Lý Hạo nhanh chóng biến mất, tìm một nơi yên tĩnh, thần văn bao phủ chính mình, một cỗ lực lượng hắc ám tràn ra, thần văn hóa thành lĩnh vực, hắn muốn thử một chút xem có thể ngăn cách những Hắc Ám Âm Khôi này hay không.
Đem chính mình dung nhập vào trong hoàn cảnh lớn, có lẽ sẽ tránh bị đối phương tập kích.
Điều kiện tiên quyết là thần văn chữ "Ám" của mình, năng lượng tràn lan ra phảigiống như lực lượng hắc ám ba động ở đây, những hắc Hắc Ám Âm Khôi này, không chỉ thông qua thanh âm, mà còn đi theo một loại dao động khác biệt nào đó trên đạo uẩn.
"Hy vọng có thể tiến vào tam giai. . . Nếu không, lại phải tạo sát nghiệt.
Lý Hạo thầm nhủ một tiếng ở trong lòng.
Vào tam giai, mình mới có thể an tâm một chút, mà nơi này còn có một vị Đế Tôn ngũ giai.
Tất cả đều ở đây, sớm hay muộn cũng sẽ gặp.
Lực lượng của nơi này, trước mắt mà nói, Lý Hạo thật sự không dám mượn bừa bãi, loại cường giả Hắc Ám hệ này mượn lực lượng của đối phương, chưa nói đối phương cho mượn hay không, nếu thật mượn, vậy chuyện trả lại... Có thể phải trả bằng mạng của mình.
Quá nguy hiểm!
Hắn khoanh chân ngồi, vận chuyển công pháp của mình, hiện giờ, hắn vẫn lấy Ngũ Cầm Thuật làm cơ sở, chỉ là không còn là Ngũ Cầm Thuật đơn giản nữa, mà là Phương pháp Thổ Nạp mà Lý Hạo tự mình cải tiến.
Phun ra nuốt vào vạn đạo chi lực!
Tham khảo công pháp của không ít người, bao gồm cả công pháp của một số cường giả Tân Võ, ví dụ như "Viên Bình ký sự" và "Trương gia giáo dục lục", những bí thuật Tân Võ này cũng đều đượcị Lý Hạo dung hợp vào trong đó.
Trường hà giống như sinh linh, trong dòng sông, từng cái trống rỗng xuất hiện, phun ra nuốt vào những kết tinh hắc ám kia.
Một số tạp chất, một lần nữa được lọc ra.
Năng lượng của một vị Đế Tôn nhị giai, đến bên Lý Hạo, trình độ lợi dụng kỳ thật rất ít, dưới tình huống bình thường, lực lượng Đế Tôn đã rất tinh thuần, nhưng theo Lý Hạo thấy, có lẽ là đã gặp qua nhiều cường giả, cho nên luôn cảm thấy không vừa ý với độ tinh khiết của năng lượng này, nó quá mức rác rưởi.
"Tam giai. . . Nhanh lên đi!"
Trong lòng Lý Hạo thầm nghĩ, bây giờ cuộc chiến giữa Tân Võ và Hồng Nguyệt sắp bộc phát, đại thế giới Thiên Phương lại nhìn chằm chằm, mà bên phía Thiên phương vực này cũng đang có không đại thế giới rục rịch.
Cuộc chiến của Tân Võ và Hồng Nguyệt đã liên lụy đến tất cả tâm tư của đại thế giới hỗn độn này.
Sau đó, có lẽ sẽ liên tiếp bộc phát thất giai chi chiến.
Mà chính mình. . .hiện tại muốn lên tam giai không khó, nhưng tiến vào trung giai thì có lẽ còn cần lưỡng cực chi lực khác, âm dương là tính toán của hắn, nhưng nếu không cách nào cảm ngộ âm dương, hắn chỉ có thể lùi lại để cầu việc khác, lựa chọn tịch diệt khôi phục, hoặc là thủy hỏa ngũ hành, hoặc là dứt khoát chỉ có thể lựa chọn hắc ám quang minh.
