Trong văn phòng.
Hách Liên Xuyên lại tán dương Lý Hạo vài câu với Lưu Long, cười nói: "Người đọc qua sách thực sự khác biệt, có tri thức hiểu lễ nghĩa, về điểm này Viên Thạc không thể so được. Tên kia dối trá vô cùng, trên bản chất không phải người tốt, may mắn học sinh hắn không giống với hắn."
Lưu Long trong lòng bất đắc dĩ, khá lắm, Hách Liên Xuyên cũng chỉ có nhãn lực thế này thôi?
Có điều tính mê hoặc của Lý Hạo quá mạnh.
Nói thật, lần thứ nhất ông nhìn thấy dáng tươi cười ngượng ngùng của Lý Hạo, cũng cảm thấy đứa nhỏ này quá đơn thuần, không nên liên lụy vào trong những chuyện nguy hiểm này.
Đương nhiên, bây giờ ông không cảm thấy như vậy.
Tiểu gia hỏa kia chính là cái hố, không khác gì Viên Thạc.
Lưu Long cũng không nhiều lời, qua loa vài câu, rất nhanh đã nói: "Việc ngày mai Hách bộ chủ trì thành lập nghi thức, ta và những người khác đến trễ chút."
"Ừm?"
Hách Liên Xuyên sững sờ, nào có việc như thế?
Chủ nhân đến trễ, để cho hắn đi trước, đây là tình huống thế nào?
Lưu Long giải thích: "Phân bộ Tuần Dạ Nhân thành lập, Hách bộ cũng biết tình huống tiểu đội Liệp Ma chúng ta, bọn Liễu Diễm có ý là, trước khi chúng ta đến nghi thức thành lập thì đi tế điện một vài người đội viên chiến tử của Liệp Ma trước, việc này không quá thích hợp để Hách bộ đi cùng..."
"Ta..."
Hách Liên Xuyên thở dài một tiếng, gật đầu: "Nên thế! Nhắc lại, những người này đều rất tốt, chỉ là... Tuần Dạ Nhân trước đó cũng có chỗ khó, ngươi biết đó."
"Ừm, chúng ta cũng không lời oán giận!"
Lưu Long bình tĩnh đáp: "Lý Hạo nói, bây giờ chúng ta chính là Tuần Dạ Nhân, mắng Tuần Dạ Nhân chính là chửi mình. Cho nên không cần trách cứ ai, đều là lựa chọn của bản thân!"
Lời này vừa ra, Hách Liên Xuyên không khỏi không cảm khái, thật là một đứa bé ngoan!
Lời này phải là người làm công tác văn hoá mới có thể nói ra, Lưu Long không có trình độ này.
"Vậy các ngươi đi tế điện, ta giúp đỡ chủ trì trước, chờ các ngươi tới rồi lại chính thức thành lập!"
"Làm phiền Hách bộ!"
Lưu Long khách sáo một câu, Hách Liên Xuyên cười nói: "Không cần khách khí, vốn chính là việc nằm trong phận sự!"
Song phương lại hàn huyên vài câu, Lưu Long quay người rời đi.
Ngày mai Hách Liên Xuyên chủ trì nghi thức tại nơi này... Tất cả mọi người không đến cũng sẽ không gây nên sự bất mãn và nghi hoặc của Hách Liên Xuyên, dạng này vừa vặn.
Có lẽ giết xong người thì vẫn có thời gian tới tham gia yến hội.
...
Chờ Lưu Long đi, Hách Liên Xuyên suy tư một lúc, luôn cảm thấy hơi không ổn... Nhưng lại không biết lời gì không ổn.
Được rồi, hắn ở đây, không có việc lớn gì.
Chỉ là hơi nghi hoặc, cần mang bọn Vương Minh đi cùng không?
"Mang đến cũng tốt, nói rõ bọn Lưu Long tiếp nhận mấy người kia... Là chuyện tốt!"
Hắn nghĩ tới điểm này, cười cười, lộ ra nụ cười vui mừng, có thể dung hợp một chỗ dĩ nhiên là kết quả tốt nhất.
Thời gian, thoáng cái đã qua một ngày.
Ngày mùng 1 tháng 8.
Ngân Thành.
Khai thác mỏ Kiều thị.
Tầng cao nhất trong văn phòng.
Kiều Phi Long đứng trước cửa sổ, quan sát toàn bộ Ngân Thành. Ngân Thành không lớn, đứng trước cửa sổ sát đất này có thể thu hết vào tầm mắt.
Rõ ràng là trời sáng khí trong, lại làm cho Kiều Phi Long có cảm giác đè nén.
"Muốn gió nổi lên!"
Kiều Phi Long tóc hoa râm, nhẹ giọng nỉ non.
Gió này cũng không phải hôm nay mới lên.
Khi Hồng Nguyệt chính diện xuất thủ, bắt truyền nhân cuối cùng của bát đại gia, kết quả lại bị Viên Thạc chém giết một Tam Dương, gió này thổi lên ngay tại Ngân Thành.
Không chỉ Ngân Thành mà là toàn bộ Ngân Nguyệt Hành Tỉnh. Giờ phút này không có chỗ nào có gió lớn hơn so với Ngân Thành.
