Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 245 - Chương 245: Chỉ Là Tầng Ngoài

Chương 245: Chỉ Là Tầng Ngoài Chương 245: Chỉ Là Tầng Ngoài

Nếu có thể lấy được những năng lượng kia, rất có thể gã sẽ bổ túc tất cả, tiến lên lần nữa, thậm chí có thể siêu việt Tam Dương, trở thành cường giả chí cao thật sự, ngồi ngang hàng với ba tổ chức lớn.

Lúc này, Kiều Bằng cũng hơi dao động, không còn kiên trì phải lập tức trở thành Siêu Năng Giả.

Phụ thân cũng nói như vậy, hẳn là không đến mức lừa gạt gã.

Trừ phi gã không phải con ruột của phụ thân.

...

Trao đổi một trận, đuổi đi Kiều Bằng đầy cõi lòng mong đợi.

Dáng vẻ tươi cười của Kiều Phi Long dần thu liễm, thở dài một tiếng, bỗng nói: "Ngươi nói xem, những năm gần đây, rốt cuộc chúng ta mở ra di tích thực sự hay là... Chỉ là bên ngoài?"

"Vì sao nói như vậy?"

Một tiếng người trầm thấp truyền đến trong văn phòng trống trải.

Kiều Phi Long cau mày, nói: "Khu vực chúng ta phát hiện... Theo không ngừng khai phát, ta cảm giác... Cho ta cảm giác càng giống khu vực bên ngoài, mà không phải khu vực hạch tâm thật sự! Mà khu vực hạch tâm rất có thể nằm sau cánh cửa kia, nếu không, ngươi nói xem sau cánh cửa kia là gì?"

"Phía sau cửa?"

Thanh âm mờ mịt lần nữa truyền ra, mang theo chút không xác định: "Phía sau cửa có lẽ không có cái gì..."

"Không có khả năng, nguồn năng lượng kia thẩm thấu ra từ trong cánh cửa!"

Kiều Phi Long cau mày, nói: "Chỉ là số lượng tràn ra rất ít. Còn nữa, trên cửa có chỗ hơi lõm, ngươi thấy được, ta cũng thấy được. Ngươi nói xem, có phải cần binh khí của bát đại gia khảm vào mới có thể mở ra không?"

"Sau đó mới có thể tiến vào di tích thực sự của bát đại gia!"

Kiều Phi Long càng nói càng khẳng định, chỉ là... Gã không có cách nào.

Bảy nhà khác của bát đại gia đều đã chết, duy chỉ có một mình Lý Hạo còn sống, nhưng hắn lại đưa kiếm cho Tuần Dạ Nhân. Dù gã biết có lẽ cần những cái kia thì cũng không có cách nào lấy được.

Cho nên đây cũng là lí do khiến gã dao động, muốn làm sớm hay rời đi quan trọng hơn.

"Ta muốn phong tồn di tích trước, chờ ta đủ cường đại, tìm tới Hồng Nguyệt, đoạt lại binh khí bị bọn chúng lấy đi, rồi lại tìm Tuần Dạ Nhân cầm lại thanh kiếm kia..."

Đây là dự định gần đây của Kiều Phi Long.

"Ngươi quyết định đi!"

Âm thầm, giọng nói truyền ra lần nữa.

Kiều Phi Long cười: "Ngươi vẫn như vậy, thôi, vậy ta tự quyết định!"

Nói đến đây, gã lại hơi tiếc hận, nói: "Đáng tiếc không cách nào thu hoạch được đầy đủ năng lượng, nếu không ta cảm thấy, nguồn năng lượng kia có lẽ có thể giúp ngươi tái tạo thân thể..."

"Không quan trọng."

Trong hắc ám, người kia cười nói: "Ông chủ, cũng chính vì không có ngoại vật trói buộc, ta mới có thể có hôm nay, chuyện trên thế gian, ai có thể nói không có thân thể là chuyện xấu?"

"Nhưng cuối cùng không viên mãn!"

Kiều Phi Long trầm giọng nói: "Căn cứ những tin tức thu thập được mấy năm nay, nhục thân là cực kỳ quan trọng, cái gọi là bỏ đi nhục thân, siêu thoát ngoại vật cũng không đáng tin cậy! Phía Hồng Nguyệt lại có kế sách như thế, trước đây ngươi phát hiện ít gì đó. Ngươi cũng thấy rồi đó, cũng cảm nhận được những vật kia cũng chỉ là tồn tại như hình nộm, không phải là thần linh đúng nghĩa!"

"Thần linh..."

Người trong bóng tối trầm mặc.

Giờ khắc này, hắn nghĩ tới những huyết ảnh kia, y như hình nộm, không có ý thức của mình. Mặc dù vô tung vô ảnh, ngoại nhân không thể gặp nhưng cũng không thể siêu thoát.

Hồng Nguyệt có lẽ cũng phát hiện ít gì đó, thậm chí bắt đầu thử.

Nhưng bây giờ, tất cả đều chứng minh đó là việc không thể thực hiện được.

Kiều Phi Long lại nói: "Sau này có phải Hồng Nguyệt đã phái người tới lấy đi những vật kia?"

"Không rõ, Viên Thạc ở trong thành, cộng thêm Hách Liên Xuyên khi đó một mực không đi nên ta không dám tùy tiện đi thăm dò, sau này nhìn lại đã không có. Có khả năng đã bị Hồng Nguyệt lấy đi, hoặc là trực tiếp thất lạc."