Nhưng những đại đạo này, hắn đều đã tiếp xúc qua một chút.
Chỉ có âm dương…là hắn chưa thể thấu hiểu.
Mặc dù Tân Võ là âm dương để nổi danh thiện hạ!
“Muốn tham dự vào cuộc chiến của Tân Võ, muốn hoàn trả nhân tình, nhưng không đạt tới Đế Tôn trung giai thì căn bản không đủ năng lực, coi như tiến vào trung giai, kỳ thật cũng chỉ là pháo hôi có chút cường đại mà thôi.”
Chúa Tể Giả chân chính phải là những cường giả đỉnh cấp thất giai, thậm chí là bát giai kia!
Thiên Phương Vực cũng tốt, Hồng Nguyệt vực cũng tốt, đều không có Đế Tôn cửu giai tồn tại, những khu vực gần đây, có lẽ cũng không có cửu giai, cho nên bát giai chính là trời, Tân Vũ Nhân Vương xem như thiên phú dị bẩm, nhưng tới hôm nay vẫn không thể tiến vào bát giai.
"Tân Võ Nhân Vương, chỉ tu âm dương là có thể đi vào thất giai…quả nhiên rất đáng sợ.”
Lý Hạo một bên xây dựng cầu nối sinh tử, lại vừa nghĩ đến những thứ này.
Lúc này đây, dã nhân kia lại xuất hiện, chỉ là không trực tiếp tấn công Lý Hạo, mà là hiện lên ở lĩnh vực hình thành thần văn “Ám” gần đó, giống như đang phán đoán cái gì, cảm giác cái gì.
Có thể là năng lượng do thần văn “Ám” tràn ra giống với năng lượng nơi này, tạo ra một ít quấy nhiễu cho đối phương.
Lúc dã nhân thoáng dừng lại, giống như nhận được mệnh lệnh gì mới, hoặc là nghe được có động tĩnh khác cho nên lập tức biến mất, Lý Hạo quan sát một hồi, ánh mắt hiện lên chút ánh sáng.
Cái đồ chơi này gần như hòa làm một thể với năng lượng nơi đây.
Trở thành tồn tại trong Ám Ma Lĩnh, tương tự như thiên địa chi linh.Mấu chốt là, nơi đây không chỉ một Hắc Ám Âm Khôi.
“Vị Ám Sứ bát giai kia, Hắc Ám chi đạo, vô cùng âm độc…”
Lý Hạo thầm nghĩ lấy rồi tiếp tục khoanh chân tu luyện.
Trong trường hà, từng khối hắc ám kết tinh bị thôn phệ, trong chớp mắt, cầu nối sinh tử xuất hiện tám tòa, giờ phút này, đã đạt đến 228 tòa, tiêu hao lớn hơn so với trước đó.
Theo cảnh giới tăng lên, lực lượng tăng lên, tiêu hao cũng lớn lên.
Lần này, Lý Hạo mặc kệ nơi khác có động tĩnh gì, mà chỉ an tâm tu luyện.
Thật ra hắn giống như Nhân Vương Tân Võ, có bao nhiêu thu hoạch liền dùng bấy nhiêu, gần như không để lại cái gì, có lẽ là du tẩu Tân Võ, nhận lấy một chút ảnh hưởng, cũng có lẽ vốn chính là ý nghĩ của Lý Hạo, dù biết Ngân Nguyệt cần tài nguyên, hắn cũng không có lưu lại để chuẩn bị mang về.
Trước làm bản thân mạnh lên mới là điểm quan trọng nhất!
Hơn nữa Lý Hạo tin tưởng, đám người Ngân Nguyệt kia, có lẽ thực lực chênh lệch một chút, nhưng hiện tại cũng đang nghĩ biện pháp tự cứu lấy mình.
Lý Hạo rất rõ ràng, có người đang có ý đồ với Ngân Nguyệt.
Hư không gần đó, đều có người đang tìm kiếm.
Tuy nhiên, hắn tin tưởng người Ngân Nguyệt có thể tự mình giải quyết, chỉ là thoát đi ẩn nấp, cũng không tính quá khó khăn.