Lý Hạo nhìn hắn: "Đối với Trương thự trưởng mà nói, cũng là một chuyện tốt, đạo của ngài quá phức tạp, quá rối rắm, quá nhiều! Bởi vì nhìn quá nhiều, ngài đã mất đi phương hướng của chính mình... Ngài và ta cùng nhau nhìn xem, nhìn vào quá khứ của ngài, từ góc nhìn của người ngoài cuộc, từ góc nhìn của bên thứ ba, rồi nhìn vào ngài! Mà kể từ đó, ta sẽ không cải biến quá khứ, sẽ không xúc động quá khứ, ngài cũng sẽ không ... Tất cả đều khá an toàn! Thân phận mấu chốt của ngài, cũng sẽ không có người cố ý diệt sát ta..."
“Diệt sát ngươi?”
Trương An sửng sốt, Lý Hạo gật đầu: "Cường giả của Tân Võ rất nhiều, thông qua các lịch sử và ghi chép của ngài, ít nhất có nhiều người có thể cảm giác được một ít dị biến, ví dụ như Nhân Vương hậu kỳ bọn họ, ví dụ như Thiên Đế giai đoạn trước, Chiến Thiên Đế bọn họ, thậm chí là ý thức thế giới, ý thức hạt giống!”
“Cho dù chúng ta chỉ là đi một chuyến đi hư ảo, đều có thể sẽ thu tới một kích trí mạng của bọn họ!”
Lý Hạo tương đối ngưng trọng: "Tất cả những chuyện này đều cực kỳ có khả năng! Những tồn tại này quá mạnh mẽ! Vì vậy... Thông qua tầm nhìn của ngài, có lẽ ta có thể tránh được nhiều nguy cơ! Mà ta cũng có thể nhân cơ hội nhìn qua quá khứ của các cường giả, Ngân Nguyệt cũng là thế giới tiếp xúc sâu nhất với Tân Võ. Đương nhiên, Hồng Nguyệt có lẽ cũng như vậy, nhưng Hồng Nguyệt Thực Cốt đã chết không có toàn thây, muốn tìm cũng khó.”
Thông qua chính mình, quan sát quá khứ!
Trương An bị suy nghĩ của hắn làm cho kinh hãi, nhìn thoáng qua Lý Hạo rồi lâm vào trầm tư.
Lý Hạo lại nói: "Đừng chần chờ nữa! Tiền bối, vừa rồi ngài suy nghĩ nhiều, ta không có ý định thương tổn ngài, cũng không muốn làm gì ngài, ta chỉ muốn xem cường giả, tiền bối có thể nhìn lại chính mình một lần nữa…Bây giờ ngài cũng đã bước vào cấp độ Thiên Vương, tân đạo cùng Bản Nguyên Đạo đồng tu, nhưng đây cũng không phải là chuyện lâu dài!”
Kỳ thực thiên phú của Trương An không tệ, kiến thức cũng rộng, kiến thức của đa số người Tân Võ cũng không rộng bằng kiến thức của ông.
Nhưng cũng bởi vì như thế... Ông học quá lộn xộn!
Một quyển đại đạo thư, lại là đạo của Nhân Vương, lại là đạo ông của ông, lại là đạo của các đại Đế Tôn, loạn thất bát tao, lại không cách nào triệt để dung hợp, dẫn đến thời đại của ông, cùng người đời của ông, nếu không sớm tấn thăng Thiên Vương, cũng đã dứt khoát bước vào Đế Tôn...
Nhưng Trương An trước đó, chỉ là Thánh Nhân đỉnh phong.
Ông của ông, luận địa vị, ở tân võ toàn bộ, thậm chí có thể đặt ở top năm top 3 hàng ngũ toàn Tân Võ.
Em gái của Nhân Vương đều thành Đế Tôn, mà ông... Vẫn là Thánh Nhân.
Hiện tại, tuy rằng tấn thăng Thiên Vương, nhưng cũng chỉ là bởi vì Tân Đạo gia trì, mà không phải bởi vì Bản Nguyên Đạo của ông đạt được đột phá cùng phát triển thật lớn.
Đối với lời nói của Lý Hạo, Trương An suy nghĩ một chút, trịnh trọng nói: "Ngươi xác định muốn đi quá khứ của ta nhìn một chút sao? Ta biết ngươi đi một lần, hình như muốn tiêu hao rất nhiều thọ nguyên, ngươi hôm nay còn có Thọ Nguyên có thể tùy ý tiêu hao sao?”
Lý Hạo cảm giác sắp chết già rồi.
Khí tức kỳ thật đều có chút cảm giác mục nát.