"Đáng tiếc!" Kiều Phi Long cảm khái một tiếng, bằng không gã còn muốn thử, nhìn xem có thể bắt được không, có lẽ sẽ có tác dụng lớn.

...

Cuộc đối thoại phía khai thác mỏ Kiều thị, Lý Hạo tự nhiên hoàn toàn không biết gì cả.

Giờ phút này, hắn đang trốn trong tầng hầm ngầm với mấy người Lưu Long.

Trong tầng hầm ngầm, hôm nay lại nhiều thêm một chiếc xe.

Xe cải tạo.

Lúc này, Vân Dao đang cải tạo, từng khối Băng Tinh được nàng nhẹ nhàng khảm nạm vào, muốn cải tạo toàn bộ buồng xe thành một Băng Tinh Tráo bịt kín.

Liễu Diễm cạnh đó ôm cánh tay, cười nhẹ nhàng, nói: "Cải tạo cái này ngược lại không có vấn đề, nhưng nhất định không thể để cho Lý Hạo lái xe, hắn làm lái xe... Cho dù ngươi lại bao phủ chặt chẽ thì chuyến này cũng sẽ bị hắn đụng nát!"

Lý Hạo hơi xấu hổ: "Tỷ, mấy ngày nay ta lái xe vẫn được!"

"Được rồi!"

Liễu Diễm khinh thường, có thể cái rắm.

Lúc này, mấy người Vương Minh cũng ở đây. Vương Minh đánh giá trên dưới một phen, cau mày, nói: "Cải tạo xe có thể làm được cái gì? Âm thanh lái xe cũng sẽ gây nên sự chú ý của đối phương, chỉ có thể che đậy chút sức mạnh siêu năng mà thôi."

Cải tạo cái này làm gì?

Gã cảm thấy không quá quan trọng, Băng Tinh cũng không rẻ, mà lại rất dễ vỡ.

"Che lấp siêu năng là đủ rồi!"

Lưu Long bình tĩnh nói: "Các Siêu Năng Giả các ngươi đều tiến vào trong xe, để tránh siêu năng tiết ra ngoài, bị người khác cảm giác được."

Võ sư không sợ cái này, nhưng Siêu Năng Giả lại dễ bại lộ nhất.

Bên cạnh xe, Trần Kiên đang vận chuyển vũ khí, vừa vận chuyển vừa nói: "Lão đại, bây giờ vẫn chưa thể lộ ra mục tiêu ư?"

"Gấp cái gì!"

Lưu Long cắt ngang anh.

Ông vừa nhìn về phía mấy người Vương Minh vừa nói: "Trước đó ta đã nói về nhiệm vụ của các ngươi, ngoài ra còn phải nhớ kỹ, cố gắng hết sức không ra khỏi buồng xe! Trừ khi địch nhân chạy về phía các ngươi thì các ngươi lại giết ra... Băng Tinh Tráo ngoài ý nghĩa ẩn tàng bản thân thì cũng là nơi thuận tiện cho các ngươi tập kích, phải bắt được cơ hội như vậy!"

Ông nói xong, lại nói với bọn Trần Kiên: "Nhiệm vụ của ngươi, Ngô Siêu, Liễu Diễm là dùng vũ khí nóng, phá hủy mục tiêu! Đầu tiên mục tiêu nhất định sẽ nghĩ biện pháp giết các ngươi... Đương nhiên, cũng có khả năng tha các ngươi, nhưng nếu Nhật Diệu bị người dùng vũ khí nóng oanh kích, có xác suất lớn sẽ trả thù lại!"

Mấy người gật đầu, hiển nhiên bọn họ bị làm mồi nhử.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên.

Bọn họ nguy hiểm hơn mấy Siêu Năng Giả.

"Vậy ta thì sao?"

Lý Hạo hỏi một câu, Lưu Long không có sắp xếp hắn.

Lưu Long nhìn hắn một cái, thản nhiên nói: "Ngươi cảm thấy ngươi có thể làm gì?"

Ta...

Lý Hạo im lặng. Đương nhiên, hắn biết ý Lưu Long cũng có ý bảo vệ hắn. Lưu Long biết hắn bước vào Phá Bách, thật ra hắn còn mạnh hơn Trần Kiên và Ngô Siêu chút.

"Nhiệm vụ của ngươi rất đơn giản... Giải quyết con sâu kia!"

Lưu Long đưa ra nhiệm vụ, ông sợ Lý Hạo chạy loạn, con sâu chính là Kiều Bằng.

Phải chém tận giết tuyệt Kiều gia mới được.

"Vậy cũng không được, nếu như để cho Liễu tỷ đi..."

"Nghe lệnh là được!"

Lưu Long trầm giọng nói: "Huống chi, nếu lúc ấy người kia cũng ở bên văn phòng, vậy ngươi đi thích hợp hơn. Ta sợ lão sư ngươi mặc kệ sự sống chết của Liễu Diễm, rõ chưa?"

Lý Hạo hiểu rõ.

Nếu lúc ấy Kiều Bằng cũng ở bên kia, vậy thì phiền toái, không tiện giải quyết.

Đương nhiên, nếu Viên Thạc ở đây, có lẽ ông sẽ thuận tay giải quyết.

Lý Hạo nghĩ, lại nói: "Lão đại, tên kia thật sự không trở về nhà? Đêm hôm khuya khoắt, cũng sẽ đợi ở phòng làm việc?"

"Đúng, rất nhiều năm, hắn một mực ở bên kia."

Bình Luận (0)
Comment