Hồng Nguyệt, Phi Thiên, Diêm La, bao gồm một vài tổ chức trung, nhỏ và cả ánh mắt Tuần Dạ Nhân đều nhìn về phía Ngân Thành.
Kiều thị ẩn tàng nhiều năm, còn có thể giấu diếm bao lâu?
Một khi bại lộ, người đầu tiên muốn đối phó không phải là ai khác, mà là Diêm La.
Gã để Diêm La xếp quân cờ vào trong Ngân Thành. Ban đầu Diêm La chỉ có kiến thức nửa vời đối với bát đại gia Ngân Thành, nhưng lại hiểu rõ bố cục của Hồng Nguyệt tại Ngân Thành, cộng thêm Kiều Phi Long là người Ngân Thành, cho nên xếp gã về Ngân Thành.
Lúc đó Kiều Phi Long chỉ là một võ sư Trảm Thập đỉnh phong.
Đương nhiên tại thời đại kia, thực lực này cũng tạm được, nhưng thêm một Kiều Phi Long hay thiếu một Kiều Phi Long, cũng không đáng kể đối với Diêm La.
Chủ yếu vẫn là vì đâm một cây đinh cho Hồng Nguyệt.
Nhưng mà chẳng ai ngờ rằng, Kiều Phi Long thật sự có thể phát hiện chút gì ở Ngân Thành, thậm chí thu được rất nhiều chỗ tốt. Trong lúc bất tri bất giác, bên ngoài đả sinh đả tử, vô số người không thể bước vào Tam Dương.
Mà gã lại lặng yên không một tiếng động bước vào cấp Tam Dương.
Nếu tin tức bị tiết lộ, Diêm La nhất định sẽ phái người giết gã, thậm chí lãnh tụ Diêm La sẽ đích thân tới... Để một Trảm Thập, dưới tình huống không có bao nhiêu lịch luyện bước vào Tam Dương, di tích Ngân Thành, hiển nhiên điều này lợi hại vượt quá tưởng tượng.
"Cần phải đi!"
Kiều Phi Long nói mớ lần nữa.
Ngân Thành không phải nơi ở lâu, khi Hồng Nguyệt chết một Tam Dương, nơi này đã có quá nhiều người chú ý, nhưng gã không cam tâm... Chỗ di tích kia, gã còn chưa khai quật toàn bộ ra.
Gã cảm thấy thậm chí chỉ cần gã đạt được một chút da lông của lợi ích trong đó, coi như là thế thì gã cũng bước vào Tam Dương.
Nếu có thể kế thừa toàn bộ, gã nhất định có thể siêu việt Tam Dương, thậm chí chế tạo ra một tổ chức siêu năng có thực lực không hề nhỏ yếu so với ba tổ chức lớn.
Gã không cam tâm!
Người người đều có tham lam, huống chi gã đã lấy được ích lợi, làm sao cam tâm từ bỏ?
"Lý Hạo..."
Cộc cộc cộc!
Cửa lớn phòng làm việc bị gõ vang.
"Vào đi!"
Ngoài cửa, Kiều Bằng đẩy cửa vào: "Phụ thân."
Kiều Phi Long quay người, nhìn về phía gã, sắc mặt bình thản: "Thế nào?"
"Phụ thân, buổi tối hôm nay Tuần Dạ Nhân phân bộ thành lập, Hách Liên Xuyên bộ trưởng tự mình chủ trì. Tuy phụ thân và ta không ở trong hàng ngũ khách mời, nhưng mấy người Trần thúc đều ở trong hàng ngũ khách mời..."
"Ừm."
Trần thúc cũng chính là người lái xe kia, gần đây một mực tại bảo hộ Kiều Bằng, cũng là khai thác mỏ Kiều thị nửa chặn nửa che, bây giờ là người mạnh nhất đặt trên bề nổi, tồn tại cấp độ Nguyệt Doanh.
Loại tồn tại này không hề yếu hơn so với Lưu Long, đủ để chứng minh địa vị và thực lực của khai thác mỏ Kiều thị.
Kiều Phi Long cũng vì để tránh cho một số người không có mắt, đánh chủ ý tới trên đầu Kiều thị bọn gã, đến lúc đó sẽ khó chịu, muốn ra tay đối phó hay là không ra tay?
Nếu Nguyệt Doanh này sớm hơn mấy ngày xuất hiện tại ngoài sáng, vậy Lưu Long dám hơn nửa đêm chui vào phòng của gã ư?
Chính vì vậy, vì để tránh cho những thứ này làm ra việc khiến người ta phiền chán, cho nên mới có tình huống cường giả xuất hiện tại ngoài sáng. Đối ngoại, hoặc nói đúng hơn là lộ ra tin tức với vài nhân sĩ thượng tầng, người này là cường giả Kiều Phi Long hao phí món tiền khổng lồ mời tới tọa trấn.
Hàng năm đều cần cung cấp cho hắn một trăm khối năng lượng thần bí, giá trị cao tới một trăm triệu tinh tệ. Mà loại bộ trưởng phân bộ như Lưu Long, tiền lương một tháng cũng chỉ có ba khối năng lượng thần bí, một năm ba mươi sáu phương, đây là tổ chức lớn duy nhất Tuần Dạ Nhân phía quan phương đưa ra đãi ngộ.
Hiển nhiên đi theo Kiều thị thì lấy được càng nhiều.