Hôm nay, còn muốn đi thời gian, thật không sợ mình chết ở trong con đường thời gian?
"Chỉ là góc độ người ngoài cuộc, không tính là quá khứ chân chính…Chỉ là sâu trong trí nhớ, đương nhiên, so với trí nhớ đơn thuần, phải hơi sâu hơn một chút!”
Lý Hạo giải thích: "Quá khứ cùng ký ức quá khứ... Thật ra là không giống nhau! Nếu thật sự đi qua, người đại biểu cho tất cả mọi người trong quá khứ đều sẽ biết ta, nhìn thấy ta, phát hiện ta... Mà ký ức quá khứ, sâu trong trí nhớ... Nhiều nhất sẽ khiến cho một ít đỉnh cấp tồn tại chân chính vô địch, mới có thể phát hiện một ít manh mối! Huống chi, trước đây ta cũng khó làm được, ta chỉ là một vị Hợp Đạo cửu trọng, cũng không đến mức tùy ý khống chế thời gian!”
Trương An suy nghĩ một chút, gật đầu: "Có thể là có thể... Ta nghĩ, những cường giả chân chính kia, kỳ thật cũng không quan tâm quá khứ bị người phát hiện cái gì, Nhưng mà ta nói trước một câu, ngươi không thể nhìn trộm chuyện riêng tư của ta!”
Chuyện riêng tư?
Lý Hạo nhìn ông một cái, nở nụ cười: "Tiền bối nói cái nào? Tầm hoa vấn liễu? Hay điều gì khác?”
“...”
Trương An liếc hắn một cái, cũng không muốn nói thêm gì.
Tên này đôi khi rất đáng ghét.
Thấy Lý Hạo hình như không quan tâm chuyện bên ngoài, ông lại nhắc nhở: "Thế giới Ngân Nguyệt sắp tấn thăng, thật sự có thể khiến cho một ít cường giả Hỗn Độn đi lại chú ý tới! Có thể tự do đi lại Hỗn Độn, hơn nữa còn là khách độc hành... Yếu nhất cũng là một vị Đế Tôn, còn không phải Đế Tôn bình thường!”
Lý Hạo gật đầu: "Cho nên... Ta muốn trở nên mạnh mẽ, muốn đi qua quá khứ của ngươi... Tiền bối sẽ không cảm thấy, ta chỉ lo lắng là có thể trở nên mạnh mẽ hay không chứ?”
Hắn nở nụ cười, có chút bất đắc dĩ: "Ta biết tiền bối lo lắng, thế nhưng phải làm việc chứ, nói không bằng làm, không phải sao?”
Trương An ngẩn ra, gật đầu.
Ngược lại là chính mình nghĩ lầm!
Mà Lý Hạo lại nhắc nhở: "Tiền bối, chuyện gì cũng không nên suy nghĩ nhiều, có lúc nên làm ra quyết định, tiền bối suy nghĩ nhiều quá, e rằng đã bị ông nội của ngài, vị kia Chí Tôn ảnh hưởng, nếu như ngài không làm được, nhưng nếu không thành được nhân vật như ông nội ngài, không bằng lui mà cầu thứ hai tốt hơn... Học hỏi từ Thiên Cực tiền bối một chút, đơn giản là liều lĩnh hoặc nằm xuống, có lẽ sẽ có một lối thoát!
Trương An người này, muốn học ông nội của ông, học vị chí tôn kia, trở thành quân sư Tân Võ, thậm chí là người dẫn đường của Nhân Vương, trở thành một đấng toàn diện, toàn năng tồn tại... Suy nghĩ rất tốt, nhưng sự thật là tàn nhẫn.
Tân Võ Chí Tôn, chỉ có một vị.
Không phải ai cũng có thể học được điều đó!
Trương An im lặng nhưng gật đầu, kỳ thật ông cũng hiểu được khuyết điểm của mình ở đâu.
Nhưng có một điều, Lý Đạo Hằng nói đúng, Trương An và hắn ta kỳ thật bề ngoài hoàn toàn khác nhau, nhưng trong thâm tâm tính cách lại có chút giống nhau... Bởi vì thấy nhiều, xem nhiều, lại cảm thấy thiên phú của mình không tệ, ngay cả không thể vượt qua, cũng không thể không bằng.
Một lòng muốn vượt qua đột phá... Nếu không, Trương An đơn thuần đi một đường, bất kể là ông của ông, hay là Nhân Vương đạo, hoặc là Đế Tôn khác đạo, lại được những Đế Tôn kia trợ giúp, cho dù không thành Đế Tôn, đại khái Bán Đế không chạy được.
Còn bây giờ thì sao?
Cao không được thấp chẳng phải!
