Người tiểu đội Liệp Ma đều rất bình tĩnh, Nhật Diệu thì Nhật Diệu, lúc trước giết Nguyệt Minh, hiện tại tất cả mọi người đều cường đại hơn một chút, đi giết Nhật Diệu, chắc cũng không phải không có khả năng.
...
Hội nghị của Lưu Long rất ngắn gọn.
Đám người vội giải tán.
Vương Minh vội giữ Lý Hạo lại, vừa đi vừa thấp giọng nói: "Đối phó Ngân Hà?"
Lý Hạo nhe răng: "Ngươi đoán xem?"
"..."
Đoán cái rắm!
Gã chỉ có thể nghĩ như vậy, nghe nói Ngân Hà có Siêu Năng Giả cấp độ Nguyệt Minh, còn nếu Nhật Diệu... Tập đoàn Ngân Hà có sao?
Gã không biết.
"Được rồi, đối phó ai cũng được, không phải Tuần Dạ Nhân là được!"
Vương Minh đối với mấy cái này cũng không có yêu cầu quá nhiều, chỉ cần không phải là người một nhà thì ai cũng như vậy.
Nghĩ đến cái này, gã lại hỏi một câu: "Lão sư của ngươi sẽ ra tay sao?"
"Có thể."
Kiểu nói này làm Vương Minh an tâm một chút, có một võ sư Đấu Thiên lúc nào cũng có thể xuất thủ, phần trăm an toàn cũng cao hơn.
Chỉ là đối phó với một Nhật Diệu mà thôi!
Dù chính mình không địch lại những người này, nhưng Viên Thạc tới còn không phải một chưởng là đánh chết sao, lần trước Viên Thạc một đao liền đánh chết con trai Ánh Hồng Nguyệt, bọn hắn đều nhìn thấy.
Quá lợi hại!
Cho nên giờ phút này Vương Minh cũng thả lỏng người.
Thấy gã giống như rất nhẹ nhàng, Lý Hạo nói khẽ: "Cảnh giác một chút đi, không có đơn giản như vậy đâu! Bất kỳ một cuộc chiến nào cũng phải lấy tâm thế đây là trận chiến cuối cùng mà đánh, đây là lão sư dạy ta, ta cũng chuyển đạt lại cho ngươi! Chuyện lật thuyền trong mương thường xuyên xảy ra."
Lông mày Vương Minh nhăn lại, gật đầu: "Hiểu rồi!"
Nói xong, hai người đường ai nấy đi.
...
Rất nhanh đã tới giờ tan làm.
Lý Hạo hoàn toàn giống như trước đây, không có tăng ca, đến giờ tan làm là về.
Biểu hiện cực kỳ bình thường!
Mặc kệ ai quan sát Lý Hạo đều chỉ sẽ nhận được một cái kết luận, tên gia hỏa này thật không thú vị.
Đúng giờ đi làm, đúng giờ tan ca.
Ngoài đi đến nhà lão sư hắn thì chỗ nào cũng không đi, cuộc sống so với cuộc sống của người già còn quy luật hơn.
...
Mà về cùng lúc với Lý Hạo.
Viên gia.
Hách Liên Xuyên thở hồng hộc hạ xuống đất mang theo một chút tức giận, trực tiếp đẩy cửa vào: "Viên giáo sư, đến mức như vậy sao? Dùng ti trưởng Tuần Kiểm ti uy hiếp người, cũng không phải là một chủ ý tốt!"
Ông có chút bất mãn!
Bình thường đùa giỡn một chút thì thôi, kết quả Mộc Sâm nói rất nghiêm trọng, hôm nay ông không đến thì Viên Thạc sẽ chém Mộc Sâm!
Dính đến ti trưởng Tuần Kiểm ti của thành... Dù Hách Liên Xuyên có bận bịu túi bụi vẫn phải cấp tốc chạy đến.
Viên Thạc uy hiếp như vậy có hơi quá mức!
Cũng vượt khuôn phép!
"Đồ đâu?"
Viên Thạc không để ý tới ông ta, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Đồ có mang đến không? Đừng nói nhiều như vậy, ngươi cầm đồ của ta ra đây, nhiều ngày đều không có tin tức còn nuốt kiếm Lý gia, ta không chủ động đòi có phải ngươi liền không đưa phải không? Tuần Dạ Nhân cũng muốn công khai cướp bóc sao?"
"..."
Hách Liên Xuyên có chút bất đắc dĩ: "Năng lượng thần bí ta đang giúp ngươi đổi thành..."
"Tuần Dạ Nhân nếu như ngay cả hơn 1000 khối năng lượng thần bí Ngũ Hành đều không lấy ra được, vậy thì đóng cửa đi đừng làm nữa!"
Tốt lắm, Hách Liên Xuyên cũng không thể nói gì hơn, đương nhiên lấy ra được.
Nhưng mà ông ta đúng là muốn kéo dài thời gian tới khi ra khỏi khu di tích, kết quả người này bỏ được, nhưng ông ta lại không thể bỏ được.
