảo giác!
Y đi ra ngoài, cũng vô dụng.
Phong ấn sẽ không bị phá, điểm mấu chốt của phong ấn, là Nguyệt Thần ở Ngân Nguyệt, cùng với những quân cờ quan trọng như trận pháp Càn Khôn Bát Quái và Ánh Hồng Nguyệt.
"Còn có một chuyện, Lý Đạo Hằng có lực lượng Hồng Nguyệt, thậm chí... còn nhiều hơn ta! Bản thể Nguyệt Thần còn trên bầu trời ở chỗ Hồng Nguyệt Đế Tôn, Hồng Nguyệt Đế Tôn dùng lực lượng Hồng Nguyệt đối kháng phong ấn, có lẽ bản thể Nguyệt Thần đang không ngừng thu nạp lực lượng Hồng Nguyệt, vậy nếu Lý Đạo Hằng hấp thu, không ngừng thông qua Ngân Nguyệt bản thể lan rộng, hắn lại tiến vào vũ trụ đại đạo... nếu như vậy, người này có lẽ đã hấp thu vô số lực lượng đại đạo!"
Lý Hạo biến sắc: "Vì vậy, thực lực của hắn chắc chắn tiến bộ rất nhanh, thậm chí vượt qua cả ta, nhưng ta nắm giữ thần văn chữ Đạo, hắn muốn đột phá cực hạn, nhất định phải làm chút chuyện... được thiên ý ưu ái!"
Lý Hạo đạt được sự ưu ái của Thiên Đạo, cho nên có thể không giới hạn mạnh lên.
Lý Đạo Hằng hẳn là chậm hơn hắn một bước, bây giờ đối phương ở trong vũ trụ đại đạo có lẽ có thể cường đại vô hạn, thế nhưng, nếu đối phương còn muốn chạy ra ngoài, nhất định phải làm được một chuyện, được thiên ý ưu ái!
Thiên ý!
Ánh mắt Lý Hạo lóe lên một cái, nói như thế, nếu Lý Đạo Hằng phải có cách gì đó để nhận được sự ủng hộ của thiên ý tán, nếu không... sẽ thẳng tay cướp đoạt thiên ý!
Cướp đoạt như thế nào?
Thiên ý vô tung vô ảnh, kỳ thật rất khó cướp đoạt, trừ phi ở gần một số người, ví dụ như Đại Ly Vương, Lý Hạo, Nguyệt Thần... gần Nguyệt Thần giả và mấy người kia, có thiên ý hội tụ.
Ngoài ra, chính là Đại Hoang!
Con ngựa trắng kia.
Giải quyết con ngựa trắng đó, thiên ý nhất định sẽ hội tụ, ngầm chiếm địa bàn Đại Hoang, thiên ý lớn mạnh...
Lúc này, Lý Hạo không ngừng suy luận.
Cũng không phải là tự dưng suy đoán.
Chỉ cần xác định một manh mối, sẽ có thể suy luận đưa ra kế hoạch của hắn ta.
Cho nên, lúc này, Lý Đạo Hằng muốn tùy ý đi ra ngoài, muốn từ trên mặt trăng xuống dưới, nhất định phải làm được một chuyện, chính là cướp đoạt thiên ý.
"Bản thân hắn chưa hẳn có thể đi ra ngoài... tối thiểu hiện tại, nếu như vượt qua ta, sẽ không cách nào đi ra ngoài! Thiên địa không cho phép tân đạo vượt qua ta... sẽ khiến thiên ý và Thiên Đạo chú ý."
"Cho nên, thiên ý là việc cấp bách đối với hắn!"
"Thiên ý trên người của ta cũng rất nồng nặc... chuyện này cũng có thể rất nguy hiểm! Nguyệt Thần giả Nữ Vương thật, cũng nhận được thiên ý ưu ái, cũng chính là một bước mấu chốt trong mưu đồ cướp đoạt thiên ý của hắn, nếu ta trước đó muốn giết Nữ Vương, Nữ Vương có lẽ có thể lập tức đột phá đến Thánh cấp! Nhưng ta không giết nàng, Nữ Vương sẽ không cách nào đột phá... đối phương cũng đang khống chế tốc độ tiến bộ của nàng ta."
Giờ khắc này, mọi chuyện đã sáng tỏ thông suốt!
Tác dụng của con cờ Nữ Vương này, Lý Hạo đã nhìn thấu.
"Mà Ánh Hồng Nguyệt, nhất định cũng là quân cờ do hắn bố trí! Thứ nhất, suy yếu lực lượng Đế Tôn! Thứ hai, quấy nhiễu Trịnh Vũ và sự phán đoán của Hồng Nguyệt Đế Tôn. Thứ ba, có lẽ cũng là một bước dùng để hấp dẫn thiên ý..."
"Thậm chí ta... cũng là quân cờ!"
Lý Hạo nghĩ tới điều gì đó, Tinh Không Kiếm của Lý gia, trong tay ta, mà Tinh Không Kiếm rất có thể là do Lý Đạo Hằng cố ý mang ra, có lẽ cũng là dùng để hấp dẫn thiên ý.
Dù không có tân đạo, đối phương cũng sẽ bắt được thiên ý.
Đại Ly Vương thì sao?
Còn người nào khác có thiên ý, chính là Đại Ly Vương.
Vậy Đại Ly Vương, có phải là quân cờ của hắn hay không?
"Thủ đoạn hay thật, lấy thế giới vạn vật làm quân cờ sao?"
"Tôn Hâm còn sống có lẽ không phải ngoại lệ, mà là cố ý lưu lại, thông qua miệng Tôn Hâm, nói ra chuyện Trịnh gia phản bội, khai luôn ra cả hắn, Trịnh gia làm chủ, hắn làm phụ, một số chuyện đã có thể có được sự giải thích hợp lý..."
"Huyết mạch bát đại gia..."
Giờ khắc này, ánh mắt Lý Hạo khẽ nhúc nhích, huyết mạch bát đại gia, đặc biệt ở chỗ nào?
Hoặc là, thứ đặc biệt không phải là lực lượng huyết mạch của bát đại gia, mà là chức trách hoặc là nói nhiệm vụ của bát đại gia, có người giao phó chuyện đặc biệt gì đó cho bát đại gia.
Ai đây?
Huyết Đế Tôn!
Ánh mắt Lý Hạo đột nhiên biến đổi.
Đúng vậy, Huyết Đế Tôn.
Đao của ông, chỉ có huyết mạch bát đại gia mới có thể tiếp cận, mà tám phần thiên địa, nhưng thật ra là do ông tách ra, thậm chí bao gồm đại trận Càn Khôn Bát Quái, đều là do Huyết Đế Tôn tạo ra, cũng chính là đại trận phong ấn Đế Tôn bây giờ.
Đây không phải Kiếm Tôn tạo ra, Kiếm Tôn không am hiểu bày trận.