Lý Hạo cũng không nhiều lời, trong lòng Trương An cũng biết, hắn chỉ là nhắc nhở, những người này kỳ thật chính mình cũng biết, chỉ là không xoay chuyển được mà thôi.
Trương An đồng ý, đối với Lý Hạo mà nói thì cũng là tin tốt.
Hắn vừa vặn thí nghiệm một chút, thời gian đạo của mình ảnh hưởng như thế nào đến người khác.
Nhìn trộm quá khứ của mọi người!
Kỳ thật, cũng là nhìn trộm sự riêng tư của người khác... Đương nhiên, đây là từ góc độ của Trương An mà xem, nếu thật sự nhìn từ trên người cường giả đỉnh cấp, Lý Hạo còn chưa chắc dám nhìn, có thể đó là đường đến chỗ chết!
Đi xem một chút, Tân Võ chân chính, cho dù là Tân Võ trong quá khứ!
Một quyển “Trương gia Giáo Dục Lục “ để Lý Hạo lĩnh ngộ không ít thứ, cảm ngộ được không ít thứ, lại kết hợp với những gì mình nhìn thấy nghe thấy, có lẽ còn có thể có một chút thu hoạch ngoài ý muốn, hoàn thiện hệ thống đại đạo của mình.
"Tiền bối…Vậy chúng ta bắt đầu chứ?”
Trương An liếc hắn một cái, gật đầu, hít sâu một hơi: “Kiên trì, nếu như ngươi không lo lắng, ta muốn làm gì thì làm! Ta cũng không sao, ngươi đi xem một chút... Mấy năm nay, ta rốt cuộc sai hay không sai..."
Con người, khó coi nhất thực sự vẫn là chính mình.
Luôn cảm thấy, ngươi có thể ta cũng có thể, ngươi được ta cũng được, sự thật chứng minh, không được chính là không được.
Từ nhỏ ông đã tự so mình với Nhân Vương bọn họ... Ông và Nhân Vương, Huyết Đế Tôn, Thiết Đế Tôn bọn họ đều ở cùng một thời đại, chênh lệch chỉ là mấy tuổi, đối với ông thì tiêu chuẩn của ông chính là những người này.
Kết quả thật đáng xấu hổ, khoảng cách chỉ ngày càng lớn hơn, không bao giờ thực sự gần lại.
Lý Hạo lộ ra một chút tươi cười: "Vậy thì đi thôi, hy vọng trước khi Ngân Nguyệt tấn thăng, có chút thu hoạch không tồi..."
Dứt lời, trường hà hiện lên.
Bao quanh Trương An.
Trương An thở phào nhẹ nhõm, rõ ràng là tới khuyên Lý Hạo cẩn thận một chút, thuận tiện thả mình ra đi tìm Tân Võ, kết quả không biết tại sao, lại cùng Lý Hạo đi xem quá khứ của mình!
Mà giờ phút này, trường hà bao quanh Trương An.
Trên mi tâm Lý Hạo hiện ra một ngôi sao, lấp lánh quang huy, Thời Quang Tinh Thần chân chính này, hiện giờ gần như hoàn toàn hòa nhập với Lý Hạo.
Lấy thân dung nhập... Đối với Lý Hạo mà nói, đối với Thời Quang Tinh Thần mà nói, đều là một loại kết hợp đặc thù.
Ngay sau đó, thời gian quay trở lại.
Ký ức dường như quay trở lại sâu thẳm!
Một số quá khứ không muốn đề cập, thậm chí không thể đề cập đến, giờ khắc này, đều hiện lên trong đầu Trương An.
Giống như không trọng lượng, sau một khắc, hai người đồng thời từ rơi xuống từ trong trường hà.
Giờ khắc này, Lý Hạo phụ thân vào Trương An, mà Trương An, cũng tiến vào trong trí nhớ của mình, cũng không có chủ đạo, mà lấy góc độ của bên thứ ba, đi quan sát ký ức của mình.
Mà giờ khắc này, trước mắt Lý Hạo hoa lên, một bóng người hiện lên trước mắt, vô cùng vĩ đại, cường hãn vô cùng!
Rõ ràng hơi thở không tính là quá cường đại, nhưng cho Lý Hạo cảm giác áp bách vô biên.
Đó là do Trương An... Sợ hãi!
“Ông!”
Đó là Trương An mà Lý Hạo phụ thân đang mở miệng, ông nội... Trong nháy mắt, Lý Hạo hiểu rõ, Tân Võ Chí Tôn!
Hắn không ngờ chỉ là lần đầu tiên, hắn gặp được vị Tân Võ Chí Tôn này, thật sự là trùng hợp.