"Đồ đã mang đến, tất cả 200 khối năng lượng Ngũ Hành..."
"Ta cho ngươi 1300 phương!"
Sắc mặt Viên Thạc lãnh đạm, nhìn nhìn ông ta có chút bất mãn.
Hách Liên Xuyên giải thích nói: "Thật sự không phải ta nuốt lời, mà ta cũng không như vậy! Nhưng mà ngươi nhất định phải có một dạng tương đương, ta chỉ có thể bỏ ra bấy nhiêu, 300 phương khác, ta đổi năng lượng thần bí không thuộc tính cho ngươi, đối với võ sư càng có lợi hơi, ngươi xem coi thế nào?"
Viên Thạc lúc này mới gật gật đầu, cái này cũng tạm chấp nhận được.
"Cứ như vậy đi, mặt khác buổi sáng Lưu Long đến chỗ ta, nói ngươi nếu tới thì làm chỗ dựa cho hắn, hắn chuẩn bị làm nghi thức khai trương..."
"Ta bận bịu muốn chết rồi, làm gì có thời giờ làm cái này!"
Hách Liên Xuyên đều sắp tức đến bật cười, chuyện của ta quá nhiều, ta còn có thời gian làm chỗ dựa cho ông ta sao?
Nói đùa à!
"Ngân Thành có nhiều rắn, côn trùng, chuột, kiến, ngươi trông cậy vào hắn chỉ là một tên Phá Bách thì có thể trấn áp được sao?"
Viên Thạc thản nhiên nói: "Tùy ngươi, chuyện đó là ngày mốt, người tới cũng đã tới, chẳng lẽ bây giờ ngươi chạy trở về sao?"
"..."
Hách Liên Xuyên nghĩ nghĩ, có chút không biết nói gì, nửa ngày sau mới nói: "Được thôi! Gần đây không có phát sinh chuyện gì lớn, ta đã cùng đã chào hỏi mấy tổ chức lớn, ngươi cứ yên tâm đi! Khu vực trung tâm hỗn loạn, tạm thời còn không ảnh hướng đến bên này của chúng ta, chờ thăm dò di tích kết thúc rồi nói sau."
"Ừm."
Viên Thạc phất phất tay đuổi người, có thể, ngươi có thể đi.
Hách Liên Xuyên càng im lặng, ông ta dù sao cũng là Tam Dương.
Gia hỏa này càng ngày càng khoa trương!
Giờ phút này, Viên lão thật sự có chút giống ma quỷ.
Ông ta cũng lười nhiều lời mà trực tiếp rời đi, về phần Viên Thạc đổi lấy năng lượng Ngũ Hành làm cái gì, ông lười hỏi, trong lòng mơ hồ có chút suy đoán, lần trước Viên Thạc để ông ta hấp thu một chút năng lượng hệ khác, ông cũng làm theo, hiệu quả cũng không tệ lắm.
Bệnh tim co thắt cũng giảm một chút, cứ cố gắng tăng thực lực lên hình như cũng không có tác dụng gì.
Nhưng mà việc này vẫn khá quan trọng.
Hách Liên Xuyên đã chuẩn bị xong, lại thử nghiệm một thời gian, nếu như vấn đề không lớn, liền thông báo với Tuần Dạ Nhân phương diện này, thử xem có phải nghiên cứu một chút không, có cần cân bằng năm hệ hay không, như vậy mới có thể đẩy mạnh tiến bộ siêu năng tốt hơn.
Cũng bởi vì Viên Thạc cung cấp tin tức này cho ông, ông ta mới có thể tích cực như vậy, người ta gọi một tiếng là ông lập tức tới ngay.
Đi ra khỏi đại viện Viên gia, chân ông hơi chậm lại.
Một cước giẫm lên một khối gạch bị vỡ bên trên, ông cúi đầu nhìn một chút, hơi nhíu mày.
Làm cường giả Tam Dương, nhãn lực của ông ta cũng không tệ.
"Vận dụng 'thế'?"
Trong lòng suy đoán một chút, không giống của Viên Thạc, chẳng lẽ là buổi sáng Lưu Long đến đây lưu lại?
Nói như vậy, Lưu Long cũng đã bắt đầu tiếp xúc với 'thế', cái này không tệ, xem ra gia hỏa này có hy vọng tiến vào Đấu Thiên.
Lúc này, Hách Liên Xuyên lại có một chút vui mừng.
Xem như là thu hoạch ngoài ý muốn!
Cũng không ai nói cho ông biết tin tức này, Lưu Long cũng không nói, chẳng lẽ chuẩn bị chờ thăng cấp cho Tuần Dạ Nhân một bất ngờ sao?
"Nếu có thể thăng cấp... Vậy cũng không tệ, lần này làm chỗ dựa cho hắn cũng được!"
Hách Liên Xuyên cười ha ha đi về phía Tuần Kiểm ti, tâm trạng vô cùng vui sướng.
Về phần Ngân Thành phía bên này, những người khác bây giờ cũng không làm nên nổi sóng gió gì.